Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1580: Tiến về chiến trường Thiên Ngoại, được Thái Ất Tiên Tôn chú ý!

Bởi không cần thiết.
Hắn cũng không phải kẻ cuồng chiến đấu.
Vậy sao phải vội đi đánh nhau làm gì?
Mục tiêu của hắn từ đầu tới cuối đều là tu hành.
Mà ở lại Tiên cung là cách tốt nhất để tu hành.
Dù sao hắn chỉ cần ở lại Tiên cung thì sẽ có vô số Tiên Linh chi khí, mỗi năm đều có thể luyện hóa ra một sợi pháp lực bất hủ tinh thuần.
Chỉ mất trăm năm là hắn có thể tập hợp đủ 100 sợi pháp lực bất hủ, lúc ấy hắn sẽ có hy vọng thành tựu Kim Tiên.
Huống chi hắn còn có rất nhiều tiên công.
Đủ để ở lại Tiên cung hơn bảy mươi năm.
Vậy thì sao phải mạo hiểm chiến đấu với U tộc?
Huống chi giờ Lục Trường Sinh cũng có chuyện rất quan trọng cần làm, đó chính là gia tăng Huyết Nhục đạo quả.
Trong ba viên đạo quả của Lục Trường Sinh hiện giờ, tiến độ thấp nhất chính là Huyết Nhục đạo quả.
Thần Thông “Vĩ Lực”, thậm chí cũng mơ hồ có chút kém hơn hai môn Thần Thông khác, nhất định phải lấy gia tăng nó trước.
Mà muốn gia tăng Huyết Nhục đạo quả, lấy Huyết Nhục Võ Đạo của mình làm trụ cột, Lục Trường Sinh chỉ cần luyện hóa một ít nhục thân cường hãn là đủ.
Hiện giờ đúng là Lục Trường Sinh đang có một bộ nhục thân cường hãn.
Chính là nhục thân của U tộc!
Thế là Lục Trường Sinh thử luyện hóa.
Nhưng nhục thân của U tộc rất thần kỳ.
Dù chỉ là một chút nhục thân, Lục Trường Sinh gần như cũng không có cách nào luyện hóa nổi.
Nhưng không sao, không thể luyện hóa thì vẫn có thể phân tích.
Giờ Lục Trường Sinh có rất nhiều thời gian.
Dù sao phân tích huyết nhục U tộc cũng sẽ không làm chậm trễ việc hắn tu luyện pháp lực.
Lục Trường Sinh không biết rằng lúc hắn mới vừa đến chiến trường Thiên Ngoại thì đã có người chú ý tới hắn rồi.
Thậm chí người chú ý hắn còn không phải Tiên Nhân bình thường.
Mà là Thái Ất Tiên Tôn!
Vị Thái Ất Tiên Tôn này được gọi là Khổ Hải Tiên Tôn, là một vị Thái Ất Tiên Tôn có thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Cũng là Tiên Tôn phụ trách khu vực của Lục Trường Sinh hiện giờ.
Từ khi Lục Trường Sinh đi vào chiến trường Thiên Ngoại, Khổ Hải Tiên Tôn đã nắm được tin tức cặn kẽ về hắn.
“Chỉ mấy trăm năm đã tấn thăng Thiên Tiên?”
“Thậm chí còn vượt qua tầng thang Thiên Tiên thứ mười?”
“Người tên Lục Trường Sinh này có tiền đồ không thể đong đếm đấy! Thực lực nhường này một khi gia nhập chiến trường, hẳn là có thể hạ thấp rất nhiều áp lực trên toàn bộ chiến trường phe chúng ta.”
“Khổ Hải Tiên Tôn, ngươi may mắn thật đấy. Sao Lục Trường Sinh lại được chia tới khu vực ngươi chịu trách nhiệm chứ?”
“Chúng ta đợi rất lâu rồi vẫn không thể đợi được một vị Tiên Quân thiên phú hơn người như vậy, không ngờ ngươi lại gặp được.”
“Có Lục Trường Sinh thì cuộc sống của ngươi hẳn sẽ dễ chịu hơn nhiều đấy Khổ Hải Tiên Tôn…”
Những người có thể nói chuyện với Khổ Hải Tiên Tôn, thậm chí còn tùy ý như vậy dĩ nhiên đều là Thái Ất Tiên Tôn.
Những Thái Ất Tiên Tôn cao cao tại thượng này đều phụ trách một khu vực riêng.
Thế nhưng áp lực của bọn hắn cũng rất lớn.
Nếu để U tộc đột phá phòng tuyến và chui vào Thiên giới thì tội lỗi sẽ tính hết cho bọn hắn.
Ở chiến trường Thiên Ngoại, trên thực tế hầu như đều là các Tiên Quân chém giết.
Dù sao Tiên Tôn thậm chí cả Thái Ất Tiên Tôn dù cũng sẽ chém giết nhưng số lần ra mặt lại rất ít.
U tộc cũng là một đám cao cao tại thượng, sẽ chỉ để lính lác ra trận thay.
Cường giả chân chính kỳ thực rất ít khi ra tay.
Dù sao chẳng ai nguyện ý liều mạng hết.
Mà khi các Tiên Quân chém giết, kẻ có thể xưng là vô địch Tiên Quân như Lục Trường Sinh sẽ rất có ích trên chiến trường.
Khổ Hải Tiên Tôn vô cùng vui sướng, không khỏi cười rộ lên, vẻ hưng phấn lộ rõ trên mặt. Thế nhưng theo thời gian dần trôi, Khổ Hải Tiên Tôn lại không cười nổi nữa.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Một tháng sau, Lục Trường Sinh vẫn ở rịt trong động phủ.
Khổ Hải Tiên Tôn không để ý.
Dù sao có rất nhiều cao thủ đều không vội ra trận.
Trước tiên họ phải hiểu rõ tình hình chiến trường Thiên Ngoại, hiểu rõ về địch nhân nội trước đã, chuyện này có gì lạ sao?
Đương nhiên là không có gì lạ.
Nửa năm sau, Lục Trường Sinh vẫn ở trong động phủ như cũ.
Khổ Hải Tiên Tôn khẽ cau mày.
Nửa năm qua Lục Trường Sinh không rời khỏi động phủ một bước, chẳng lẽ hắn vẫn đang tìm hiểu tình hình chiến trường Thiên Ngoại?
Thế nhưng đã qua nửa năm mà vẫn chưa đủ để hiểu sao?
Nhưng có thể Lục Trường Sinh là người cực kỳ cẩn thận mà thôi.
Một năm sau, các Thái Ất Tiên Tôn khác hỏi thăm Khổ Hải Tiên Tôn: “Khổ Hải Tiên Tôn, Lục Trường Sinh vẫn không có động tĩnh gì sao? Đã qua một năm rồi, có tìm hiểu nữa cũng không có gì hơn, dù sao thì một năm cũng phải khấu trừ một trăm tiên công đấy.”
“Hay Lục Trường Sinh không ý định rời khỏi động phủ? Ta nhớ là hắn đã vượt qua tầng thang Thiên Tiên thứ mười, thu được mười ba nghìn ba trăm tiên công, sau đó đổi lấy hai môn công pháp thượng thừa vẫn còn thừa hơn bảy nghìn tiên công. Với hơn bảy nghìn tiên công này, dù Lục Trường Sinh ở mãi trong động phủ cũng được hơn bảy mươi năm. Chẳng lẽ lại hắn định cứ thể ngây ngốc hơn bảy mươi năm à?”
“Thế này… chẳng lẽ là sợ? Tình nguyện ở rịt trong động phủ hơn bảy mươi năm chứ không chịu chiến đấu ở chiến trường Thiên Ngoại, rất nhiều Tiên Quân trong nhóm đi cùng Lục Trường Sinh lúc đó đều đã lập công và thu được không ít tiên công rồi.”
“Đúng thế, Khổ Hải Tiên Tôn, có cần triệu hắn tới tra hỏi không?”
Một số vị Thái Ất Tiên Tôn thật ra đang thầm chế giễu.
Bọn hắn đều biết rõ lúc trước Khổ Hải Tiên Tôn đắc ý ra sao.
Giờ Khổ Hải Tiên Tôn còn đắc ý nổi sao?
Sắc mặt Khổ Hải Tiên Tôn rất khó nhìn, hắn lạnh lùng nói: “Mới một năm thôi thôi, thiên tài chân chính đều rất cẩn thận, không động thì thôi, khẽ động thì nhất định long trời lở đất! Chắc chắn Lục Trường Sinh sẽ không ở mãi trong động phủ đâu, chờ thêm chút đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận