Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 561. Chém Sơn Hải Đạo Quân, danh chấn bát phương! Nắm giữ sáu đạo pháp tắc, Lục Trường Sinh thôi diễn thần thuật! (2)



Chương 561. Chém Sơn Hải Đạo Quân, danh chấn bát phương! Nắm giữ sáu đạo pháp tắc, Lục Trường Sinh thôi diễn thần thuật! (2)




Trận kỳ giấu trong hư không, vật liệu tạo ra nó kiên cố không gì sánh được.
So với pháp bảo mà nói cũng không kém hơn chút nào.
Thế nhưng hiện tại nó đã nát?
Sau khi Lục Trường Sinh thi triển ra một loại thần thuật, trận kỳ trực tiếp bị phá tan.
Đây là thần thuật kinh khủng nhường nào?
"Viêm Lưu... thần thuật tổ hợp ba loại pháp tắc đỉnh tiêm, hơn nữa đây là... thần thuật Viêm Lưu cảnh giới viên mãn!"
Sơn Hải Đạo Quân cũng là người có kiến thức rộng rãi.
Liếc mắt một cái đã nhận ra thần thuật Lục Trường Sinh thi triển.
Thần thuật tổ hợp ba loại pháp tắc bản thân đã đủ đáng sợ.
Tuy vậy nếu như chỉ có Viêm Lưu thì Sơn Hải Đạo Quân còn không sợ.
Thế nhưng Viêm Lưu cảnh giới viên mãn thì rất đáng sợ.
Cho dù Sơn Hải Đạo Quân không phải võ giả Đạo Cơ nhưng hắn cũng biết, trong lịch sử người tu luyện Viêm Lưu tới viên mãn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay!
"Răng rắc răng rắc răng rắc."
Lại là ba tiếng giòn vang.
Ba trận kỳ khác đã bị thần thuật Viêm Lưu của Lục Trường Sinh trực tiếp phá hủy, nhao nhao sụp đổ, biến thành bột mịn.
Trận pháp của Sơn Hải Đạo Quân trong nháy mắt phá toái.
Thân hình Lục Trường Sinh không có trận pháp cách trở lại lần nữa xuất hiện, dẫn tới não vực của hắn cũng xuất hiện theo.
Kỳ thật không phải não vực của Lục Trường Sinh biến mất.
Là do đại trận của Sơn Hải Đạo Quân bao trùm và trấn áp não vực của Lục Trường Sinh, khiến Lục Trường Sinh không cảm ứng được não vực.
Nhưng không thành vấn đề.
Đây chẳng qua là một loại ảo giác.
Não vực và võ giả cùng một nhịp thở.
Chỉ cần võ giả Đạo Cơ nguyện ý, không một ai có thể chặt đứt liên hệ giữa não vực và võ giả hết.
Chính vì Lục Trường Sinh hiểu rõ điểm này nên mới trực tiếp thi triển ra thần thuật Viêm Lưu, trong nháy mắt phá hủy trận pháp của Sơn Hải Đạo Quân.
"Trận pháp của ta phá toái..."
Sắc mặt Sơn Hải Đạo Quân hoàn toàn biến đổi.
"Thiên Sơn Ấn!"
Sơn Hải Đạo Quân lập tức thúc giục Thiên Sơn Ấn, hướng thẳng đến Lục Trường Sinh đập tới.
Dưới cái đập này, não vực của Lục Trường Sinh căn bản là không ngăn cản được.
Cho dù ngăn được thì trong nháy mắt Thiên Sơn Ấn vẫn có thể đánh vỡ não vực của Lục Trường Sinh. ‌
Thiên Sơn Ấn biến thành một ngọn núi hùng vĩ, trùng trùng điệp điệp gào thét mà tới.
Uy thế vô cùng khủng bố.
Lúc trước Lục Trấn Không cũng bị Thiên Sơn Ấn đập chết trong nháy mắt, tới chút sức chống cự cũng không có.
Món pháp bảo này, vốn được luyện chế bởi một tòa thần sơn.
Một khi bạo phát ra sẽ thật sự tương đương với một tòa thần sơn hùng vĩ, trùng trùng điệp điệp nghiền ép mà tới.
Uy thế như vậy có rất ít võ giả Đạo Cơ có thể ngăn cản nổi.
Thế nhưng Lục Trường Sinh không phải võ giả Đạo Cơ phổ thông.
"Viêm Lưu."
Lục Trường Sinh giơ tay chỉ ra.
"Ầm ầm."
Nham thạch giống như hỏa diễm cấp tốc chồng chất cùng một chỗ, tựa như núi lửa phun trào, điên cuồng hướng về phía Thiên Sơn Ấn mà đi.
"Ầm."
Cả hai đụng vào nhau, nhấc lên sóng trào đáng sợ.
Ngay cả não vực của Lục Trường Sinh cũng lập tức phá thành mảnh nhỏ.
Thế nhưng chỉ cần não vực không triệt để phá hủy thì cơ hồ có thể khôi phục trong nháy mắt.
Não vực của Lục Trường Sinh cũng giống như vậy.
Bị dư ba trùng kích đến phá thành mảnh nhỏ, nhưng Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động đã hoàn toàn khôi phục.
Vô cùng vô tận hỏa diễm hóa thành "Viêm Lưu" thế mà thật sự ngăn trở Thiên Sơn Ấn.
Thậm chí không chỉ đơn giản là ngăn trở. ‌
Viêm Lưu tiếp tục bao trùm lên Thiên Sơn Ấn.
Thế mà bắt đầu thiêu đốt Thiên Sơn Ấn.
"Xèo xèo xèo."
Linh quang trên Thiên Sơn Ấn dưới sự thiêu đốt của Viêm Lưu không ngừng lóe ra.
Linh quang của pháp bảo lóe lên, đại biểu cho pháp bảo đã thừa nhận áp lực cực lớn.
Khả năng sắp không chịu nổi!
"Cái gì?"
"Thiên Sơn Ấn cũng không chịu được?"
"Đây chính là thần thuật tổ hợp ba đạo pháp tắc đỉnh tiêm, uy lực của Viêm Lưu?"
Thấy cảnh này, sắc mặt Sơn Hải Đạo Quân đại biến.
Thiên Sơn Ấn của hắn mạnh thế nào hắn là người rõ nhất.
Trên cơ bản gặp phải đối thủ không có khả năng giải quyết cứ trực tiếp dùng Thiên Sơn Ấn đập một cái là xong việc.
Không biết có bao nhiêu cường giả chết dưới Thiên Sơn Ấn rồi.
Thế nhưng giờ Thiên Sơn Ấn lại bị ngăn cản.
Hơn nữa Viêm Lưu khủng khiếp kia tựa hồ vẫn đang không ngừng thiêu đốt Thiên Sơn Ấn.
Nếu cứ tiếp tục Thiên Sơn Ấn sẽ bị phá hủy.
Nghĩ tới đây, rốt cục trong lòng Sơn Hải Đạo Quân cũng muốn rút lui.
"Đi!"
Sơn Hải Đạo Quân lập tức thôi động Na Di Phù.
"A..."
Ngay sau đó Sơn Hải Đạo Quân cảm giác được thức hải kịch liệt nhói lên.
Tinh Thần Ma Bàn!
Lục Trường Sinh lại thi triển ra Tinh Thần Ma Bàn, hung hăng nghiền ép, chôn vùi tinh thần Sơn Hải Đạo Quân.
Mặc dù ý chí tinh thần của Sơn Hải Đạo Quân rất mạnh.
Thế nhưng bị Viêm Lưu của Lục Trường Sinh bao trùm, rồi lại bị Tinh Thần Ma Bàn nghiền ép.
Trong tình cảnh này Sơn Hải Đạo Quân còn muốn thôi động Thiên Sơn Ấn, căn bản không có khả năng, khó càng thêm khó!
"Lục Trường Sinh, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?"
"Nơi này cách trụ sở chính của Tử Dương Tiên Tông vẻn vẹn chừng trăm dặm, ta đã gửi tin cho mấy vị hảo hữu ở Tử Dương Tiên Tông, chẳng mấy chốc bọn hắn sẽ chạy đến, tới lúc đó ngươi chắc chắn sẽ phải chết!"
"Vì một chút chỗ tốt Uông Vân cho mà đặt mình vào hiểm cảnh, không đáng!"
Sơn Hải Đạo Quân vội vàng nói.
Rõ ràng hắn đã cuống lắm rồi.
Lần đầu tiên Sơn Hải Đạo Quân cảm thấy hắn tùy tiện tới đây là một sai lầm.
Chính hắn quá tự tin, thậm chí đã trở nên tự đại.
Sơn Hải Đạo Quân có chút hối hận.
Vì sao biết rất rõ Uông Vân sẽ tìm cường giả Đạo Cơ tới đối phó hắn vậy mà hắn vẫn dám đến một mình?
Nếu như đợi tìm ba đến năm tên hảo hữu cùng đi, hắn tuyệt đối sẽ không rơi vào quẫn cảnh đâm lao phải theo lao hiện tại như bây giờ.
Thế nhưng hiện tại hối hận cũng đã muộn rồi.
"Hẳn phải chết không nghi ngờ?"
Lục Trường Sinh lắc đầu, nhưng lại không nói lời nào. Hết chương 561.



Bạn cần đăng nhập để bình luận