Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 315. Hai loại lĩnh vực tương dung, lĩnh vực hoàn toàn mới nghiền ép hết thảy! (3)



Chương 315. Hai loại lĩnh vực tương dung, lĩnh vực hoàn toàn mới nghiền ép hết thảy! (3)




Lúc cần có thể dung hợp tạm thời, rất tiện.
"Không ngờ lần này ra biển ngoại trừ thuận lợi diễn hóa ra Hải Lãng Lĩnh Vực, thế mà lại còn dung hợp thành Thủy Long Quyển Lĩnh Vực, đây là thu hoạch ngoài ý muốn."
"Tiếp theo cũng nên diễn hóa ra Tinh Không Bộc Bố Lĩnh Vực..."
Lục Trường Sinh nghĩ đến Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh.
Thật ra ý cảnh như thế này có hơi phiền toái.
Đã là sao trời, lại cả thác nước.
Nhưng khi cả hai kết hợp uy năng ngược lại còn tăng vọt.
Thế nhưng thần cương thì sao?
Muốn ngưng tụ thần cương sẽ rất phiền toái.
Không có võ công cảnh giới Thần Cương phù hợp.
Dù sao Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh của Lục Trường Sinh cũng lĩnh ngộ từ một "câu thơ".
Là dạng tự tưởng tượng ra.
Ai lại sáng tạo một môn võ công cảnh giới Thần Cương cho ý cảnh tự tưởng tượng cơ chứ?
Ngược lại Tinh Không Lĩnh Vực hoặc là Bộc Bố Lĩnh Vực thật ra đều có võ công cảnh giới Thần Cương đối ứng.
"Ý cảnh có thể thoải mái lĩnh ngộ, nhưng nếu muốn diễn hóa ra lĩnh vực thì phải suy nghĩ cẩn thận một chút, tốt nhất là bắt chước tự nhiên, tìm ra phù hợp thần cương, vậy mới có thể bước vào cảnh giới võ đạo tiếp theo một cách thuận lợi..."
Luyện võ cũng không phải cứ tùy tâm sở dục.
Trừ phi, ngộ tính mạnh đến độ tùy tiện tự sáng tạo ra một môn võ công cảnh giới Thần Cương theo ý muốn.
Tiếc là với ngộ tính của Lục Trường Sinh hiện giờ thì không làm được chuyện này.
Thậm chí ngộ tính của hắn có nâng cao gấp mười lần cũng không làm được.
Võ công cảnh giới Thần Cương cảnh đều do cường giả võ đạo có cảnh giới cao hơn Thần Cương nhiều lần hao phí vô số tâm huyết sáng tạo ra.
Lục Trường Sinh giờ có cảnh giới gì?
Ngay cả cảnh giới Thần Cương cũng không phải, chẳng lẽ hắn muốn lấy cảnh giới Thần Lực sáng tạo võ công cảnh giới Thần Cương?
Đó chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày!
Thế nhưng bảo Lục Trường Sinh từ bỏ Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh thì hắn lại có chút không nguyện ý.
Cho dù với ngộ tính của Lục Trường Sinh, cũng không phải muốn lĩnh ngộ ý cảnh là có thể lĩnh ngộ được ngay.
Cần phải có một chút cơ duyên mới được.
Thật vất vả lĩnh ngộ được một loại ý cảnh cuối cùng lại từ bỏ như thế, hắn thực sự không cam tâm.
"Tinh Không Bộc Bố..."
"Nếu Tinh Không Ý Cảnh và Bộc Bố Ý Cảnh đều có võ công cảnh giới Thần Cương đối ứng vậy sao ta không chia tách Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh thành Tinh Không Ý Cảnh cùng Bộc Bố Ý Cảnh?"
"Thế thì ta có thể chia ra diễn hóa Tinh Không Lĩnh Vực cùng Bộc Bố Lĩnh Vực. Đến lúc đó, bởi vì ta đã từng lĩnh ngộ Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh nên hai loại ý cảnh vốn là một thể, một khi diễn hóa ra lĩnh vực không biết có thể thử nghiệm dung hợp hai loại lĩnh vực lại không?"
"Nếu quả thật có thể dung hợ thì Tinh Không Bộc Bố Lĩnh Vực sau khi dung hợp chỉ sợ cũng không thua gì Thủy Long Quyển Lĩnh Vực, thậm chí còn mạnh hơn..."
Trong lòng Lục Trường Sinh hơi động, hắn nghĩ tới một cách.
Chia tách ý cảnh!
Đây là ý tưởng rất kỳ quái.
Thậm chí là ý tưởng kỳ quái chỉ có ở thiên tài.
Chia tách ý cảnh nghe như không thể tưởng tượng nổi, nhưng cũng không phải không có khả năng.
Dù sao Lục Trường Sinh đã lĩnh ngộ Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh, nếu đơn độc chia tách, với ngộ tính của hắn chẳng lẽ còn không lĩnh ngộ được Tinh Không Ý Cảnh và Bộc Bố Ý Cảnh sao?
"Bất kể Tinh Không Ý Cảnh hay Bộc Bố Ý Cảnh đều có thể bắt chước tự nhiên."
"Tốt nhất là tận mắt nhìn thấy mới được."
"Thành Trạm Hải không có thác nước nhưng Thiên Lộc sơn mạch thì có. Còn trời sao cứ đợi ban đêm là có thể trông thấy trời sao rồi."
Trong lòng Lục Trường Sinh thông suốt.
Tính toán thời gian, hắn xuống núi đã hơn một tháng.
Trước đó hắn cũng ở Bắc Vực Thiên Tông một tháng.
Cách "kỳ bảo hộ tân thủ " của đệ tử hạt giống chỉ còn khoảng hai mươi ngày nữa.
Cũng nên trở về rồi.
Ở Bắc Vực Thiên Tông cũng không ảnh hưởng việc hắn lĩnh ngộ Tinh Không Ý Cảnh và Bộc Bố Ý Cảnh.
Rất nhanh, thuyền của thương hội Viễn Dương đã cập bờ, về tới bến tàu.
Lúc này, trong đại sảnh Hội Tam Giao.
Ba kẻ đứng đầu Hội Tam Giao đều có mặt ở đại sảnh.
Trong đại sảnh còn có một lão giả mặc áo bào đen.
Lão giả mặc áo bào đen dường như đang phải kiềm chế lửa giận, hắn lạnh lùng nói: "U Hải môn chúng ta cùng Hội Tam Giao các ngươi hợp tác đã một năm, Hội Tam Giao các ngươi cũng lớn mạnh hơn nhiều, thậm chí thanh thế đã sắp vượt mặt bang Tứ Hải, trở thành bang hội lớn nhất thành Trạm Hải."
"Thế nào, giờ muốn các ngươi điều tra xem kẻ sát hại bốn tên đệ tử của ta là ai mà các ngươi cũng không dám à?"
Lão giả mặc áo bào đen là Môn chủ của U Hải môn, tục xưng U Hải lão tổ, là một tên võ giả cảnh giới Thần Cương.
Cảnh giới Thần Cương tại thành Trạm Hải có thể nói chính là địa vị dẫn đầu, cùng một địa vị với thái thượng trưởng lão phái Thiên Nữ.
Hội Tam Giao chính là một trong ba bang phái lớn ở thành Trạm Hải.
Vì muốn vượt qua bang Tứ Hải nên Hội Tam Giao đã hợp tác cùng U Hải môn, thế lực trong một năm ngắn ngủi phát triển cực nhanh.
Hiện giờ U Hải lão tổ tự mình tìm tới cửa, ba kẻ đứng đầu Hội Tam Giao cũng nhất định phải có cho thấy rõ ý tứ của mình.
Chỉ là khi họ điều tra ra chút tin tức lại không khỏi đau đầu.
Chuyện này rất phiền phức!
"U Hải lão tổ, chuyện này không thể so với chuyện bình thường khác được. Căn cứ manh mối ngươi cung cấp, chiếc thuyền kia hẳn là thuyền của thương hội Viễn Dương, mà trong thương hội Viễn Dương, người có thể một đao chém bốn vị đệ tử cảnh giới Thần Lực của ngươi sợ là cũng chỉ có một người."
"Ai?"
U Hải lão tổ giờ chỉ muốn biết rốt cuộc là ai đã giết bốn tên đệ tử của hắn?
"Đao Thập Nhị!"
"Căn cứ tin tức của chúng ta, Đao Thập Nhị gần đây hẳn là đã trở lại thành Trạm Hải, hắn còn đi gặp Thiên Nữ, rất có thể chính là hắn."
Nghe thấy tên "Đao Thập Nhị", con ngươi trong mắt U Hải lão tổ khẽ co rụt lại. Hết chương 315.



Bạn cần đăng nhập để bình luận