Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1803: Sánh ngang với Đại Thánh, Hư giới lại lột xác, dựng lại sức mạnh đại đạo! (2)

Lục Trường Sinh cảm thấy, sau khi dựng lại 12 loại đại đạo, Hư giới có vẻ càng thêm vững chắc.
Từ nơi sâu xa Lục Trường Sinh mơ hồ có một loại cảm giác.
Thời khắc này Hư giới đã vững chắc đến mức đủ để chèo chống hắn mở lại thế giới một lần nữa!
“Vững chắc…”
“Không ngờ lợi ích của sức mạnh đại đạo lại là có thể làm vững chắc Hư giới?”
“Nhưng nghĩ kỹ một thì cũng không có gì lạ. Đại đạo là gì? Không phải chính là thứ để giữ gìn Ám Vực sao? Đó là sức mạnh để duy trì trật tự tại Ám Vực, sức mạnh đại đạo càng nhiều thì Ám Vực sẽ càng an toàn, càng thêm vững chắc, ngay cả việc tu hành cũng càng thêm thuận tiện.”
“Hư giới của ta hiện giờ kỳ thực càng ngày càng gần với Ám Vực, sức mạnh đại đạo càng nhiều thì Hư giới sẽ càng vững chắc. Mà Hư giới càng vững chắc thì khi mở lại thế giới cũng sẽ không phải lo Hư giới sụp đổ, như vậy xác suất thành công tất nhiên có thể tăng lên rất nhiều…”
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Hắn hiểu, hoàn toàn hiểu ra.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã hiểu rõ bản chất tu hành Giới Chủ.
Ngay cả phương hướng tu hành cũng đã tìm ra.
Chính là sức mạnh đại đạo.
Nếu có thể cảm ngộ càng nhiều sức mạnh đại đạo thì Hư giới của Lục Trường Sinh có thể lần lượt mở lại thế giới.
Xác suất thành công còn rất cao.
Hiện giờ Lục Trường Sinh cảm thấy việc mở lại thế giới về cơ bản không có vấn đề gì.
Đương nhiên mở lại một lần và mở lại mấy lần chắc chắn khác nhau rất lớn.
Mỗi một lần mở lại Hư giới sẽ mạnh gấp mười lần, gấp trăm lần trở lên.
Đến lúc đó không ngừng mở lại thì chắc chắn độ khó cũng sẽ không ngừng tăng lên.
Thế nhưng giờ Lục Trường Sinh chỉ muốn từng bước mở lại thế giới.
Lục Trường Sinh nghỉ ngơi mấy ngày, điều chỉnh tốt trạng thái.
Sau đó mở đại trận bảo vệ động phủ ra.
Đợi mọi chuyện đều được chuẩn bị thỏa đáng, Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
“Sụp đổ!”
Khi câu này của Lục Trường Sinh cất lên, cả tòa Hư giới to lớn bắt đầu chấn động, ngay sau đó là sụp đổ.
Tất cả mọi thứ bên trong Hư giới triệt để vỡ nát.
Một tháng, ba tháng, năm tháng, tám tháng, một năm…
Một năm sau cuối cùng Hư giới của Lục Trường Sinh đã sụp đổ thành một lỗ đen cực kỳ ngưng tụ.
Không thể nói là lỗ đen.
Mà là một điểm.
Một chấm nhỏ?
Cũng tương tự như thế.
Dù sao chính là đã sụp đổ đến cực hạn, không cách nào sụp đổ thêm nữa.
Lục Trường Sinh cũng mơ hồ phát hiện ra, sau khi Hư giới sụp đổ đến cực hạn, bên trong lại ẩn chứa sức mạnh kinh khủng.
Nguồn sức mạnh này đang rục rịch.
Một khi bộc phát nhất định sẽ kinh thiên động địa.
Lục Trường Sinh cũng chợt hiểu ra, bắt đầu dẫn đường.
Hắn biết, sau sụp đổ chính là bùng nổ.
Không bùng nổ làm sao mở lại thế giới?
Nhưng đợt bùng nổ này vô cùng nguy hiểm.
Rất nhiều Giới Chủ đều thất bại ở giai đoạn bùng nổ sau khi thế giới sụp đổ, dẫn tới việc mở lại thế giới không thể thành công.
Một khi thất bại Giới Chủ sẽ vẫn lạc.
Lục Trường Sinh đã chuẩn bị đầy đủ.
Hắn tin rằng 12 loại sức mạnh đại đạo lúc trước mình dựng lại đủ để Hư giới chống đỡ nguồn sức mạnh bùng nổ này.
“Ruỳnh”
Ngay sau đó “chấm đen” ngưng tụ tới cực hạn trong nháy mắt nổ tung.
Sức mạnh kinh khủng không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Lục Trường Sinh lập tức vận dụng tháp Hắc Quang.
“Trấn!”
Trong động phủ có đại trận ngăn cách, Lục Trường Sinh có thể yên tâm vận dụng tháp Hắc Quang.
Nếu không sóng xung động kịch liệt như thế nhất định sẽ tạo thành chấn động cực lớn.
Nhưng lúc này cơn chấn động kịch liệt đều bị tháp Hắc Quang trấn áp, không thể dấy lên bất cứ gợn sóng nào.
Lúc này toàn bộ tâm thần của Lục Trường Sinh đều đang tập trung thăm dò bên trong chấm đen kia.
Chấm đen đã biến mất.
Chấm đen biến mất trong vụ nổ vừa rồi.
Biến thành sóng xung kích kinh khủng.
Mà Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được sự tồn tại của Hư giới một cách rõ ràng.
Hư giới thừa nhận kịch liệt trùng kích.
Như thể sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.
Nhưng từng loại sức mạnh đại đạo tựa như xiềng xích gắt gao khóa chặt Hư giới, để Hư giới dù có tiếp nhận trùng kích to lớn nhường nào vẫn có thể lù lù bất động như cũ.
Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, bốn mươi năm, năm mươi năm…
Quá trình nổ tung kéo dài rất lâu.
Thế nhưng sau khoảng mấy chục tới trên trăm năm vụ nổ cũng đã biến mất.
Mà Hư giới cũng xuất hiện lần nữa.
Nhưng lúc này Hư giới đã hoàn toàn khác với Hư giới lúc trước.
Toàn bộ Hư giới càng thêm ngưng thực, cũng càng thêm khổng lồ.
Đủ loại quy tắc bên trong cũng càng thêm hoàn thiện.
Từng loại sức mạnh đại đạo ẩn vào hư không.
Uy lực của toàn bộ Hư giới đâu chỉ tăng lên gấp mười lần?
Tối thiểu cũng là mấy chục lần, hơn trăm lần!
Đây chính là mở lại thế giới.
Vẻn vẹn chỉ mở lại một lần thôi nhưng thực lực lại đột nhiên tăng mạnh, gần như là khác biệt một trời một vực.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Chủ nhân Thế Giới: 0 (Một lần)
Sinh mệnh Hỗn Độn: 76% (Sơ thành)
Quả nhiên trên bảng thuộc tính, chú giải “Sơ thành” phía sau chủ nhân Thế Giới đã biến mất, biến thành “Một lần”, đại biểu cho việc mở lại thế giới một lần, tương đương với một lần chuyển tiếp sinh mệnh của sinh mệnh Hỗn Độn.
Có điều Hư giới của Lục Trường Sinh không hề tầm thường.
Dựng lại nhiều sức mạnh đại đạo như vậy.
Khiến Hư giới vững chắc không gì sánh được.
Giờ còn bành trướng gấp mấy chục lần, hơn trăm lần.
Vậy giờ Hư giới mạnh nhường nào?
Chỉ sợ ngay cả Lục Trường Sinh cũng không dám chắc.
Dù sao nhất đạo Đại Thánh bình thường chắc chắn không phải là đối thủ của hắn.
Thậm chí tới cả nhị đạo Đại Thánh cũng có thể bị chém giết.
Còn về tam đạo Đại Thánh thì phải xem tình hình thực tế.
Uy lực của Hư giới tăng vọt khiến Lục Trường Sinh nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Về sau hắn sẽ không phải lo gặp rắc rối khi vận dụng tháp Hắc Quang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận