Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1891: Động phủ của Đại Diễn Thần Đế, Thần Thụ Số Mệnh cùng phương pháp thoát li! (2)

Xem ra ba nữ tử này còn có chút số mệnh, thậm chí số mệnh không nhỏ.
Đại nạn không chết tất có phúc về sau.
Lại còn tìm được Hoàng Kim Thần Quả.
Lục Trường Sinh không để ý tới rừng rậm Mê Võng.
Hắn trực tiếp bước ra một bước, nhanh chóng bay vào trong rừng rậm Mê Võng.
Lục Trường Sinh đặt mình trong rừng rậm Mê Võng.
Hắn cảm giác được bốn phía có một luồng hơi thở thần bí, cố gắng ăn mòn ý thức của hắn.
Chẳng qua không có ảnh hưởng lớn đối với hắn.
Nhưng ba đệ tử Thanh Loan Tông lại không được như thế.
Ánh mắt các nàng đã bắt đầu trở nên mơ hồ tan rã.
Lục Trường Sinh lập tức dùng Hư giới bao phủ các nàng.
Lúc này ba người mới tỉnh lại.
“Cảm ơn tiền bối.”
Ba nữ tử cũng biết là Lục Trường Sinh giúp đỡ, nếu không sợ là các nàng đã rơi vào trong mê võng không thể tự kiểm soát rồi.
“Các ngươi không thể kháng lại được sức mạnh mê võng của rừng rậm Mê Võng, vậy các ngươi làm sao có thể thoát ra từ trong hiểm địa.”
Lục Trường Sinh thật sự tò mò.
“Trong tòa cung điện dưới lòng đất đó có một truyền tống trận, trực tiếp truyền tống chúng ta ra bên ngoài rừng rậm Mê Võng.”
Ba nữ tử trả lời.
Lục Trường Sinh gật đầu.
Bảo sao ba người này có thể rời khỏi rừng rậm Mê Võng.
Chẳng qua Lục Trường Sinh không thèm để ý tới sức mạnh mê võng.
Hắn có Hư giới.
Hơn nữa ý thức cũng rất mạnh mẽ.
Chỉ là sức mạnh mê võng thôi, không đáng để vào mắt.
Hiện tại ba nữ tử cũng được Hư giới bảo vệ, vì vậy đều vẫn duy trì thanh tỉnh.
Nhưng lúc trước các nàng tiến vào rừng rậm Mê Võng đều là mơ mơ màng màng, vì vậy cũng không biết con đường chính xác, Lục Trường Sinh chỉ có thể một bên tìm kiếm, một bên để cho ba nữ tử phân biệt.
Cứ như vậy dùng thời gian ba tháng, đi lung tung trong rừng rậm Mê Võng, rốt cuộc cũng tìm được chỗ hồ nước quen thuộc.
“Tiền bối, chính là chỗ này.”
Cuối cùng ba nữ tử cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chui rúc ba tháng trong rừng rậm Mê Võng với Lục Trường Sinh, áp lực của các nàng cũng rất lớn.
Nhưng may mà hiện tại tìm được hồ nước rồi.
Lục Trường Sinh gật đầu, hắn vung tay lên, dẫn theo ba nữ tử trực tiếp tiến vào trong hồ nước.
Có Hư giới bảo vệ, nước trong hồ cũng không làm gì được đám người Lục Trường Sinh.
Ba người lại một lần nữa thấy được mạch nước ngầm dưới đáy hồ, ngay sau đó thuận theo để mạch nước ngầm cuốn vào.
“Ầm ầm.”
Ba người bay lên từ trong mạch nước ngầm.
Lục Trường Sinh nhìn bốn phía xung quanh.
Quả nhiên là một tòa cung điện dưới lòng đất.
Tuy là cung điện dưới lòng đất, nhưng không hề có chút âm u lạnh lẽo nào, trái lại có chút ấm áp.
Hơn nữa còn sáng như ban ngày.
Lục Trường Sinh đi vào bên trong cung điện, cung điện nguy nga lộng lẫy vô cùng xa hoa.
Thoạt nhìn chắc đã từng là động phủ của một vị cường giả.
Ba nữ tử dẫn Lục Trường Sinh tới phía sau cung điện, một luồng khí nóng bỏng mơ hồ phả vào mặt.
Lục Trường Sinh nhìn thấy Thần Thụ Hoàng Kim.
Sinh trưởng trong một khu vực nham thạch dày đặc nóng bỏng cách đó không xa.
Đúng, chính là nham thạch nóng chảy dưới đất.
Nham thạch nóng chảy đỏ rực tỏa ra nhiệt độ khủng khiếp.
Nhiệt độ cao như thế, vậy mà có cây cối phát triển được.
Chỉ có thể nói thế giới Đại Thiên không thiếu thứ hiếm lạ.
Chỉ dựa vào điểm này, cũng đủ để cho thấy gốc Thần Thụ Hoàng Kim này không hề tầm thường.
Trên Thần Thụ quả thật có ba trái Hoàng Kim Thần Quả Hoàng Kim Thần Quả, tỏa ra ánh vàng kim, thoạt nhìn xinh đẹp rực rỡ.
Chẳng qua Lục Trường Sinh hơi cảm ứng một chút, trong lòng mạnh mẽ chấn động.
Hắn cảm nhận được cái gì?
sức mạnh bản nguyên Ám Vực!
Hơn nữa còn là sức mạnh bản nguyên Ám Vực nồng đậm.
Trái Thần Thụ Hoàng Kim kia lại hội tụ sức mạnh bản nguyên Ám Vực nồng đậm.
Chuyện này quả thật không thể tin nổi.
Thậm chí từng tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực đang lưu chuyển trên Hoàng Kim Thần Quả.
Lục Trường Sinh cảm thấy rất chấn động.
sức mạnh bản nguyên Ám Vực lúc trước hắn gặp được, về cơ bản đều là ở trên người một vài thiên kiêu tu sĩ.
Chưa bao giờ gặp được Thiên Tài Địa Bảo nào có thể có sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Nhưng ba trái Hoàng Kim Thần Quả lại không giống.
Vậy mà lại có sức mạnh bản nguyên Ám Vực?
“Hoàng Kim Thần Quả tuy thần kỳ, có thể trực tiếp hấp thu sức mạnh bản nguyên Ám Vực. Nhưng Thần Thụ Hoàng Kim mới là mấu chốt, Thần Thụ Hoàng Kim có thể hấp thu sức mạnh bản nguyên Ám Vực, tuy hiệu suất thấp, tốc độ rất chậm, nhưng qua năm tháng khá dài, tích lũy tháng ngày, cho nên mới ngưng tụ ra được ba trái Hoàng Kim Thần Quả.”
Lục Trường Sinh liếc mắt là đã hiểu tình trạng của Thần Thụ Hoàng Kim.
Mấu chốt là Thần Thụ Hoàng Kim!
Gốc Thần Thụ Hoàng Kim cũng không biết bao nhiêu năm tuổi rồi.
Một vạn năm?
Mười vạn năm?
Thậm chí trăm vạn năm?
Sợ là đều có thể.
Tích lũy tháng ngày, thời gian dài dằng dặc như thế, sau khi tích lũy được một sức mạnh bản nguyên Ám Vực nhất định, Thần Thụ Hoàng Kim sẽ kết ra một trái Hoàng Kim Thần Quả.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh lại càng nóng lòng.
Ba trái Hoàng Kim Thần Quả ẩn chứa bao nhiêu sức mạnh bản nguyên Ám Vực?
Có thể có một trăm sợi hay không?
Nếu có một trăm sợi, như vậy sau khi Lục Trường Sinh luyện hóa là có thể thử mở ra thế giới lần thứ tám.
Tương đương với Bát Đạo Đại Thánh!
Cụ thể vẫn phải đợi có được Hoàng Kim Thần Quả mới có thể biết được.
Chẳng qua Lục Trường Sinh cũng không có tùy tiện ra tay.
Hắn biết, rất có thể bên trong nham thạch dày đặc nóng chảy kia có một thần thú đáng sợ, sánh ngang với Đại Thánh cấp cao.
Lúc trước ba nữ tử váy xanh đã từng gặp qua, cho nên mới không dám hái ba trái Hoàng Kim Thần Quả.
Nếu muốn thuận lợi lấy được ba trái Hoàng Kim Thần Quả, trước tiên còn phải đối phó với thần thú thủ hộ kia mới được.
“Vù.”
Lúc này Lục Trường Sinh cũng không sợ bại lộ Hư giới.
Dù sao chỗ này là bí cảnh.
Cũng không có những Đại Thánh khác,
Bạn cần đăng nhập để bình luận