Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1539: Lục Trường Sinh trở lại Tiên Võ cung! Xin hỏi phải chăng Lục đạo hữu đã thành tiên rồi ư? (3)

“Còn có Chân Tiên đạo tràng Thiên Viêm cũng đã chết?”
“Mơ hồ như có phe thế lực thứ ba xuất hiện…”
Đám người ngỡ ngàng nhìn nhau.
Tin tức này vô cùng rung động.
Phải nói là tin tức động trời.
Hai vị Đại Tiên và một vị Chân Tiên.
Đây là đội hình mạnh thế nào?
Bởi vì người của Thiên giới không ngừng giáng lâm, bọn hắn cũng đã biết về những chuyện liên quan tới thân phận địa vị của “Đại Tiên”.
Bọn hắn biết Đại Tiên mạnh hơn Chân Tiên, địa vị cũng cao hơn.
Một vị Đại Tiên gần như có thể quét ngang toàn bộ Giới Hải.
Kết quả thế nào?
Giờ đối phương chết rồi.
Hơn nữa cả hai vị Đại Tiên đều đã chết.
Vị Chân Tiên của đạo tràng Thiên Viêm kia cũng không thể coi thường được.
Nghe nói thực lực của hắn cũng sánh ngang với Đại Tiên.
Tính kỹ ra đó chính là ba vị Đại Tiên đều đã chết.
Cho dù lúc các Tiên Nhân cạnh tranh kịch liệt nhất cũng không có chuyện chết tới ba vị Đại Tiên như thế bao giờ.
Đại Tiên không địch lại còn có thể trốn.
Sao lại chết được chứ?
Trước đó có duy nhất một vị Đại Tiên chết vì bị vô số Tiên Nhân vây công rất lâu.
Đó là vị Đại Tiên duy nhất đã chết.
Chuyện đó ồn ào kinh thiên động địa, làm cả Giới Hải chấn động.
Càng đừng nói hiện tại có tới ba vị Đại Tiên mất mạng.
Rõ ràng Giới Hải đã phát sinh biến cố lớn.
Biến cố động trời!
“Chuyện này chúng ta không dính vào, có thể là một thế lực cường đại của Thiên giới lại giáng lâm. Thế lực này còn vô cùng cứng rắn, vừa ra tay đã chém giết ba tên Đại Tiên, chúng ta mà bị cuốn vào thì chỉ có một con đường chết!”
Phá Vọng lão tổ đưa ra quyết định rất nhanh.
Lần này vẫn phải nhịn xuống.
Đối phương muốn cái gì thì cứ cho cái đó.
“Thế nhưng lại bị bắt chẹt mấy lần nữa Tiên Võ cung chúng ta chỉ sợ cũng không chịu nổi…”
Cự Đỉnh lão tổ thở dài.
Hắn biết ý tứ của Phá Vọng lão tổ.
Cũng biết cách làm của Phá Vọng lão tổ hiện giờ là tốt nhất.
Thế nhưng hắn thật sự không cam tâm.
Vất vả tích lũy bao lâu lại bị một câu của đối phương bắt phải dâng ra.
Cuộc sống ấm ức như vậy đã kéo dài hơn một trăm năm.
Đã thế có thể đoán được là về sau còn phải tiếp tục chiu ấm ức như vậy mãi.
Trừ khi đám Thượng Tiên Thiên giới kia đều quay về Thiên giới.
Giới Hải lại một lần nữa quay về là Giới Hải như trước kia.
Đến lúc đó, có Tổ cảnh chí cường trấn giữ thì Tiên Võ cung không cần e ngại bất cứ kẻ nào nữa.
Thế nhưng đây cũng chỉ là ước muốn xa vời mà thôi.
Tới tận giờ bảo vật của Kim Tiên cổ xưa vẫn chưa hề bị phát hiện.
Cứ thế đám Tiên Nhân kia cũng sẽ không chịu rời đi.
“Kim Tiên… chỉ cần có thể tìm ra manh mối về Kim Tiên thì đám Tiên Nhân kia cũng sẽ quay về Thiên giới.”
“Phá Vọng lão tổ, lần trước chúng ta tìm ra chút manh mối, chẳng lẽ không phải manh mối về Kim Tiên ư?”
Một vị Tổ cảnh hỏi.
“Tách.”
Ánh mắt của mọi người lập tức tập trung về phía Phá Vọng lão tổ.
Thì ra còn có một manh mối như vậy.
“Manh mối…”
Phá Vọng lão tổ nghiêm mặt, trầm giọng nói: “Đúng là có manh mối, nhưng ta không đi dò xét, mà cũng không dám đi dò xét.”
“Một khi tin tức này lộ ra, cho dù chúng ta báo cho Vạn Tiên Minh thì chắc chắn cũng sẽ phải chết!”
“Vạn Tiên Minh chỉ cần có được manh mối thì sẽ không quản Tiên Võ cung chúng ta sống chết thế nào nữa.”
“Thế nên mọi người hãy quên manh mối này đi, không được tiết lộ một chút nào…”
Lời Phá Vọng lão tổ nói, khiến trong lòng mọi người run lên.
Bọn hắn cũng không ngu ngốc, tất nhiên có thể hiểu được ý trong câu nói của Phá Vọng lão tổ.
Chuyện thế này không phải thứ Tiên Võ cung có thể dính vào.
Kỳ thực làm gì có ai không muốn có được bảo vật của Kim Tiên cơ chứ?
Một khi thu hoạch được thậm chí có khả năng một bước lên trời nữa kìa.
Đám Tiên Nhân kia cũng vì thế mà điên cuồng, bất cứ người tu hành nào sợ rằng cũng không thể thờ ơ được.
Thế nhưng lý trí của bọn hắn lại vô cùng thanh tỉnh.
Biết chuyện này nguy hiểm đến cỡ nào.
Bọn hắn chỉ là những Tổ cảnh bình thường.
Nếu dám dính vào, dù có tìm được bảo tàng của Kim Tiên thì sao đây?
Cuối cùng hơn nửa đều là công dã tràng.
Thậm chí thân tử đạo tiêu, lại còn liên luỵ cả Tiên Võ cung.
Thực lực không đủ, dù có manh mối về Kim Tiên thì cũng phải giả câm giả điếc.
Tuyệt đối không thể khả năng dính vào chuyện này.
Nhất thời, bầu không khí trong đại điện đều lộ ra cảm giác nghèn nghẹn.
Trong lòng tất cả mọi người đều trĩu nặng, phảng phất có chút buồn bực.
“Ồ?”
“Các ngươi có manh mối về Kim Tiên à?”
“Đúng là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được lại chẳng tốn chút công phu.”
Đột nhiên, một giọng nói từ bên ngoài đại điện truyền vào.
Rất nhiều Tổ cảnh trong đại điện nghe thấy thế, sắc mặt bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.
Tin tức bị lộ rồi?
Một khi tin tức này lộ ra, đối với toàn bộ Tiên Võ cung mà nói, đó chính là tai hoạ ngập đầu.
“Ai?”
Tất cả Tổ cảnh trong đại điện đều đứng phắt dậy.
Chỉ có Phá Vọng lão tổ, Cự Đỉnh lão tổ cùng ba vị Võ Tổ của Tiên Võ cung, khi nghe thấy giọng nói này đều phảng phất nhớ ra gì đó, bọn hắn vội đứng dậy, ánh mắt nhìn chòng chọc về phía cửa lớn.
Bọn hắn dường như vẫn không thể tin được.
Nhưng giọng nói này thật sự quá mức quen thuộc.
Bất kể thế nào bọn hắn cũng sẽ không quên.
Thế nhưng bọn hắn vẫn không dám tin vào tai mình.
“Ruỳnh.”
Cánh cửa lớn mở ra.
Từ bên ngoài có một bóng người bình thường không có gì lạ từ từ đi vào.
Nhưng một bóng người bình thường không có gì lạ như thế lại khiến não hải rất nhiều Tổ cảnh trong đại điện ầm vang chấn động.
Rất nhiều Tổ cảnh đã kích động đến mức giọng điệu cũng trở lên run rẩy.
“Là… là Lục lão tổ đó ư?”
Tiếng nói vừa dứt, toàn bộ đại điện đều trở lên yên lặng.
Lục lão tổ?
Trong đại điện có rất nhiều người là Tổ cảnh mới tấn thăng.
Bởi vậy bọn hắn chưa từng gặp qua Lục Trường Sinh.
Nhưng bọn hắn biết “Lục lão tổ” có ý nghĩa thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận