Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1492: Ba đạo quả kinh chúng tiên! Đạo tràng cuối cùng xây chấn tứ phương! (4)

Hiện tại thân phận của bọn họ rất khó xử.
Đạo tràng của Lục Trường Sinh bao phủ phạm vi bốn trăm dặm.
Trước đó bọn họ cũng chỉ đứng cách mấy trăm dặm.
Trên thực tế hiện giờ bọn họ chỉ cách đạo tràng của Lục Trường Sinh trăm dặm.
Chút khoảng cách này đối với Chân Tiên thật sự là không tính là gì.
Lộc Đại Tiên bất động thanh sắc, thản nhiên nói: “Còn có thể làm gì? Đương nhiên là đi chúc mừng Lục đạo hữu.”
Ngay sau đó, Lộc Đại Tiên dẫn đầu bay về phía đạo tràng của Lục Trường Sinh.
Sau khi cách đạo tràng gần trong gang tấc, Lộc Đại Tiên mới ngừng lại.
“Lộc mỗ dẫn theo Chân Tiên phủ Thành Chủ Lộc thành, đặc biệt tới chúc mừng Lục Chân Tiên thành lập đạo tràng!”
Âm thanh của Lộc Đại Tiên truyền vào đạo tràng.
Không chỉ có Lục Trường Sinh nghe thấy, người Kỳ gia cũng nghe thấy.
“Soạt.”
Ánh mắt Lục Trường Sinh nhìn qua Lộc Đại Tiên.
Thực ra trước đó đám người Lộc Đại Tiên có tâm tư gì, Lục Trường Sinh đều nhất thanh nhị sở.
Nhưng bây giờ không quan trọng.
Cuối cùng Lộc Đại Tiên cũng không làm gì.
Còn ý nghĩ?
Ai lại không có ý nghĩ?
Hiện tại Lộc Đại Tiên chủ động đến đây “chúc mừng”, trên thực tế là giao hảo.
Thái độ đã vô cùng rõ ràng, Lục Trường Sinh đương nhiên sẽ không cự tuyệt ngoài cửa.
“Làm phiền Lộc Đại Tiên và các vị đạo hữu.”
“Mời vào đạo tràng.”
Lục Trường Sinh trực tiếp mời đám người Lộc Đại Tiên vào đạo tràng.
Lộc Đại Tiên gần như không do dự, trực tiếp bước vào đạo tràng của Lục Trường Sinh.
Chân Tiên khác nhìn nhau.
Dường như còn có phần do dự.
Dù sao, ai cũng biết một khi bước vào đạo tràng của một Chân Tiên thì thật sự là sinh tử đều mặc hắn an bài.
Chỉ có điều, bọn họ cũng không do dự quá lâu.
Cuối cùng vẫn đi theo Lộc Đại Tiên bước vào đạo tràng của Lục Trường Sinh.
Vừa vào đạo tràng đám người, Lộc Đại Tiên đều cảm giác được sự khủng bố của đạo tràng này.
Một tia áp lực như có như không.
Áp lực còn lớn hơn Lộc thành.
Trong đạo tràng này, bọn họ tuyệt đối không dám có động tác nhỏ nào.
Càng không dám động thủ.
“Không hổ là đạo tràng ba đạo quả thành lập.”
“Lục đạo hữu kinh tài tuyệt diễm, bản tọa bình sinh ít thấy!”
“Cho dù là một số thiên kiêu của tiên môn đại tông, chỉ sợ cũng kém xa Lục đạo hữu.”
Lộc Đại Tiên khen ngợi.
Điểm này, hắn ngược lại không hề trái lương tâm, lời nói đều là thật.
Thiên giới cũng có một số tiên môn đại tông truyền thừa cổ xưa.
Trong tông thậm chí có Kim Tiên tọa trấn.
Tiên môn kinh khủng bậc này bồi dưỡng thiên kiêu đứng đầu, mỗi người đều là hạt giống Thiên Tiên.
Nhưng so với Lục Trường Sinh lại kém xa.
Chỉ riêng ba đạo quả, những thiên kiêu đó đã theo không kịp.
Làm sao so?
Lục Trường Sinh khẽ mỉm cười nói: “Đạo tràng mới lập, khá là đơn sơ, làm các đạo hữu chê cười.”
Lục Trường Sinh tiện tay vung lên.
“Ầm ầm.”
Một trận đất rung núi chuyển.
Rất nhanh, một toà cung điện chui lên từ đất.
Đây là cung điện Lục Trường Sinh tiện tay kiến tạo tại “hiện trường”.
Trong đạo tràng, chỉ cần Lục Trường Sinh muốn là đều có thể làm được.
Chỉ là một tòa cung điện thôi, không đáng giá nhắc tới.
Đương nhiên, cung điện này cũng rất thô ráp.
Chỗ rất nhỏ vẫn chưa cẩn thận tạo hình.
Nhưng chẳng sao cả, có thể tạm thời chiêu đãi nhóm người Lộc Đại Tiên là đủ.
Nhóm người Lộc Đại Tiên chắc chắn cũng sẽ không vì thế mà cảm thấy bất mãn.
Thế là, một nhóm người đi vào cung điện.
Lục Trường Sinh mời đám người Lộc Đại Tiên ngồi xuống, Lục Trường Sinh thì việc đáng làm thì phải làm ngồi ở ghế trên.
Nói cho cùng, đây cũng là đạo tràng của hắn!
Dù rằng Lộc Đại Tiên là một “Đại Tiên”.
Nhưng vào đạo tràng của hắn, vậy thì phải có khác biệt chủ khách.
“Thật không dám giấu, lần này bản tọa đến đây vốn chính là muốn quan sát Lục đạo hữu thành lập đạo tràng, không nghĩ tới lại nhìn thấy Lục đạo hữu ngưng tụ ra ba đạo quả, đúng thật là kinh tài tuyệt diễm.”
“Vốn dĩ trước khi đến bản tọa còn muốn lôi kéo Lục đạo hữu vào phủ Thành Chủ, bây giờ xem ra đã không thể.”
“Nhưng mà, Lộc thành và đạo tràng của Lục đạo hữu cũng coi như lân cận, có thể bù đắp cho nhau, không biết ý Lục đạo hữu thế nào?”
Lộc Đại Tiên chủ động đưa ra thiện ý.
Nếu không đối phó được Lục Trường Sinh, vậy thì hoàn toàn giao hảo với Lục Trường Sinh.
“Lục mỗ cầu còn không được!”
Lục Trường Sinh gật đầu đáp ứng.
Trước mắt chuyện làm ăn của Kỳ gia đều ở Lộc thành.
Mà đạo tràng của hắn muốn phồn vinh, trong thời gian ngắn khẳng định không được.
Còn cần thời gian.
Nếu giao hảo với Lộc thành, bù đắp cho nhau.
Như vậy có thể rút ngắn rất nhiều thời gian đạo tràng phồn vinh.
Có lợi không lỗ, cớ sao Lục Trường Sinh lại không làm?
“Phải rồi, không biết Lục đạo hữu đã lấy tên cho đạo tràng hay chưa?”
Lộc Đại Tiên hỏi.
“Tên?”
Lục Trường Sinh trầm tư một phen.
Quả thực, đạo tràng cũng cần tên.
Ví dụ như Chương Thành, Lộc thành, vân vân.
Là một thành trì mậu dịch, lấy thành làm tên.
Mà đạo tràng của Lục Trường Sinh thì sao?
Lấy tên gì, trên thực tế cũng có thể nhìn ra muốn đi con đường nào.
Lộc Đại Tiên cũng đang thăm dò.
Hắn muốn xem thử, Lục Trường Sinh dự định để đạo tràng của mình trở thành một đạo tràng dạng gì?
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả Chân Tiên đều nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Đạo tràng của Lục Trường Sinh quyết định đi con đường nào liên quan rất lớn đến Lộc thành.
Nếu đạo tràng của Lục Trường Sinh cũng “xây thành”, vậy sau này sự suy tàn ccura Lộc thành gần như không có bất cứ trì hoãn nào.
Lục Trường Sinh quả thực vẫn đang suy nghĩ.
Hắn không trả lời ngay.
Cả đại điện tức khắc rơi vào trong ngột ngạt nhất thời.
Bầu không khí tựa như có phần căng thẳng.
Rất lâu sau, Lục Trường Sinh ngẩng đầu.
Ánh mắt lướt qua đám người Lộc Đại Tiên.
Hắn chầm chậm mở miệng nói: “Tên đạo tràng, Lục mỗ dự định lấy Trường Sinh làm tên, gọi là đạo tràng Trường Sinh đi.”
Lời của Lục Trường Sinh làm cho đám người Lộc Đại Tiên chợt ngây ra.
Nhưng lập tức, trong lòng Lộc Đại Tiên vui mừng khôn xiết.
Không phải thành mậu dịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận