Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1886: Lục Trường Sinh hoành không xuất thế, đạp diệt sơn môn Bổ Thiên Đạo, lực áp Đại Thánh đỉnh phong! (2)

Trong một tháng này, Lục Trường Sinh cũng từng tỉ mỉ dò hỏi ba nữ tử Thanh Loan Tông và Đại Thánh Bổ Thiên Đạo.
Cảnh giới trên Đại Thánh đỉnh phong.
Tiếc rằng bất kể là ba nữ tử hay là Đại Thánh Bổ Thiên Đạo, mỗi người đều là hai mặt nhìn nhau.
Đều không biết trên Đại Thánh đỉnh phong là gì.
Dường như cửu đạo Đại Thánh đã là cực hạn của tu hành.
Dại lục Hoang Cổ hình như cho tới bây giờ đều chưa từng sinh ra Đại Đế.
Cũng không có đôi câu vài lời liên quan tới Đại Đế.
Điều này không khỏi làm cho Lục Trường Sinh có một vài suy đoán.
Có lẽ trong bí cảnh Hoang Cổ không thể trở thành Đại Đế?
Có loại khả năng này.
Nói cho cùng đây chỉ là một bí cảnh mà thôi.
Có lẽ muốn trở thành Đại Đế thì nhất định phải vào Ám Vực mới được.
Nhưng đây lại là chuyện tốt đối với Lục Trường Sinh.
Không có Đại Đế, vậy hắn ở đại lục Hoang Cổ cũng không có gì sợ hãi nữa.
“Đi thôi, đi xem Bổ Thiên Đạo các ngươi.”
Nói xong, Lục Trường Sinh trực tiếp xách Đại Thánh Bổ Thiên Đạo, từng bước lăng không đi đến sơn môn Bổ Thiên Đạo.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh đã tới trong hư không.
Hắn nhìn thấy Bổ Thiên Đạo ngay cả đại trận sơn môn đều không mở ra.
Thật đúng là tự tin.
Lục Trường Sinh cười khẩy, trực tiếp xách Đại Thánh Bổ Thiên Đạo trong tay, sau đó ném về phía sơn môn Bổ Thiên Đạo.
“Đùng.”
Đại Thánh Bổ Thiên Đạo bị Lục Trường Sinh trực tiếp nện vào trên sơn môn.
Tức khắc, mặt đất xuất hiện một cái hố to.
Cả người Đại Thánh Bổ Thiên Đạo đều trở thành một bãi thịt nát.
Hiển nhiên đã chết.
Nhưng khí tức của một Đại Thánh sẽ không thay đổi.
Đệ tử Bổ Thiên Đạo lập tức cảm ứng được khí tức này.
“Đây là… Hoắc trưởng lão.”
“Cái gì, Hoắc trưởng lão đã chết?”
“Hoắc trưởng lão là một Đại Thánh đó, hắn chết như thế nào?”
“Là địch tập kích! Còn giết Hoắc trưởng lão…”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều đệ tử Bổ Thiên Đạo đều trở nên rối loạn.
Một kẻ địch có thể chém giết Đại Thánh lúc này đang đứng ngay trên sơn môn Bổ Thiên Đạo.
Lục Trường Sinh lắc đầu, chậm, thật sự quá chậm.
Bổ Thiên Đạo đây là thái bình lâu ngày, phản ứng lại chậm như vậy?
Hiện tại hắn đều đánh tới sơn môn, thế mà còn chưa mở ra đại trận sơn môn?
Nếu không mở ra đại trận sơn môn, vậy thì Lục Trường Sinh cũng không khách khí.
“Vù.”
Ngay sau đó, trên người Lục Trường Sinh hiện ra từng đường đại đạo.
Trong nháy mắt, bảy đường đại đạo nổi lên.
Vắt ngang trong hư không.
Dù rằng chỉ có bảy đường đại đạo, thế nhưng bảy đường đại đạo của Lục Trường Sinh lại tản ra khí tức khủng khiếp.
Khiến cho rất nhiều tu sĩ Bổ Thiên Đạo phía dưới đều cảm thấy như muốn ngạt thở.
“Đó là… Thất đạo Đại Thánh?”
“Không, là Đại Thánh cao giai, mau mau mở ra pháp trận…
“Không còn kịp rồi…”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều đệ tử Bổ Thiên Đạo đều tuyệt vọng.
Một thất đạo Đại Thánh, đại đạo kinh khủng của hắn thoáng chốc rơi xuống đáng sợ đến cỡ nào?
“Lớn mật!”
“Tu sĩ phương nào dám càn rỡ như vậy?”
Đúng lúc này, kèm theo từng âm thanh, từng đường đại đạo cũng nổi lên, đổ xuống Lục Trường Sinh.
Thậm chí không thiếu Đại Thánh cao giai.
Song bảy đường đại đạo của Lục Trường Sinh lại không mảy may do dự, trực tiếp nghiền áp những đại đạo kia.
“Răng rắc.”
Chỉ tiếp xúc một hồi.
Sau đó, từng đường đại đạo dồn dập sụp đổ.
“A… Đại đạo của ta…”
“Đây là… Lực lượng của Đại Thánh đỉnh phong, làm sao có thể?”
“Một thất đạo Đại Thánh, chiến lực sao lại cường hoành như thế? Lão tổ, nhanh đi mời lão tổ xuất thủ…”
“Pháp trận hộ sơn không còn kịp rồi…”
Lực đại đạo những Đại Thánh này thi triển ra gần như không chống đỡ nổi bảy đường đại đạo của Lục Trường Sinh.
Thậm chí ngay cả một chút thời gian cũng không thể kéo dài.
Mặc cho bảy đường đại đạo của Lục Trường Sinh rơi xuống trên sơn môn Bổ Thiên Đạo.
“Ầm ầm.”
Tức khắc, sơn môn Bổ Thiên Đạo chấn động kịch liệt.
Ngay sau đó, từng mảng kiến trúc đều biến thành bột mịn dưới lực lượng bảy đường đại đạo của Lục Trường Sinh trong phút chốc.
Cả sơn môn Bổ Thiên Đạo đều bị san thành đất bằng.
“Nhãi ranh ngươi dám?”
Bất chợt, một tiếng gào thét phẫn nộ từ trong phế tích dưới lòng đất truyền ra.
Ngay sau đó, một lão giả thân hình cao lớn phóng lên tận trời.
Đồng thời trên người phát ra khí tức kinh khủng và sát ý ngưng như thực chất.
“Cửu đạo Đại Thánh!”
Lục Trường Sinh khẽ híp mắt.
Trên người đối phương bao quanh chín đường đại đạo.
Hiển nhiên đối phương là một cửu đạo Đại Thánh.
Đồng thời hơn nửa chính là lão tổ Bổ Thiên Đạo.
Lúc này lão tổ Bổ Thiên Đạo quả thực vừa kinh vừa sợ.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Bổ Thiên Đạo lại có thể gặp phải tai hoạ ngập đầu?
Chuyện này quả thực khó mà tưởng tượng.
Đây là Bổ Thiên Đạo đó.
Làm sao có thể gặp phải tai hoạ ngập đầu?
Toàn bộ Bổ Thiên Đạo đã bị san thành bình địa, không biết bao nhiêu tu sĩ vẫn lạc.
Hiện giờ tu sĩ còn sống quả thực lác đác không còn mấy.
Mấu chốt là ngay cả Đại Thánh cao giai đều đã chết.
Pháp trận hộ sơn ở đâu?
Làm sao lại để cho người ta diệt môn đơn giản như vậy?
Đúng, hiện tại Bổ Thiên Đạo đã bị diệt môn.
Chỉ còn lại một lão tổ Bổ Thiên Đạo.
Và một vài tu sĩ Bổ Thiên Đạo mệnh cứng, may mắn không chết.
Trên cơ bản chỉ còn lại hai ba con mèo lớn mèo nhỏ.
Không khác mấy so với Thanh Loan Tông.
Đương nhiên, chỉ cần lão tổ Bổ Thiên Đạo vẫn còn, như vậy Bổ Thiên Đạo vẫn còn ở đó.
Còn có thể xây dựng lại.
Thế nhưng trong lịch sử Bổ Thiên Đạo trước giờ đều chưa từng có thời điểm bị diệt môn rồi xây dựng lại.
Hiện tại là lần đầu tiên!
“Ầm.”
Bảy đường đại đạo của Lục Trường Sinh bị chín đường đại đạo của đối phương đánh mạnh vào.
Hai bên va chạm chính diện không mảy may hoa hoè loè loẹt.
Vẻ mặt Lục Trường Sinh cũng vô cùng nghiêm trọng.
Kết quả Lục Trường Sinh không chút sứt mẻ.
Mà lão tổ Bổ Thiên Đạo thì cả người chấn động.
Chín đường đại đạo lại lập tức lui về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận