Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1550: Trường Sinh Tiên Quân ở trước mặt, chúng Tiên Nhân kinh hãi!

Mà ngộ tính thôi diễn trước đây lại có nghĩa là gì?
Kỳ thực chính là thu hoạch năng lực “Đỉnh cấp ngộ tính” trong một thời gian ngắn.
Hiện tại Lục Trường Sinh đã là Đỉnh cấp ngộ tính, còn cần thôi diễn làm gì nữa?
Đỉnh cấp ngộ tính của hắn có thể thôi diễn hết thảy!
Mà điểm ngộ tính cũng đã biến mất.
Bởi vì không cần tới điểm ngộ tính nữa rồi.
Dù điểm ngộ tính có lên đến một tỷ hay chục tỷ cũng không có tác dụng gì nữa.
Bởi vì ngộ tính của Lục Trường Sinh hiện giờ đã đến mức không thể cao hơn được nữa.
Cơ hồ đạt đến cực hạn ngộ tính.
Bên ngoài, ngộ tính của Lục Trường Sinh lột xác từ ngộ tính Vạn cổ vô nhất trở thành Đỉnh cấp ngộ tính như hiện tại, đã tăng cao tới mức không tăng được nữa.
Nhưng thực lực của Lục Trường Sinh lại không tăng lên một cách rõ ràng.
Thực lực của hắn vẫn như cũ.
Thế nhưng chỉ có Lục Trường Sinh biết rõ, chuyện ngộ tính của hắn lột xác thành Đỉnh cấp ngộ tính có ý nghĩa thế nào.
Loại lột xác này rất lớn.
Thậm chí còn lớn hơn so với lúc hắn thành Tiên.
Hắn tu hành đến cảnh giới trước mắt.
Lột xác lớn nhất kỳ thực chính là lần này ngộ tính lột xác trở thành Đỉnh cấp ngộ tính.
Trong mắt Lục Trường Sinh.
Giới Hải bị hắn phân giải thành từng loại quy tắc.
Ba nghìn bản nguyên, đại đạo quy tắc.
Đủ loại rắc rối đan xen tạo thành một tòa thế giới.
Nếu ngộ tính vẫn là Vạn cổ vô nhất như lúc trước thì bất kể ra sao Lục Trường Sinh cũng không có thể cảm ngộ cả tòa Giới Hải như vậy.
Dù sao đây chính là cả một tòa thế giới hoàn chỉnh.
Dù chỉ được gọi là “hạ giới” nhưng cũng là một tòa thế giới hoàn chỉnh.
Huống chi ở trong Giới Hải còn bao gồm rất nhiều thế giới nhỏ.
Phức tạp đến độ khó có thể tưởng tượng.
Thế nhưng chính thế giới phức tạp như vậy lại vô cùng rõ ràng minh bạch khi Đỉnh cấp ngộ tính của Lục Trường Sinh cảm ngộ.
Ngoại trừ thời gian.
Hiện giờ ngay cả không gian Lục Trường Sinh cũng có thể cảm ngộ.
Nhưng thời gian thì rất kỳ diệu.
Dường như không phải cứ cảm ngộ là có thể minh bạch.
Điều này không liên quan tới ngộ tính.
Nhưng không quan trọng.
Cho dù Lục Trường Sinh không cảm ngộ được thời gian thì hắn cũng có thể “bổ sung” toàn bộ Giới Hải y nguyên vào trong Hư giới.
Đúng, đây chính là suy nghĩ của Lục Trường Sinh.
Một khi hắn “bổ sung” Giới Hải vào bên trong Hư giới thì sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Hư giới sẽ lột xác đến mức nào?
Điều này thực sự quá điên cuồng, cũng quá sức tưởng tượng.
Trước đó Lục Trường Sinh thậm chí còn không dám nghĩ tới.
Thế nhưng hiện tại Lục Trường Sinh lại cảm thấy, đây chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Lục Trường Sinh đắm chìm trong sự lột xác của ngộ tính, không để ý tới năm tháng trôi qua.
Thế nhưng đám Tiên Nhân của Vạn Tiên Minh đã tìm đến.
Bọn hắn cuồn cuộn xông tới.
Khí thế kinh khủng, uy áp đè xuống toàn bộ Tiên Võ cung.
“Chúng Tiên Nhân của Vạn Tiên Minh bái phỏng Cung chủ Tiên Võ cung, mời Lục đạo hữu ra gặp mặt!”
Tiếng Côn Nguyên Đại Tiên truyền vào Tiên Võ cung.
Giọng điệu của hắn rất khách khí, nhưng hành động thực tế lại không hề khách khí.
Hắn trực tiếp cho phong tỏa toàn bộ Tiên Võ cung.
Hơn nữa còn dùng Tiên trận để phong tỏa.
Cách làm này có thể nói là không có chút khách khí nào.
Nhất thời, lòng người trong Tiên Võ cung đều bàng hoàng.
“Có chuyện gì xảy ra?”
“Tiên Võ cung hình như bị phong tỏa rồi?”
“Ta thấy rồi, bên ngoài Tiên Võ cung sao lại có nhiều Tiên Nhân như vậy?”
“Trời ạ, những Tiên Nhân kia… Có tới vài chục vị Tiên Nhân đấy!”
“Cái gì, mấy chục vị Tiên Nhân á? Vạn Tiên Minh dốc hết toàn lực đấy à?”
“Đối phó Tiên Võ cung chúng ta sao phải làm tới mức này?”
Đông đảo tu sĩ Tiên Võ cung đều trợn mắt há hốc mồm.
Tựa như trời sắp sập tới nơi.
Mấy chục vị Tiên Nhân của Vạn Tiên Minh.
Đây là trận thế lớn cỡ nào?
Đánh nổ Giới Hải cũng không phải vấn đề.
Nhiều Tiên Nhân như vậy cùng nhau tìm tới Tiên Võ cung.
Đây là chuyện rung động nhường nào?
Lại áp lực nhường nào?
Lúc này sự hưng phấn và kiêu ngạo của bọn hắn trước đó đã không còn sót lại chút nào.
Chỉ lại sự kinh hãi tột độ.
Ngay cả Phá Vọng lão tổ và Cự Đỉnh lão tổ cũng nói không lời.
Chỉ nhìn qua mấy chục vị Tiên Nhân trong hư không.
Bọn hắn đều trầm mặc.
Chuyện này đã không phải là chuyện bọn hắn có thể xen vào.
Thậm chí bọn hắn tới tư cách nói chuyện cũng không có.
Bọn hắn tề tụ trước động phủ của Lục Trường Sinh.
“Ầm ầm.”
Động phủ mở ra, Lục Trường Sinh hiện thân.
“Bái kiến Cung chủ.”
“Vạn Tiên Minh đã dốc hết toàn lực, hôm nay chỉ sợ Tiên Võ cung khó tránh tai kiếp…”
Phá Vọng lão tổ không nói hết câu.
Hắn biết rõ.
Mấy chục vị Tiên Nhân là đội hình như thế nào?
Trước đội hình khủng bố như thế, Lục Trường Sinh dù có mạnh hơn thì cũng làm được gì đây?
Sau hôm nay, chỉ sợ Tiên Võ cung cũng sẽ biến mất.
Có điều Lục Trường Sinh lại có vẻ rất bình tĩnh.
Mấy chục vị Tiên Nhân cũng được, thậm chí mấy chục vị Đại Tiên cũng thế.
Trong mắt hắn đều không có gì khác nhau.
“Cũng tốt, hôm nay Vạn Tiên Minh dốc toàn bộ lực lượng thì không cần ta phải đi tìm từng tên một.”
“Hôm nay, xử lý hết một lúc đi!”
Lục Trường Sinh nói xong, cũng mặc kệ những người khác kinh ngạc.
Hắn trực tiếp sải bước ra ngoài, bay về phía đám Tiên Nhân của Vạn Tiên Minh trong hư không.
Vạn Tiên Minh do Côn Nguyên Đại Tiên cầm đầu, trùng trùng điệp điệp đi tới bên ngoài Tiên Võ cung.
Bọn hắn cũng không vội động thủ.
Mà lại đang chờ đợi.
Cứ thế chờ được Lục Trường Sinh ra mặt.
Lục Trường Sinh bước từng tới giữa hư không, đi tới không gian bên ngoài Tiên Võ cung, giằng co cùng mấy chục vị Tiên Nhân.
Thế nhưng sau khi nhìn thấy Lục Trường Sinh, Côn Nguyên Đại Tiên không khỏi sững sờ.
Hắn chính là tam kiếp Đại Tiên.
Cảm quan của hắn vô cùng nhạy bén.
Thế nhưng trong cảm giác của hắn, khí tức toàn thân Lục Trường Sinh không lộ ra chút nào, có vẻ vô cùng thần bí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận