Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2135: Một trăm linh tám vị đại năng đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến, chấn động đại vũ trụ (4)

Chúa Tể tam cảnh trong Thời Không Trường Hà cũng không chỉ có vạn năm, ít nhất bọn hắn có thể chịu đựng được sự bào mòn của Thời Không Trường Hà trong quãng thời gian rất dài. Vì vậy nếu xét theo tiêu chuẩn này thì linh hồn Hoàng Kim vẫn chưa phải là đối thủ của Chúa Tể tam cảnh, lại càng không phải là Bất Hủ Chân Ý.
Tuy nhiên Lục Trường Sinh có thể cảm nhận được, nếu lần sau linh hồn lại lột xác.
Thì rất có khả năng linh hồn sau khi lột xác có thể đối đầu với Chúa Tể tam cảnh.
Đến lúc đó, có lẽ chính là lúc Bất Hủ Chân Ý của Lục Trường Sinh ra đời.
“Bất Hủ Chân Ý hóa ra lại có liên quan mật thiết đến linh hồn như vậy.”
“Đúng vậy, không trách sư tôn lại ưu ái những đệ tử có thiên phú linh hồn xuất sắc. Chỉ có thiên phú linh hồn xuất sắc thì mới có hy vọng tạo ra Bất Hủ Chân Ý.”
“Có điều những vũ trụ đại năng nhị cảnh khác hiểu về linh hồn ít hơn ta nhiều. Bọn hắn chỉ có thể đi khắp nơi tìm kiếm cơ duyên, nhưng nếu linh hồn của bọn hắn vẫn chưa lột xác thì dù có tìm được cơ duyên cũng vô dụng.”
Lục Trường Sinh lập tức hiểu rõ mọi chuyện.
Lúc này hắn không còn gì phải bối rối nữa.
Sự ra đời của Bất Hủ Chân Ý dường như không chỉ còn là một sự may mắn ngẫu nhiên nữa.
Mà là một con đường bước lên trời rất rõ ràng!
Lục Trường Sinh đã bước chân lên con đường lên trời này.
Đây là một con đường đúng đắn!
Nhưng Lục Trường Sinh cũng hiểu rõ rằng, nếu muốn linh hồn của mình tiếp tục tăng cường sẽ vô cùng khó khăn.
Ngay cả việc tăng thêm một chút cũng vô cùng gian nan.
Mỗi lần linh hồn lột xác độ khó sẽ tăng lên gấp bội, thậm chí gấp mười lần.
Ví dụ như hiện tại vẫn có khí vận liên tục đổ vào người Lục Trường Sinh.
Nhưng để từ 0 lên đến 1% e rằng sẽ cần rất nhiều thời gian.
Muốn để linh hồn Hoàng Kim lột xác mà chỉ dựa vào khí vận trong vũ trụ rộng lớn này chắc chắn sẽ không đủ.
Tuy nhiên Lục Trường Sinh cũng không có gì phải vội.
Hắn đã hoàn toàn ngộ ra con đường của mình.
Hoàn toàn phá tan sự hoang mang trước đó.
Có cảm giác như rẽ mây thấy mặt trời.
Tâm trạng hắn vô cùng thoải mái.
Ngay khi Lục Trường Sinh rẽ mây thấy mặt trời, con đường tu hành càng thêm rõ ràng thì toàn bộ các đại năng đỉnh tiêm trong vũ trụ đã tụ họp lại.
Mục đích của bọn hắn rất rõ ràng.
Đầu tiên là đánh bại Lục Trường Sinh.
Nếu không, không một ai có thể giành được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng.
Thậm chí không có cơ hội nào nữa.
“Các vị, các ngươi có dám chắc một mình mình có thể đánh bại Lục Trường Sinh không?”
Một trong những vũ trụ đại năng có mặt hỏi.
Xung quanh có rất nhiều vũ trụ đại năng, dù đều là những kẻ danh tiếng lẫy lừng hùng bá một phương trong đại vũ trụ, thậm chí còn có xuất thân không tầm thường.
Nhưng bọn hắn đều lắc đầu.
Đối mặt với Lục Trường Sinh, không ai trong số những người này có tự tin sẽ thắng cả.
“Dù không dám chắc nhưng các ngươi cam tâm tình nguyện dâng danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng cho hắn sao?”
“Đây là cơ hội duy nhất để chúng ta tấn thăng tam cảnh! Không có danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng này, chúng ta muốn tấn thăng tam cảnh sẽ khó như lên trời.”
“Nếu đã không đối phó được với Lục Trường Sinh lại không cam lòng dâng danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, vậy chỉ còn một cách, liên thủ! Chúng ta chỉ cần liên thủ đánh bại Lục Trường Sinh, đá Lục Trường Sinh ra khỏi hàng ngũ các đại năng nhị cảnh tranh giành danh ngạch, sau đó chúng ta sẽ từ từ quyết định danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng thuộc về ai, các ngươi thấy thế nào?”
Các vũ trụ đại năng nhìn nhau, cuối cùng đều gật đầu đồng ý.
Sao bọn hắn có thể dung thứ cho những kẻ khác nhưng lại không thể dung thứ cho Lục Trường Sinh?
Không phải vì bọn hắn nhắm vào Lục Trường Sinh.
Mà bởi Lục Trường Sinh quá nguy hiểm.
Nếu đơn độc tranh giành danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng với Lục Trường Sinh, bọn hắn gần như không thể giành được.
Điểm này bọn hắn đều hiểu rõ trong lòng.
Chẳng mấy chốc các vũ trụ đại năng đã đạt được sự đồng thuận.
Gần như không gặp phải trở ngại nào.
Lục Trường Sinh mạnh mẽ như vậy, đây là do chính Lục Trường Sinh gây ra.
Tất nhiên đây cũng là cục diện mà Lục Trường Sinh phải gánh chịu.
Đã dám tuyên bố hùng hồn như vậy thì đương nhiên hắn phải gánh chịu hậu quả bị tất cả các vũ trụ đại năng nhắm vào!
“Được, vậy thì phát thông báo đi.”
“Một năm sau tại Đỉnh Vũ Trụ, một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm chúng ta sẽ liên thủ khiêu chiến với Lục Trường Sinh!”
Mọi người gật đầu.
Dù cách này nghe có vẻ hơi “bắt nạt người khác”.
Cũng không hề công bằng.
Nhưng vũ trụ rộng lớn này đã bao giờ có công bằng?
Huống chi hành động của bọn hắn đều nằm trong phạm vi quy củ do chính Lục Trường Sinh định ra.
Còn về thể diện?
Có lẽ bình thường bọn hắn đều phải giữ thể diện.
Nhưng khi liên quan đến con đường tu hành của bản thân thì thể diện cũng không còn quan trọng nữa.
Tin tức lan truyền, toàn bộ đại vũ trụ chấn động.
Quả là quá kinh thiên động địa.
“Cái gì, một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh liên thủ khiêu chiến với Lục Trường Sinh?”
“Đó là một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đấy, hầu như đều là những vũ trụ đại năng đỉnh tiêm. Đội hình như vậy, đủ để ngang dọc bất kỳ thế lực nào trong đại vũ trụ. Nếu đệ tam cảnh Chúa Tể không can thiệp, thì chính là vô địch!”
“Liên quan đến cuộc tranh giành danh ngạch vào học phủ Vĩnh Hằng, dù là đại năng nhị cảnh cũng chẳng màng đến thể diện nữa. Một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm, bọn hắn cùng nhau khiêu chiến Lục Trường Sinh, quả là… khó mà tưởng tượng nổi.”
“Cũng tại trước đây Lục Trường Sinh quá kiêu ngạo, gần như trở thành kẻ thù của toàn bộ đại năng nhị cảnh trong đại vũ trụ. Huống hồ gì điều này cũng nằm trong quy tắc khiêu chiến do chính Lục Trường Sinh đặt ra, không ai có thể bắt bẻ được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận