Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1615: 49.000 bộ phân thân dung hợp, một quyền đánh nổ huyết mạch cấp Vương! (3)

Tất cả khí Hỗn Độn dường như cũng bị đè ép lại.
Hai thân thể cao lớn vắt ngang qua hư không.
Nhưng lúc này, tất cả mọi người đều nghe được một tiếng vang giòn.
“Răng rắc.”
Tựa như tiếng pha lê vỡ vụn.
Thậm chí tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy, trên thân thể “Lâm” vừa rồi hãy còn coi thường chúng sinh và tuyệt đối tự tin thế mà lại xuất hiện một vết nứt.
Mà vết rạn này tựa như mới chỉ là bắt đầu.
Vết thứ hai, vết thứ ba, vết thứ tư, vết thứ năm…
Từng vết nứt nhanh chóng xuất hiện khắp toàn thân “Lâm”.
Trong nháy mắt, trên thân thể “Lâm” đã xuất hiện hàng trăm hàng nghìn vết rạn.
“Lâm” như thể đã biến thành một món đồ sứ mỏng manh, từng vết nứt như thể sẽ khiến hắn tan tành bất cứ lúc nào.
“Ta thua…”
“Lâm” gian nan ngẩng đầu nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Không ai hiểu trong một quyền vừa rồi ẩn chứa sức mạnh nhường nào.
Bẻ gãy nghiền nát!
Đúng, chính là bẻ gãy nghiền nát cũng dễ như trở bàn tay!
“Lâm” không thể hiểu nổi vì sao sức mạnh nhục thân của Lục Trường Sinh lại khủng bố như vậy.
Khi sức mạnh thuần túy lớn đến một mức nhất định thì bất diệt hay bất hủ gì đó, hết thảy cũng chỉ là một câu chuyện cười.
“Lâm” biết hắn thua, hơn nữa còn là thất bại thảm hại.
“Bùm.”
Sau đó nhục thân của “Lâm” nổ tung và biến thành mưa máu chỉ trong nháy mắt.
Thế nhưng dù có là mưa máu thì giờ khắc này cũng đã không có bất cứ dấu hiệu sinh mệnh nào.
Lục Trường Sinh dùng một quyền đánh nổ “Lâm”, khiến “Lâm” triệt để ngã xuống.
Tĩnh!
Thời khắc này Hỗn Độn vô cùng yên tĩnh.
Nhìn làn mưa máu đã mất đi khí tức sinh mệnh trong Hỗn Độn.
Lại nhìn tới thân thể khổng lồ của Lục Trường đằng Sinh kia.
Bất kể là U tộc hay là Tiên tộc, dường như không một ai có thể tin được.
Bọn hắn không thể nào tin được cảnh tượng đang diễn ra trước mắt.
Cảnh tượng này thật sự khiến người ta khó mà tin được.
“Trường Sinh Tiên Quân… thắng rồi?”
“Nào chỉ là thắng? Chỉ với một quyền mà ‘Lâm’ đã bị đánh nổ, thật sự là… Không chịu nổi một kích!”
“Đúng, như thể sức mạnh của ‘Lâm’ và Trường Sinh Tiên Quân hoàn toàn không cùng một đẳng cấp ấy.”
“Nhục thân của Trường Sinh Tiên Quân thế mà lại kinh khủng hơn cả huyết mạch cấp Vương của U tộc ư, sao có thể chứ? Rốt cuộc Trường Sinh Tiên Quân làm thế nào đấy?”
Tiên tộc hồi thần trước.
Nhưng bọn hắn ngoại trừ mừng rỡ thì chính là chấn kinh.
Trước đó bọn hắn đã nghĩ tới đủ loại khả năng.
Nhưng không ai nghĩ tới chuyện Lục Trường Sinh có thể một quyền đánh nổ “Lâm”.
Hơn nữa còn có vẻ cực kỳ dễ dàng.
Dù là người lạc quan tới mấy cũng không dám tưởng tượng Lục Trường Sinh sẽ thắng trận chiến trong Hỗn Độn đơn giản như thế.
Về phần U tộc đã ngỡ ngàng tới mức đờ ra.
Không ai nói gì.
Huyết mạch cấp Vương.
Đây chính là huyết mạch cấp Vương đấy!
Huyết mạch cấp Vương của U tộc luôn là tồn tại vô địch trong cùng cấp độ.
Mà “Lâm” thậm chí còn là kẻ nổi bật trong những người có huyết mạch cấp Vương, sao hắn có thể bại bởi một tên Tiên Quân chứ?
Thế nhưng dù có khó tin thế nào.
Thì đây cũng là sự thật!
Sự thật đang ở ngay trước mắt.
“Lâm” chết rồi.
Trước mắt bao người bị Lục Trường Sinh đánh nổ.
Chết không toàn thây!
Dù U tộc có muốn xen vào cũng không biết phải xen vào thế nào.
“Phế vật!”
Đại thống lĩnh U tộc hừ lạnh một tiếng.
Trong lòng hắn tràn đầy lửa giận.
Mất mặt. Thật sự quá mất mặt.
Đường đường là huyết mạch cấp Vương của U tộc, sao có chuyện không đánh lại một tên Tiên Quân được?
Thậm chí còn thất bại thảm hại.
Bị một tên chỉ là Tiên Quân đánh chết với một quyền duy nhất.
Rất lâu rồi U tộc không phải chịu sự nhục nhã lớn như vậy.
Đại thống lĩnh U tộc rất muốn phát tiết.
Thế nhưng Khổ Hải Tiên Tôn đã sải bước ra, đi tới trước mặt đại thống lĩnh U tộc.
“Trận chiến này, Tiên tộc thắng!”
Khí thế trên thân Khổ Hải Tiên Tôn bốc lên hừng hực.
Khí thế của Thái Ất Tiên Tôn tuyệt không hề thua kém đại thống lĩnh U tộc.
Trong lòng đại thống lĩnh U tộc cảm thấy vô cùng nặng nề.
Thế nhưng lão tổ U tộc còn chưa thức tỉnh, giờ đúng là không cần thiết đại chiến cùng Tiên tộc.
“Hừ!”
“Chém giết trong Hỗn Độn vẫn sẽ tiếp tục, để xem các ngươi Tiên tộc còn có thể chống đỡ bao lâu?”
Đại thống lĩnh U tộc vung tay lên, sau đó dẫn theo đông đảo U tộc và sinh mệnh Thiên Ngoại nhao nhao rời đi.
Tới lúc này Tiên tộc không cần đè xuống nỗi kích động cùng hưng phấn trong lòng xuống nữa.
“Ha ha ha, thắng, chúng ta thắng thật ư?”
“Không thể ngờ Trường Sinh Tiên Quân thế mà lại thắng được? Thậm chí còn chém giết huyết mạch cấp Vương của U tộc, quả thực là kỳ tích, ai mà ngờ được chứ?”
“Đúng là không thể tin nổi, thậm chí ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ. Dù sao ‘Lâm’ có thể sánh ngang Tiên Tôn, thậm chí là tồn tại cường đại từng đánh trọng thương cả Tiên Tôn, Trường Sinh Tiên Quân có thể chém giết ‘Lâm’ thì có phải cũng có nghĩa là Trường Sinh Tiên Quân đã thành Tiên Tôn rồi không?”
“Không, Trường Sinh Tiên Quân vẫn chỉ có tu vi Tiên Quân, nhưng chiến lực của hắn lại theo sát Tiên Tôn. Hơn nữa Trường Sinh Tiên Quân chỉ dùng sức mạnh nhục thân để chém giết ‘Lâm’, nhục thân Tiên tộc chúng ta có thể mạnh tới mức này ư?”
Các vị Tiên Quân đều cực kỳ cao hứng.
Trước đó còn có chút bán tín bán nghi.
Nhưng giờ bọn hắn đã hoàn toàn tin tưởng.
Ngay cả U tộc đều ủ rũ rời đi, tất nhiên điều này đã nói rõ rất nhiều vấn đề.
Giờ điều bọn hắn muốn biết nhất là sao nhục thân của Trường Sinh Tiên Quân lại mạnh tới mức này?
“Tạ ơn Khổ Hải Tiên Tôn và các vị Tiên Tôn!”
Trong Hỗn Độn, Lục Trường Sinh hướng về phía các Tiên Tôn hành lễ.
Đừng thấy những Tiên Tôn này như thể không làm gì, từ đầu tới cuối chỉ đứng nhìn.
Nhưng nếu là không có nhiều Tiên Tôn như vậy thì hôm nay dù Lục Trường Sinh có thể chiến thắng “Lâm” chỉ sợ cũng sẽ dữ nhiều lành ít.
U tộc cũng không tử tế gì cho cam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận