Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1718: Lão tổ U tộc thức tỉnh! Thiên gia c0)hấn kinh, ngài là Lục vô thượng của Thiên Quang Thánh Tông? (3)

Không ngời lúc trước hắn dốc hết toàn lực dẫn U tộc đào vong, cuối cùng ngủ say rất nhiều năm mới thức tỉnh nhưng vẫn phải đứng trước một trận chiến sinh tử.
Đây chính là quy tắc sinh tồn trong Hỗn Độn.
“Đã vậy thì đánh thôi.”
Lão tổ U tộc cũng không nhiều lời nữa.
Nếu đã muốn đánh thì hắn cũng không có bất cứ e ngại gì nữa.
“Rầm.”
Toàn thân lão tổ U tộc sục sôi chiến ý.
Uy áp kinh khủng tràn ngập toàn bộ hư không.
Ngay cả các vị Đạo Tổ đã đứng cách rất xa nhưng vẫn cảm thấy như muốn ngạt thở.
Nếu để bọn hắn đối mặt với lão tổ U tộc, dù ở trong Thiên giới, dù là có thể vận dụng sức mạnh bản nguyên của Thiên giới thì sợ rằng bọn hắn vẫn không phải đối thủ của lão tổ U tộc.
May mà Thiên giới còn có Lục Trường Sinh!
Một khi lão tổ U tộc bộc phát, Lục Trường Sinh cũng trở thành hy vọng duy nhất của Thiên giới.
Vô số tầm mắt đều hướng về phía Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cũng không dám có chút khinh thường nào với lão tổ U tộc.
Hắn nhìn chòng chọc lão tổ U tộc.
“Vù vù.”
Hư giới lần nữa giáng lâm.
Đồng thời cuốn phăng về phía lão tổ U tộc.
Lão tổ U tộc khẽ nheo mắt.
“Phá!”
Lão tổ U tộc quát lớn một tiếng.
Sau đó hắn đấm ra một quyền.
Quyền này bốc lên ngọn lửa hừng hực.
Hỏa diễm dường như còn có thể thiêu đốt cả hư không.
Một quyền này mang theo uy lực khủng bố, trực tiếp đánh vào bên trong Hư giới của Lục Trường Sinh.
Ngay cả Hư giới cũng kịch liệt chấn động, thế nhưng Hư giới vẫn chống đỡ được.
Trong nháy mắt Hư giới đã bao phủ toàn thân lão tổ U tộc.
“Hừ.”
“Thủ đoạn của ngươi đúng là rất mạnh, thế nhưng không thể vây khốn được lão phu đâu.”
lão tổ U tộc hừ lạnh một tiếng.
Cùng lúc đó, sức mạnh toàn thân hắn ngưng tụ lại trong tay.
Sau đó giơ tay chỉ ra.
“Xoạt.”
Hư giới nổi lên từng vòng gợn sóng.
Nhưng vẫn không thể ngăn được.
Hư giới đã bị xuyên thủng.
Toàn bộ Hư giới đều đang chấn động.
Trong lòng Lục Trường Sinh cảm thấy trĩu nặng.
Đây là lần đầu tiên Hư giới của hắn xuyên thủng từ khi hóa thực tới nay.
Lão tổ U tộc quả là danh bất hư truyền.
Thế nhưng Hư giới vẫn không sụp đổ.
Không sụp đổ thì vẫn có sức mạnh áp chế như cũ.
Chí ít có thể áp chế một nửa thực lực của lão tổ U tộc.
Vậy là đủ rồi!
“Dung.”
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh không hề do dự chút nào, hắn quả quyết điều động phân thân Huyết Nhục.
Từng bộ phân thân Huyết Nhục nhanh chóng dung hợp.
Hơn mười triệu phân thân Huyết Nhục, hơn nữa tất cả đều là phân thân Tổ cảnh, một khi dung hợp vào cơ thể Lục Trường Sinh sẽ kinh khủng nhường nào?
Giây phút này, trong hư không đã xuất hiện một cự nhân cao mấy vạn trượng.
Vắt ngang qua hư không.
Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận uy thế khủng bố cự nhân tản ra.
Sức mạnh nhường này khiến lão tổ U tộc cũng phải chấn kinh.
“Đây là… Đăng Thần cửu giai cực hạn? Sao có thể?”
Lão tổ U tộc thật sự không thể tin nổi.
Ngay cả hắn cũng không đạt tới cấp độ Đăng Thần cửu giai cực hạn.
Không phải ai cũng có thể đạt tới cấp độ ấy.
Nhất định phải là sinh mệnh đặc biệt hoặc dựa vào điểm đặc biệt của bản thân mới có thể đạt tới cấp độ Đăng Thần cửu giai cực hạn.
Tu sĩ bình thường chỉ có thể đạt tới cấp độ Đăng Thần cửu giai đỉnh phong.
Đây chính là khác biệt lớn lao.
Lão tổ U tộc chính là Đăng Thần cửu giai đỉnh phong.
Thậm chí thực lực của hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
Mà hiện giờ cự nhân khủng bố Lục Trường Sinh ngưng tụ ra từ muòi triệu bộ phân thân lại đạt tới cấp độ Đăng Thần cửu giai cực hạn.
Lớn mạnh tới độ không thể tiến thêm được nữa.
Điểm này vượt ra khỏi dự đoán của lão tổ U tộc luc trước.
“Diệt!”
Thân thể khổng lồ của Lục Trường Sinh trực tiếp vỗ ra một chưởng.
Hư không lập tức chấn động.
Ngay cả khu vực đã bị U tộc chuyển hóa dường như cũng khó lòng chống đỡ được.
Nếu như lão tổ U tộc còn ở thời kỳ toàn thịnh thì dù không địch lại nhưng cũng có thể ngăn cản phần nào.
Nhưng lúc này đã khác.
Hiện giờ lão tổ U tộc không chỉ không ở thời kỳ toàn thịnh hơn nữa Hư giới vẫn đang áp chế thực lực của lão tổ U tộc.
Hắn lấy gì để ngăn cản đây?
Thế nhưng nhìn bàn tay khổng lồ đang lao tới kia, lão tổ U tộc lại bật cười.
“Cuối cùng vẫn đi tới bước này, U tộc lang bạt khắp Hỗn Độn cuối cùng vẫn đi tới bước này…”
Lúc này lão tổ U tộc rất thản nhiên đối mặt với số phận.
Hắn đã làm tất cả những gì có thể.
Lúc trước khi thế giới Hỗn Độn của U tộc bị chiếm cứ, kỳ thực số mệnh đã chú định kết cục của U tộc.
Có điều lão tổ U tộc không cam tâm nên mới cố ngăn cơn sóng dữ, hy vọng có thể cứu vớt U tộc.
Nhưng giờ lão tổ U tộc đã hoàn toàn chấp nhận số phận.
Trong Hỗn Độn mênh mông này, chủng tộc lang thang như U tộc phần lớn đều sẽ bị chôn vùi.
Không gặp phải Tiên tộc thì cũng gặp chủng tộc sinh mệnh khác.
Kết quả như vậy cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
“Bùm.”
Rốt cục cự chưởng của Lục Trường Sinh cũng rơi xuống, thân thể cao lớn của lão tổ U tộc cũng không cách nào chèo chống được nữa, cứ vậy ầm ầm vỡ nát.
Trong khoảnh khắc, lão tổ U tộc cường đại đã biến thành một vũng bùn, bị Hư giới của Lục Trường Sinh cuốn phăng, hoàn toàn mất đi hơi thở sinh mệnh.
Tĩnh!
Hư không lặng ngắt như tờ.
U tộc cũng tốt mà Tiên tộc cũng được, tất cả đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Như thể không tài nào tin nổi.
Lão tổ U tộc cứ thế chết rồi sao?
Nhất thời mọi người dường như cũng cảm thấy chuyện xảy ra quá mức đột ngột.
Lão tổ U tộc cường đại.
Là trụ cột trong lòng con dân U tộc.
Vậy mà giờ lại bị Lục Trường Sinh trực tiếp đánh nổ.
Không có chút sức phản kháng nào.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh.
Cũng quá hoang đường.
Thật sự khiến người ta không thể tin nổi.
Thế nhưng đây chính là sự thật.
Lão tổ U tộc chết rồi.
Nguy cơ lớn nhất của Thiên giới đã được giải trừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận