Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1600: Lục Trường Sinh luyện hóa huyết mạch cấp Vương, nhìn trộm bí ẩn động trời về nhục thân!

Nói xong Tàng Thuật Tiên Tôn định rời đi ngay.
Nhưng ngay sau đó “Lâm” bạo phát.
“Rầm.”
Trên người “Lâm” bùng lên khí thế cực kỳ khủng bố, hơn nữa còn mang theo sát ý băng lãnh như sắp thành thực thể.
Lao về phía Tàng Thuật Tiên Tôn với khí thế che trời lấp đất.
“Lục Trường Sinh không đến thì lấy ngươi khai đao đi!”
“Chết!”
“Lâm” gầm nhẹ một tiếng, hiển hóa ra chân thân U tộc khủng bố, đánh thẳng tới chỗ Tàng Thuật Tiên Tôn.
Tàng Thuật Tiên Tôn chẳng thể ngờ hắn đường đường là Tiên Tôn vậy mà “Lâm” cũng dám chủ động công kích hắn?
“Muốn chết!”
Trong mắt Tàng Thuật Tiên Tôn lóe lên một tia lệ mang.
Đôi bên lập tức lao vào chiến đấu.
Hết kỳ hạn ba tháng mà Lục Trường Sinh vẫn không tới, nhưng Tàng Thuật Tiên Tôn đã đến.
Đại chiến vẫn bùng nổ như cũ.
Nhưng là đại chiến giữa “Lâm” và Tàng Thuật Tiên Tôn.
Khoảng mấy ngày sau, Tàng Thuật Tiên Tôn quay về Tiên cung.
Chỉ có điều ai cũng có thể nhận ra Tàng Thuật Tiên Tôn lúc này cực kỳ chật vật.
Thậm chí là hấp hối chỉ còn một hơi.
Rõ ràng hắn đã bị thương nặng!
Phải biết Tàng Thuật Tiên Tôn đường đường là Kim Tiên Tiên Tôn đấy.
Ai có thể đánh trọng thương Tàng Thuật Tiên Tôn?
Có rất nhiều người biết Tàng Thuật Tiên Tôn tới nơi “Lâm” hẹn giao chiến.
Khi trở về hắn lại bị thương nặng.
Chẳng lẽ lại có thống lĩnh U tộc mai phục? Rất nhiều người đều đang âm thầm suy đoán.
Thế nhưng sau đó một tin tức truyền ra.
Không phải thống lĩnh U tộc mai phục, mà là “Lâm”.
Tàng Thuật Tiên Tôn bị thương nặng cũng vì “Lâm”, hắn bị “Lâm” chính diện đánh bại, thậm chí là đánh tới trọng thương.
Nếu không phải Tàng Thuật Tiên Tôn chạy nhanh, chỉ sợ giờ hắn đã vẫn lạc luôn rồi.
Tin tức truyền ra lập tức khiến đám Tiên Nhân xôn xao.
“Sao có thể?”
“U tộc Lâm dù có là huyết mạch cấp Vương thì cũng không thể mạnh tới mức này chứ? Chính diện đánh trọng thương Tàng Thuật Tiên Tôn, thậm chí truy sát Tàng Thuật Tiên Tôn tới gần Tiên cung ư?”
“Dù đã nghe nói huyết mạch cấp Vương của U tộc rất mạnh, thế nhưng huyết mạch cấp Vương hầu như chưa từng ra tay nên không rõ chiến lực thực tế ra sao. Giờ xem ra huyết mạch cấp Vương của U tộc thật sự có thể vượt cấp khiêu chiến, tên ‘Lâm’ này quá khủng bố, ngay cả Tàng Thuật Tiên Tôn cũng không phải đối thủ của hắn, may mà Trường Sinh Tiên Quân không ứng chiến, nếu không hậu quả sẽ rất khó lường!”
“Đúng rồi, ai mà ngờ huyết mạch cấp Vương lại mạnh như vậy chứ? Nếu Trường Sinh Tiên Quân ứng chiến chỉ sợ hắn đã vẫn lạc rồi…”
“Trường Sinh Tiên Quân đúng lúc bế tử quan, đúng là quá may…”
“Nhưng sau hôm nay ‘Lâm’ Liền sẽ thực hiện giao ước, bắt đầu càn quét Hỗn Độn. Chúng ta còn tới Hỗn Độn được nữa không?”
“Nhưng nếu không tới Hỗn Độn thì sẽ phải thấy ‘Lâm’ diễu võ giương oai, áp chế toàn bộ Tiên cung, đó là sỉ nhục cỡ nào?”
Rất nhiều Tiên Quân khi biết được việc này đều tỏ vẻ cực kỳ khiếp sợ.
Cùng lúc đó họ cũng cảm thấy may mắn thay Lục Trường Sinh.
Ai cũng thấy Lục Trường Sinh thật sự quá may mắn.
Nếu không hắn đã dữ nhiều lành ít.
Thế nhưng bọn hắn cũng không khỏi lo lắng.
Nếu “Lâm” thật sự ra tay càn quét thì còn ai dám đi lại trong Hỗn Độn nữa?
Nhất thời, lòng người khắp Tiên cung đều bàng hoàng.
Một số Tiên Quân không e sợ, bắt đầu tụ thành đội ngũ cùng đi vào Hỗn Độn.
Kết quả chỉ mấy ngày sau đã bị phát hiện toàn bộ ngã xuống.
Hơn nữa đúng thật là bị “Lâm” giết chết.
Tiên cung lập tức sôi trào.
Vô số Tiên Quân lòng đầy căm phẫn.
Nhưng có thể làm gì đây?
Bọn hắn không làm gì được “Lâm”.
Về phần Tiên Tôn, tất nhiên bọn hắn cũng rất phẫn nộ, nhưng cùng lúc đó bọn hắn còn cảm thấy căng thẳng.
Khác với các Tiên Quân chỉ biết một chút chuyện râu ria, các Tiên Tôn còn biết tình hình cụ thể khi “Lâm” đánh với Tàng Thuật Tiên Tôn một trận nữa kìa.
Chính vì biết nên các Tiên Tôn mới cảm thấy rung động và kiêng kị đến thế.
Tàng Thuật Tiên Tôn đúng là đã bị “Lâm” chính diện đánh bại, thậm chí còn bị truy sát gắt gao.
Mà Tàng Thuật Tiên Tôn cũng phải dựa vào Tiên bảo cấp độ Kim Tiên mới may mắn chạy thoát về tới Tiên cung.
Xem như may mắn nhặt lại được một cái mạng.
Theo lời Tàng Thuật Tiên Tôn miêu tả.
“Lâm” có thể đánh tan hạt nhục thân của Tiên Tôn.
Một khi chết đi thì chính là chết thật sự.
“Thực lực của Lâm quá mạnh, cảnh giới chỉ là cấp độ Tiên Quân nhưng có thể dựa vào huyết mạch cấp Vương vượt cấp khiêu chiến, xem ra chúng ta đã quá khinh thường huyết mạch cấp Vương của U tộc rồi.”
“Đúng vậy, trước kia cũng đã nghe tình báo về huyết mạch cấp Vương thế nhưng lại cảm thấy huyết mạch cấp Vương có tiềm lực to lớn nên mới có địa vị cao trong nội bộ U tộc. Lâm dù có mạnh hơn thì hẳn cũng chỉ có thể chống đỡ được công kích của Tiên Tôn thôi. Nhưng giờ xem ra chúng ta sai rồi, tất cả đều sai rồi, huyết mạch cấp Vương không thể coi thường được, vượt cấp khiêu chiến chỉ là điều cơ bản với huyết mạch cấp Vương thôi.”
“Thống lĩnh U tộc còn phải cung kính trước huyết mạch cấp Vương ‘Lâm’, hẳn không chỉ vì tiềm lực mà còn vì thực lực, đám thống lĩnh U tộc kia quá nửa là không bằng ‘Lâm’ nên mới cung kính với hắn như vậy.”
“Đạo Tổ dặn chúng ta không nên mở rộng quy mô chiến tranh, nếu như mở rộng quy mô chiến tranh tới cấp độ Tiên Tôn thì e rằng tổn thất của phe ta sẽ rất nặng nề, thậm chí thế cục sẽ ác liệt đến mức không thể ngăn cản nổi…”
Rất nhiều Tiên Tôn đều trầm mặc.
Tiên Tôn tất nhiên rất mạnh.
Nhưng U tộc không chỉ có huyết mạch cấp Vương.
Còn có huyết mạch cấp Đế và huyết mạch cấp Thánh nữa.
Thống lĩnh cả ba loại huyết mạch này sẽ mạnh đến mức nào nữa đây?
Giờ phút này ngay cả Tiên Tôn dường như cũng cảm thấy ngạt thở.
Như thể có một tảng đá lớn đặt trong lòng bọn hắn, làm bọn hắn không thể thở nổi.
U tộc mạnh mẽ hơn những gì bọn hắn nhìn thấy nhiều.
Ở nơi bọn hắn không thấy được có lẽ chúng càng thêm khủng bố!
Tiên cung, trong động phủ.
Trước mặt Lục Trường Sinh là thi thể khổng lồ của “Khải”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận