Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1840: Lục Trường Sinh uy áp núi Vân Mộng, ba đại đạo tiêu diệt Sơn Dương môn!

Vậy thì Vạn Cổ Kiếm Đạo xuất hiện làm cho người của Phi Vân tông nháy mắt tuyệt vọng.
Tuy cách pháp trận hộ sơn, bọn họ cũng có thể cảm nhận được rõ ràng kiếm ý khủng bố do Vạn Cổ Kiếm Đạo phát ra.
Tuy luồng kiếm ý đó không nhằm riêng vào bọn họ, nhưng mà bọn họ cũng lờ mờ có loại cảm giác bị kiếm ý xé rách.
Đây là kiếm ý khủng bố cỡ nào?
“Đây đến tột cùng là đại đạo gì? Tại sao sở hữu áp lực khủng bố như thế?”
“Đúng vậy, uy áp này quả thực nghe từng nghe qua. Chúng ta cũng từng nhìn thấy không ít Đại Thánh thi triển ra lực đại đạo, nhưng mà không có lực đại đạo của ai có thể so được với một kiếm đạo này.”
“Đây đến tột cùng là kiếm đạo gì?”
“Pháp trận hộ sơn của chúng ta có thể ngăn cản không?”
Thật ra, trong lòng các trưởng lão của Phi Vân tông đã lờ mờ có đáp án.
Nhưng mà, bọn họ còn ôm một tia may mắn.
“Phá!”
Lục Trường Sinh vươn ra một lóng tay.
Nhất thời, Lôi Hỏa đại đạo và Vạn Cổ Kiếm Đạo nháy mắt hạ xuống.
Không có bí thuật gì.
Cũng không có thủ đoạn rực rỡ gì.
Chính là trực tiếp dùng lực đại đạo hung hăng đập xuống.
“Ầm ầm ầm.”
Theo Lôi Hỏa đại đạo và Vạn Cổ Kiếm Đạo hạ xuống.
Pháp trận hộ sơn vô cùng lớn mạnh kia lại giống như giấy, vậy mà nháy mắt vỡ vụn.
“A…”
Pháp trận hộ sơn vỡ vụn.
Lực đại đạo khủng bố chậm rãi nghiền áp xuống.
Trước đó trên dưới Phi Vân tông không có mình đối mặt Vạn Cổ Kiếm Đạo và Lôi Hỏa đại đạo, chỉ là cảm thấy có áp lực, rất khủng bố.
Nhưng mà, hiện tại sau khi mất đi đại trận hộ sơn, bọn họ tự mình đối mặt, thế mới biết sự khủng bố của hai đại đạo này.
Một khi hai đại đạo này hạ xuống, vậy thì bọn họ hoàn toàn hóa thành bột mịn, không có chút bất ngờ.
Thậm chí, cả Phi Vân tông đều sắp hóa thành bột mịn, bị cưỡng ép hủy diệt.
Thời điểm này, trên dưới Phi Vân tông đều vô cùng sợ hãi.
Cho dù là Thánh cảnh cũng không ngoại lệ.
“Dừng, dừng, bọn ta nhận thua.”
“Tông chủ, nhanh chóng nhận thua đi, bằng không Phi Vân tông sẽ hoàn toàn trở thành lịch sử.”
“Tông chủ, bảo toàn tính mạng quan trọng hơn.”
Trong nhất thời, vô số trưởng lão Phi Vân tông đều đang “Nhắc nhở” Thương Hà thánh nhân.
Thời điểm này còn quật cường cái gì?
Tiếp tục quật cường nữa vậy sẽ chết.
Cả Phi Vân tông đều sẽ chết!
“Tiền bối xin dừng tay, Phi Vân tông ta bằng lòng vâng theo bất kì mệnh lệnh nào của tiền bối…”
Thương Hà thánh nhân mở miệng.
Trong lòng nàng vô cùng chua sót.
Vừa nãy còn tự tin pháp trận hộ sơn có thể ngăn cản công kích của đối phương.
Nhưng hiện tại xem ra, đó căn bản là một trò cười.
“Ầm.”
Hai đại đạo của Lục Trường Sinh ngừng lại.
Hắn nhìn chằm chằm Thương Hà thánh nhân, cuối cùng vẫn không để hai đại đạo hạ xuống.
“Thu.”
Lục Trường Sinh thu hồi hai đại đạo.
Mục đích của hắn tạm thời đạt được.
“Hàng phục” Phi Vân tông, kế tiếp dùng Phi Vân tông làm cơ sở, khuếch trương chung quanh, thống nhất cả dãy núi Vân Mộng.
Nhưng mà, trước đó vẫn phải quét sạch bên trong một phen trước.
Phi Vân tông hoàn toàn khống chế trong tay.
“Như thế rất tốt.”
Lục Trường Sinh gật đầu, trực tiếp bay vào Phi Vân tông.
Sau đó, Lục Trường Sinh triệu tập ba cao thủ Thánh cảnh của Phi Vân tới, nói thẳng: “Lục mỗ không để ý tới sự vụ vốn có, trên dưới Phi Vân tông vẫn giống như trước đây.”
“Nhưng mà, Lục mỗ cần làm một vài hạn chế trên người các ngươi.”
Dứt lời, Lục Trường Sinh bấm tay bắn ra.
“Vù vù vù.”
Lục Trường Sinh phân ra ba hạt nhục thân, trực tiếp tiến vào trong cơ thể ba người.
Nhất thời, sắc mặt ba cao thủ Thánh cảnh đại biến.
Bọn họ ý đồ bài xích hạt nhục thân ra.
Nhưng căn bản không làm được.
Lục Trường Sinh cũng không sợ bại lộ thân phận sinh mệnh Hỗn Độn của hắn.
Dù sao, hạt nhục thân của hắn chỉ là sức mạnh nhục thân thuần túy nhất thôi.
Sức mạnh nhục thân thuần túy không có dấu vết của Hỗn Độn.
Trên thực tế rất nhiều Đại Thánh trong Ám Vực, nhục thân cũng rất mạnh.
“Các ngươi không cần ý đồ hóa giải thủ đoạn của ta. Phàm là các ngươi muốn hóa giải, Lục mỗ sẽ biết trước tiên, đến lúc đó đừng trách Lục mỗ kích nổ thủ đoạn trong cơ thể các ngươi.”
Lục Trường Sinh nhàn nhạt nói.
Vì để thông đạo không gian trong dãy núi Vân Mộng tuyệt đối an toàn, Lục Trường Sinh không thể không dùng thủ đoạn phi thường.
Không thể ký thác hy vọng lên những cao thủ Thánh cảnh hoàn toàn thần phục.
Vậy phải hoàn toàn nắm trong tay.
Sắc mặt ba người rất khó coi.
Nhưng mà có có thể làm thế nào?
Hiện tại sống chết của bọn họ đều nắm giữ trong tay Lục Trường Sinh, chỉ có thể thần phục.
Không phục vậy chỉ có thể chết!
“Nhưng mà, các ngươi không cần lo lắng, thủ đoạn của Lục mỗ sẽ không cho tu hành của các ngươi tạo thành bất kì ảnh hưởng nào. Các ngươi vẫn có thể cảm ngộ đại đạo, thăng lên Đại Thánh. Lục mỗ chỉ là không muốn người khác phản bội thôi.”
“Vâng, tiền bối.”
Ba người chỉ có thể tỏ vẻ thần phục.
“Được rồi, sau này Lục mỗ chính là Thái Thượng trưởng lão của Phi Vân tông.”
“Lục mỗ bế quan một khoảng thời gian trước, bất luận kẻ nào cũng không được làm phiền.”
“Vâng, Thái Thượng trưởng lão!”
Thật ra có hai trưởng lão Thánh cảnh đều là Thái Thượng trưởng lão.
Nhưng mà, hiện tại Lục Trường Sinh đến rồi, hơn nữa tự phong Thái Thượng trưởng lão, vậy thì bọn họ cũng chỉ có thể thối lui cầu thứ, không dám trở thành Thái Thượng trưởng lão, chỉ có thể tự cho mình là trưởng lão bình thường.
Thật ra rất nhiều tông môn, thế lực, trên cơ bản chỉ có Đại Thánh mới có tư cách đảm nhiệm Thái Thượng trưởng lão.
Từ điểm này mà nói, Phi Vân tông mới không bình thường.
Vì thế, ba người đứng dậy rời đi.
Sau khi ba người rời đi nhìn nhau dò xét.
Đây tính là gì?
Trừ Phi Vân tông có thêm một người bế quan.
Hình như cũng khác gì với trước kia?
Đương nhiên, ba người đều có thể cảm nhận được trong cơ thể có thêm một hạt nhục thân.
Đó là thủ đoạn mà Lục Trường Sinh khống chế bọn họ.
Thậm chí bọn họ cũng không dám thử đuổi đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận