Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 639: Lục Trường Sinh một cái tát chém giết Hồng Sơn! Đấu trường oanh động! Vua đấu trường mới sinh ra! (3)

Chương 639: Lục Trường Sinh một cái tát chém giết Hồng Sơn! Đấu trường oanh động! Vua đấu trường mới sinh ra! (3)
Nhưng giờ, cách lúc khai chiến còn mấy canh giờ thế mà đã có hơn một triệu viên linh thạch được đặt cược.
Chuyện này rõ ràng không bình thường!
Vương Thành khẽ cười nói: "Lục huynh, chuyện này cũng phải dựa vào mấy phương diện."
"Một là Hồng Sơn đã tuyên bố đây là lần cuối cùng hắn tiếp nhận khiêu chiến. Sau đó Hồng Sơn sẽ rời khỏi đấu trường."
"Rất nhiều người nghe được tin tức này nên mới chen chúc mà tới. Dù sao đây là trận đại chiến cuối cùng của Hồng Sơn tại đấu trường, hắn có thể xưng là một trong những vị vua đấu trường mạnh nhất gần nhất trăm năm qua, rất nhiều người đều muốn tận mắt thấy trận chiến cuối cùng của Hồng Sơn tại đấu trường."
"Phương diện còn lại chính là Lục huynh ngươi. Khả năng Lục huynh còn không hiểu danh tiếng của chính mình cao bao nhiêu. Tại đấu trường, nhân khí của Lục huynh rất lớn, mười trận đại chiến của ngươi đều được truyền bá rộng rãi, mỗi một lần cơ hồ đều là lấy thế dễ như trở bàn tay, tuỳ tiện nghiền ép đối thủ, từ đó thu hoạch được nhân khí to lớn."
"Đối với trận chiến này, tỷ lệ đặt cược Lục huynh chiến thắng là 1:1. Hồng Sơn thì cao hơn một chút, nhưng có tỷ lệ đặt cược như vậy kỳ thực cũng rất tốt."
Vương Thành chậm rãi nói.
Trong khoảng thời gian này hắn có thể nói là phong quang vô hạn.
Trước kia chỉ là một kẻ không hề nổi bật tại đấu trường.
Cũng vì gặp được Lục Trường Sinh nên địa vị của Vương Thành cũng nước lên thì thuyền lên.
"1:1?"
Lục Trường Sinh lập tức nói ra: "Toàn bộ 64.860 viên linh thạch của ta đều cược hết!"
Đây là cơ hội nghìn năm có một.
Chỉ với một lần là Lục Trường Sinh có thể thu hoạch rất lớn!
Đương nhiên nhất định phải chiến thắng đã.
Một khi thất bại trong gang tấc, hết thảy đều không còn quan hệ gì với Lục Trường Sinh nữa.
Hắn nhất định phải chiến thắng!
Thời gian từng giờ trôi qua, đấu trường càng ngày càng náo nhiệt.
Cơ hồ tất cả mọi người đều tới vì trận đại chiến "vua đấu trường" lần này.
"Sau hơn một năm rốt cục cũng có người thắng mười trận liên tiếp, từ đó có tư cách khiêu chiến vua đấu trường Hồng Sơn."
"Đúng vậy, thắng mười trận liên tiếp, nghe nói cũng đều là mây trôi nước chảy, thành thạo điêu luyện, là một tên kình địch đấy!"
"Kình địch? Ha ha ha, trước mặt Hồng Sơn, có ai được xưng tụng là kình địch nữa? Huống chi, ta cũng tìm hiểu qua ra, pháp tắc của tên Lục Trường Sinh này đại khái cũng chỉ có tám loại thôi, so với Hồng Sơn vẫn ít hơn một loại."
"Tám loại cùng chín loại kỳ thực khác biệt không lớn. Lúc đầu Hồng Sơn có mười loại hạt giống pháp tắc, nhưng hắn không có khả năng cảm ngộ Không Gian Pháp Tắc nên chỉ còn lại chín loại pháp tắc. Thế nhưng chín loại pháp tắc này, Hồng Sơn đều đã tu luyện đến viên mãn."
"Hồng Sơn đúng là rất đáng sợ, nhưng Lục Trường Sinh cũng không phải không hề có cơ hội chiến thắng. Ta luôn cảm giác Lục Trường Sinh thật sự không phải kẻ đơn giản..."
Nhất thời, tất cả mọi người nghị luận ầm ĩ, bầu không khí cực kỳ náo nhiệt.
Dù sao đây cũng là tám loại pháp tắc đối đầu với chín loại pháp tắc.
Nhìn qua tựa hồ cũng là thế lực ngang nhau, không kém nhiều lắm.
Chỉ là vòng hào quang của Hồng Sơn quá mạnh, nhân khí quá cao.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không kém, thắng mười trận liên tiếp, lại đều là chiến thắng một cách nhẹ nhàng thoải mái, tựa hồ không một ai có thể ngăn cản bước chân của Lục Trường Sinh.
Trận chiến này nhìn bề ngoài cách xa không lớn, đây mới là chỗ hấp dẫn người ta nhất.
Không chân chính giao thủ thì vĩnh viễn cũng không biết ai mạnh hơn.
Rốt cục chỉ còn lại một canh giờ cuối cùng.
Vương Thành cũng đã quay về, đồng thời sắc mặt hắn vô cùng hưng phấn.
"Lục huynh, ngươi biết không? Ngươi có tưởng tượng được số linh thạch đặt cược lần này là bao nhiêu không?"
"Bao nhiêu?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Hai triệu! Vượt qua hai triệu rồi! Thật sự không thể tưởng tượng nổi..."
Đến giờ Vương Thành cũng vẫn trợn to hai mắt.
Như là không thể tin được.
Con số này cơ hồ được xưng tụng là số lượng linh thạch đặt cược nhiều nhất cho một trận đại chiến cấp độ Đạo Cơ tại đấu trường.
"Hơn hai triệu viên linh thạch..."
Lục Trường Sinh tính toán qua một phen.
Nếu hắn chiến thắng, tổng cộng số lượng linh thạch của hắn chỉ sợ có thể vượt qua 300.000 viên!
Cụ thể chỉ có nhiều hơn chứ không ít.
Đây thật sự là một con số không tưởng.
Chắc chắn có thể gọi là một đêm phất nhanh!
Một khi chiến thắng, Lục Trường Sinh có thể đổi lấy hơn 30 giọt Thiên Linh Thủy.
Có nhiều Thiên Linh Thủy như vậy có lẽ đạo quả của hắn cũng đủ để lột xác thành Thần Thông rồi.
Đến lúc đó, hắn cũng có thể tấn thăng cảnh giới Thần Thông chân chính!
"Tỉnh táo!"
"Lục huynh, lúc này ngươi nhất định phải tỉnh táo."
"Hồng Sơn kia..."
Vương Thành lúc này ngược lại rất thanh tỉnh, thậm chí còn khuyên Lục Trường Sinh phải tỉnh táo.
Thế nhưng Lục Trường Sinh căn bản bất vi sở động.
Tâm linh của hắn từ đầu đến cuối vẫn luôn bình tĩnh.
Rốt cục, một canh giờ trôi qua. ‌
Đại chiến tranh ngôi vua đấu trường cuối cùng cũng bắt đầu!
"Tách."
Lục Trường Sinh mở mắt.
Lúc trước hắn nhắm mắt dưỡng thần một canh giờ, giờ trạng thái tựa hồ đã điều chỉnh đến mức tốt nhất!
Lục Trường Sinh từng bước một, từ từ đi lên lôi đài.
Cùng lúc đó, hướng khác trên lôi đài, cũng có một bóng người áo đen chầm chậm đi tới.
Hồng Sơn!
Vị vua đấu trường thắng liên tục nhiều năm kia!
Khí thế của Hồng Sơn có chút lạnh lùng.
Phảng phất như muốn người khác tránh xa ngàn dặm.
Hồng Sơn và Lục Trường Sinh đứng trên lôi đài.
Hồng Sơn đột nhiên mở miệng: "Ta đã tìm hiểu qua về ngươi, Lục Trường Sinh, nắm giữ ít nhất tám loại pháp tắc. Trên cơ bản những đối thủ trên lôi đài đều không có ai có thể khiến ngươi phải dốc toàn lực ứng phó."
"Thế nhưng ngươi không nên khiêu chiến với ta. Nếu ngươi chờ ta chủ động rời khỏi đấu trường thì ngươi có lẽ có thể trở thành vua đấu trường mới, thậm chí liên tục nhiều năm liền cũng được."
"Chỉ tiếc ngươi cuối cùng vẫn tới khiêu chiến ta."
Hồng Sơn từ tốn nói.
Lục Trường Sinh chỉ cười.
"Ta cũng tìm hiểu qua về ngươi, Hồng Sơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận