Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1963: Bất ngờ có được Trấn Giới Châu trong di tích đổ nát! Lâm Thanh Loan xuất quan, trùng kích Đại Đế! (2)

Chẳng mấy chốc Lục Trường Sinh đã tìm được cứ điểm của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang. Dù sao tại vị diện Lưu Quang, thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang vẫn cứ là một trong những thương hội lớn nhất, rất dễ tìm.
Lục Trường Sinh trực tiếp tiến vào thương hội.
“Xin hỏi quý khách, ngài cần gì?”
Có tu sĩ nhanh chóng tiến lên hỏi thăm.
Lục Trường Sinh lấy ra lệnh bài rồi nói: “Ta là Giới Chủ vận chuyển hàng hóa…”
Có lệnh bài, đối phương rất nhanh đã nhận ra ý đồ của Lục Trường Sinh.
“Thì ra là Lục Giới Chủ, mời ngài theo vãn bối tới phòng khách quý.”
Lục Trường Sinh đi vào phòng khách quý, một kẻ siêu thoát của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang rất nhanh cũng tới.
Hắn vừa cười vừa nói: “Lục Giới Chủ, ta là chưởng quỹ của cứ điểm thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang tại vị diện Lưu Quang, hàng hóa ngươi mang tới…”
Lục Trường Sinh vung tay lên, đưa nhẫn không gian chứa hàng hóa cho đối phương.
Chưởng quỹ của thương hội tại vị diện Lưu Quang dùng ý thức quét qua, hài lòng khẽ gật đầu.
“Không sai, hàng hóa đầy đủ, hơn nữa cũng đưa hàng hóa tới trong kỳ hạn.”
“Đây là hai mươi viên nguyên tinh của nhiệm vụ lần này.”
Lục Trường Sinh không khách khí, trực tiếp nhận lấy hai mươi viên nguyên tinh.
Đây không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy nguyên tinh.
Nhưng lại là lần đầu tiên hắn có nhiều nguyên tinh như vậy trong tay.
Hai mươi viên nguyên tinh.
Đây là thù lao sau một nhiệm vụ của Lục Trường Sinh.
Tại đại vũ trụ, kẻ siêu thoát đều cần nguyên tinh để tu hành.
Ví dụ như Lục Trường Sinh là Giới Chủ, phương thức tu hành chủ yếu của hắn chính là để Chân giới bành trướng.
Chân giới không có chuyện tự nhiên bành trướng.
Để bành trướng cũng cần năng lượng.
Mà năng lượng từ đâu ra?
Thật ra năng lượng được hấp thụ từ nguyên tinh, luyện hóa sức mạnh bản nguyên bên trong nguyên tinh là có thể để Chân giới bành trướng.
Đương nhiên chỉ có mỗi hai mươi viên nguyên tinh cũng không đủ để Chân giới bành trướng một lần.
Tối thiểu cũng cần trên trăm viên mới có thể để Chân giới bành trướng một lần.
Tại đại vũ trụ mênh mông tất nhiên hệ thống Giới Chủ có tiềm lực phi phàm, dường như còn vượt trên các hệ thống tu hành khác.
Thế nhưng hệ thống Giới Chủ cũng có điểm tai hại.
Chính là tiêu hao quá lớn.
Mỗi một lần thế giới của Giới Chủ bành trướng đều cần luyện hóa rất nhiều nguyên tinh.
Dù sao cũng là bành trướng thế giới, khiến thế giới trở nên mạnh hơn, phạm vi thế giới càng rộng thì sao có thể vô duyên vô cớ bành trướng được?
Nhất định phải tiêu hao rất nhiều nguyên tinh.
Tất nhiên việc mở rộng thế giới cũng là một vấn đề hết sức phức tạp.
Chuyện này kỳ thực có liên quan tới phương pháp tu hành của Giới Chủ.
Giới Chủ cũng cần phương pháp tu hành.
Dù sao có hàng nghìn hàng vạn thế giới của Giới Chủ.
Không thể có chuyện tất cả đều giống nhau được?
Giới Chủ cũng phân chia cao thấp.
Thật ra thế giới củaGiới Chủ có phân chia cao thấp mạnh yếu.
Nếu như ban đầu tính chất thế giới không mạnh thì về sau cũng chỉ có thể lợi dụng từng lần bành trướng để nâng cao thế giới, đền bù chênh lệch.
Phương pháp tu hành rất quan trọng, tất nhiên Lục Trường Sinh biết rõ điểm này.
Hắn tiếp thu được một đoạn phương pháp tu hành của Giới Chủ.
Nhưng chỉ là phương pháp tu hành phổ thông.
Muốn tiềm lực của mình càng lớn, điểm xuất phát càng cao, Chân giới càng mạnh hơn, thậm chí đặt nền móng cho việc tu hành về sau thì nhất định phải có được một pháp môn tu luyện Giới Chủ thượng thừa.
“Trong thương hội có phương pháp tu hành Giới Chủ thượng thừa không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Mắt chưởng quỹ thương hội tại vị diện Lưu Quang sáng lên.
“Có, đương nhiên là có! Đừng nói phương pháp tu hành Giới Chủ thượng thừa, ngay cả phương pháp tu hành đỉnh tiêm cũng có.”
“Hơn nữa nếu Lục Giới Chủ cần thì sẽ có giá nội bộ, có ưu đãi chiết khấu, có thể giảm mười phần trăm. Về cơ bản vẫn rất hời.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
“Vậy ít nhất cần bao nhiêu nguyên tinh?”
“Pháp môn Giới Chủ thượng thừa về cơ bản đều cần khoảng một trăm nghìn nguyên tinh.”
“Chờ đã, bao nhiêu cơ?”
“Một trăm nghìn nguyên tinh.”
Lục Trường Sinh lặng ngắt.
100.000 nguyên tinh.
Lại là 100.000 nguyên tinh?
Sao hắn lại “có duyên” với 100.000 nguyên tinh như vậy?
Có vẻ biết Lục Trường Sinh không có nguyên tinh nên chưởng quỹ vừa cười vừa nói: “Nếu trong tay Lục Giới Chủ không đủ nguyên tinh thì cũng không sao, Lục Giới Chủ có thể vay trước. Thành viên thương hội có thể vay mượn, nhưng cũng cần trả lãi…”
Lục Trường Sinh không nói gì.
Hắn mới vừa mới vay 100.000 nguyên tinh, giờ lại muốn vay tiếp à?
Thậm chí còn phải trả lãi.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không từ chối.
Phương pháp tu hành cực kỳ quan trọng.
Nếu thực sự không có cách nào thì cũng không phải không thể tạm thời vay mượn để tu hành trước.
Nhưng Lục Trường Sinh không vội.
Hắn chỉ vừa trở thành Giới Chủ, rất nhiều chuyện còn chưa rõ ràng, không cần gấp gáp tìm kiếm phương pháp tu hành như vậy.
Huống chi muốn vay mượn thật thì ai lại mua pháp môn thượng thừa?
Trực tiếp vay nguyên tinh để mua pháp môn đỉnh tiêm luôn.
Lục Trường Sinh không vội rời khỏi thương hội mà ở lại thương hội mấy ngày.
Cũng tiện đường đi dạo quanh vị diện Lưu Quang.
Với tốc độ xuyên qua không gian của Lục Trường Sinh, mấy ngày là đủ để đi khắp vị diện Lưu Quang rồi.
Về cơ bản vị diện Lưu Quang và vị diện Hỗn Độn cũng giống nhau.
Nhưng vị diện Hỗn Độn vẫn có chút ưu thế, đó chính là vị diện song sinh.
Tiềm lực rất lớn.
Thế nhưng vị diện Hỗn Độn muốn yên ổn thì phải nhanh chóng sinh ra một vị cường giả nhị cảnh mới được.
Nếu không vị diện Hỗn Độn sẽ luôn luôn bị kẻ cướp đoạt uy hiếp.
Lục Trường Sinh quay về Giới Hải một lần nữa.
Trong Giới Hải, Lục Trường Sinh cố gắng “xê dịch” Chân giới, hệt như chú cá nhỏ trong một con sông lớn.
Giới Hải quá lớn.
Có một số thế giới to lớn.
Lục Trường Sinh trông thấy đều sẽ tránh ra thật xa.
Những thế giới to lớ kia quá nửa là một số Giới Chủ nhị cảnh.
Những cường giả kia không phải kẻ Lục Trường Sinh có thể chọc vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận