Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 796: Chân đạp mười thuyền, Lục Trường Sinh ngả bài với Thánh địa Thiên Hà! (2)

Chương 796: Chân đạp mười thuyền, Lục Trường Sinh ngả bài với Thánh địa Thiên Hà! (2)
"Vậy thì Lục mỗ sẽ trở lại Thánh địa Thiên Hà ngay, nếu có tin tức gì nhất định ta sẽ thông báo với Từ chưởng môn luôn!"
Cách làm của Từ chưởng môn đúng là đã đạt được thiện cảm của Lục Trường Sinh.
Sau đó, hắn dẫn theo các đệ tử của Thánh địa Thiên Hà rời khỏi Thánh địa Thanh Sơn.
Lại tốn thêm ba tháng để về tới Thánh địa Thiên Hà.
Khoảng cách giữa Thánh địa Thanh Sơn và Thánh địa Thiên Hà quá xa, một chuyến đi phải tốn tới ba tháng, lượt về cũng mất ba tháng. Vậy là cả đi cả về, bọn hắn đã có sáu tháng rong ruổi trên đường.
Đương nhiên là nếu có đại trận truyền tống cự ly cực xa thì đã không phải phiền toái như vậy.
Nhưng Thánh địa Thanh Sơn và Thánh địa Thiên Hà bất hòa, do đó giữa hai Thánh địa không có đại trấn truyền tống nào cả.
Sau khi về tới Thánh địa Thiên Hà, Lục Trường Sinh không đến tìm chưởng môn luôn mà lại mở bảng thuộc tính ra xem trước.
Ký chủ: Lục Trường Sinh.
Ngộ tính: 683.000 (Bách thế truyền tụng)
Thánh Thể Hỗn Độn: Chúng sinh chi thế (4%)
"Quả nhiên là tiến độ của Thánh Thể Hỗn Độn đã đạt tới 4%. So với trước khi tới Thánh địa Thanh Sơn, tiến độ đã tăng được 2% rồi."
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Tuy chỉ tăng lên có 2%, thế nhưng dựa theo hiệu suất trước đó của Lục Trường Sinh, phải mất sáu tháng mới tăng được 1%, bây giờ cũng vừa mới qua sáu tháng, vậy mà đã tăng được 2% nữa rồi.
Sợ là chỉ có một nguyên nhân, đó là hắn đã có được chúng sinh chi thế tại Thánh địa Thanh Sơn.
Vì vậy nên trong ba tháng, Thánh Thể Hỗn Độn mới lại tăng thêm được 1%.
Chỉ có cách giải thích như thế mà thôi.
Nếu đúng là như thế thì hiện giờ hắn mới tăng thêm một Thánh địa, khi tăng lên thành hai, ba thậm chí là nhiều Thánh địa hơn thì sao?
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh không còn do dự nữa, hắn dùng đá truyền tin liên hệ với chưởng môn của Thánh địa Thiên Hà rồi ngay lập tức chạy tới đại điện Thiên Hà.
Chẳng bao lâu sau, Lục Trường Sinh đã tới đại điện Thiên Hà.
Chưởng môn của Thánh địa Thiên Hà cũng đã nhận được tin từ đá truyền tin nên tới đại điện từ rất sớm.
"Vô Lượng trưởng lão, lần này đúng là đã làm phiền Vô Lượng trưởng lão."
"Phong trưởng lão đã nói rõ tất cả mọi việc với ta. Vô Lượng trưởng lão đã ngăn cơn sóng dữ ở Thánh địa Thanh Sơn, đánh bại Thánh địa Đại Tuyết Sơn, dương danh Thánh địa Thiên Hà chúng ta, bản tọa phải cảm tạ Vô Lượng Trưởng lão một phen mới được."
Chưởng môn của Thánh địa Thiên Hà có vẻ rất vui mừng. Xem ra quyết định để Lục Trường Sinh dẫn đội tới Thánh địa Thanh Sơn của hắn khi trước là hoàn toàn chính xác.
Nếu không thì hẳn Thánh địa Thiên Hà lại trở thành trò cười cho các Thánh địa khác lần nữa rồi.
Lục Trường Sinh gật đầu rồi nói luôn: "Chưởng môn, lần này Lục mỗ có một chuyện cần thỉnh giáo chưởng môn."
"Ồ, chuyện gì vậy?"
Chưởng môn cũng rất thắc mắc.
Lục Trường Sinh có chuyện gì mà cần thỉnh giáo hắn?
"Chưởng môn, nếu muốn trở thành Địa Thánh thì có cần mảnh vỡ của Thần Linh không?"
Lục Trường Sinh chậm rãi lên tiếng, nói từng chữ từng câu.
"Hả?"
Con ngươi của chưởng môn Thánh địa Thiên Hà hơi co lại.
Nét mặt hắn cũng nghiêm túc hơn hẳn.
"Vô Lượng trưởng lão, ngươi nghe được tin tức này từ đâu vậy?"
"Là do Từ chưởng môn của Thánh địa Thanh Sơn nói. Thậm chí, Từ chưởng môn còn nói rất nhiều chuyện nữa..."
Lục Trường Sinh không nói tỉ mỉ nhưng chưởng môn của Thánh địa Thiên Hà cũng đã hiểu.
Từ chưởng môn của Thánh địa Thanh Sơn!
Chưởng môn của Thánh địa Thiên Hà lập tức hiểu ra mục đích của Từ chưởng môn. Dù hắn rất phẫn nộ, có thể nói là lửa giận ngút trời nhưng hắn cũng chẳng có cách nào khác.
Đây là dương mưu!
Chỉ cần Lục Trường Sinh biết chuyện về Thần Linh, nhất định hắn sẽ muốn có mảnh vỡ Thần Linh.
Một Võ Thánh hàng đầu, ngưng tụ được Vô Lượng Thần Thông mà lại không muốn thành Địa Thánh hay sao?
Chưởng môn của Thánh địa Thiên Hà không thể ngăn cản được!
Chưởng môn hít một hơi thật sâu rồi mới trầm giọng nói: "Vô Lượng trưởng lão, những chuyện Từ chưởng môn nói cho ngươi đều là sự thật cả đấy."
"Nếu như ngươi đã biết, vậy ngươi định thế nào?"
Lục Trường Sinh nheo mắt rồi lên tiếng: "Lục mỗ là trưởng lão có phong hào của Thánh địa Thiên Hà, tuy nhiên, chưởng môn cũng nên hiểu rõ rằng thứ ta cần là chúng sinh chi thế, hơn nữa là càng nhiều càng tốt."
"Vì lẽ đó, ta định đồng ý với điều kiện của Từ chưởng môn. Thậm chí, không chỉ có Từ chưởng môn không đâu, ta còn định liên hệ với các Thánh địa khác nữa. Chỉ cần bọn hắn đồng ý, ta sẽ có thể cướp đoạt một mảnh vỡ Thần Linh cho bọn hắn."
"Đương nhiên là Thánh địa Thiên Hà cũng vậy. Lấy thời hạn trăm năm đi, trong vòng trăm năm, ta sẽ tới Thần Vực để cướp đoạt mảnh vỡ Thần Linh. Chỉ cần là Thánh địa có chia sẻ chúng sinh chi thế cho ta thì đều sẽ nhận được một mảnh vỡ Thần Linh."
Lục Trường Sinh nói ra kế hoạch của mình, không hề có chút giấu diếm nào.
Một, hai Thánh địa hay là tám, mười Thánh địa thì có khác gì nhau đâu?
Chúng sinh chi thế càng nhiều càng tốt, chỉ cần Thánh Thể Hỗn Độn của hắn chịu được thôi.
Chưởng môn của Thánh địa Thiên Hà không khỏi đăm chiêu.
Hắn ngẩng đầu nhìn Lục Trường Sinh rồi thở dài một tiếng: "Vô Lượng trưởng lão, trước đây bản tọa không nói với người về chuyện Thần Vực, ngoài chút tâm tư riêng ra thì còn có một nguyên nhân rất quan trọng nữa, có lẽ là Từ chưởng môn đã không nói với ngươi."
"Thần Vực là nơi rất nguy hiểm!"
"Chỉ có võ giả dưới Địa Thánh hoặc là tu tiên giả dưới Hóa Thần mới vào được. Nhưng trong Thần Vực có gì? Các Thần Linh thật ra chính là đại diện cho quy tắc của trời đất, được trời đất ưu ái, có thực lực cực kỳ mạnh mẽ."
"Có rất nhiều Thần Linh có thể sánh ngang với các vị Thiên Thánh hàng đầu."
"Kẻ sánh ngang Địa Thánh cũng rất nhiều."
"Một khi đã bước vào Thần Vực, dù có là Nhân Thánh hàng đầu cũng có khả năng phải chết."
"Ở các Thánh địa có nhiều Nhân Thánh hàng đầu như vậy, tại sao lại không phái ai đi Thần Vực? Đó là vì tỷ lệ tử vong quá cao."
Bạn cần đăng nhập để bình luận