Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1249. Đăng Thiên Lộ vô tận! Lục Trường Sinh dung hợp phân thân, Tổ Cảnh lại xuất hiện! (4)



Chương 1249. Đăng Thiên Lộ vô tận! Lục Trường Sinh dung hợp phân thân, Tổ Cảnh lại xuất hiện! (4)




Lục Trường Sinh trực tiếp đánh ra một quyền.
Đây là một quyền của Võ Đạo Chí Tôn.
Cả Đăng Thiên Lộ rung chuyển dữ dội.
Nhưng lại không có bất cứ sự thay đổi nào.
Hắn vẫn không có cách nào để ra khỏi Đăng Thiên Lộ.
Ngược lại là ở bên ngoài lại gây nên sóng to gió lớn.
Kể từ sau khi một số lượng lớn cao thủ tiến vào phủ thành Sơn Nam, Châu mục liền nhận thấy được sự bất thường.
Những người này một khi tiến vào phủ thành Sơn Nam thì sau đó liền giống như đá chìm đáy biển vậy, một đi không trở lại.
Không ai quay trở lại được.
Đúng vậy, không có ai quay trở lại được.
Hơn nữa, hắn cũng không có cách nào liên hệ được đến bất cứ ai.
Sau đó Châu mục lại phái đội sĩ binh này đến đội sĩ binh khác đi vào.
Kết quả vẫn như vậy, đi mà không quay về.
Châu mục vẫn luôn đợi chờ.
Hy vọng có kỳ tích xuất hiện.
Nhưng đợi từ ngày này qua ngày khác.
Vẫn luôn đợi đến một tháng trôi qua, phủ thành Sơn Nam vẫn không có bất cứ sự thay đổi nào.
Mặt Châu mục thậm chí lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Hắn biết, xong rồi.
Cao thủ tiến vào phủ thành Sơn Nam, phần lớn đều chết rồi.
Những cao thủ đó, số lượng nhiều như vậy, đều là cao thủ cấp độ Thần Thể Linh Thể, năng lượng phía sau sẽ lớn như thế nào chứ.
Hiện giờ đều chết ở phủ thành Sơn Nam, hơn nữa đều là vì hắn mà chết.
Hắn làm chức Châu mục này sợ là làm đến cuối rồi.
Thậm chí cách chức điều tra còn được xem là nhẹ.
Châu mục quả thực khóc không ra nước mắt.
Điều này khác với tưởng tượng trước đó của hắn.
Những Thiên Ngoại Thần Nhân chiếm cứ phủ thành Sơn Nam sao có thể có thực lực mạnh như vậy, giết hết tất cả hàng chục cường giả Thần Thể, Linh Thể?
Điều này thật sự là không thể tin được.
Trừ khi, đây là một cái bẫy!
Nhưng Thiên Ngoại Thần Nhân và thần triều cứng đối cứng, bố trí bẫy rập thì có tác dụng gì cơ chứ?
Một khi thần triều tức giận, điều động thần vật trấn quốc, cho dù những Thiên Ngoại Thần Nhân kia có mạnh đến thế nào thì cũng đều sẽ bị hôi phi yên diệt.
Làm như vậy chỉ là để đồng quy vu tận ư?
Hoặc là tự tìm đường chết?
Châu mục nghĩ thế nào cũng đều không thể hiểu được.
Hắn đương nhiên là không thể hiểu được, suy cho cùng liên lụy tới Đăng Thiên Lộ, không thật sự tiến vào Đăng Thiên Lộ thì sao có thể hiểu được cơ chứ?
“Ầm ầm ầm.”
Đột nhiên, trong hư không ở phía trước phát ra một âm thanh kinh thiên động địa.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Châu mục lập tức cảm thấy căng thẳng.
Thậm chí còn có chút mong đợi.
Hắn hy vọng là kỳ tích sẽ xuất hiện.
Đánh mất Phá Vọng Thần Thể thực ra bọn họ cũng đều không có cách nào đến được phủ thành Sơn Nam nữa.
Phía trước là một vùng đất trống rỗng.
Hiện giờ chỉ còn có tiếng ầm vang cực lớn dường như xảy ra biến cố gì.
Ngày sau đó, mọi người liền phát hiện ra điều bất thường.
“Đó là...”
Rất nhiều đôi mắt mở to nhìn chằm chằm vào phía trước.
Trước đó quả thực đã xuất hiện phủ thành Sơn Nam.
Nhưng trong phủ thành Sơn Nam dường như có một con đường đen kịt cực lớn, xuyên suốt cả phủ thành Sơn Nam.
Con đường đen kịt cực lớn đó bây giờ đang không ngừng bành trướng.
Dường như nuốt trọn cả phủ thành Sơn Nam.
Biến cố kinh thiên động địa như vậy quả thực là chưa từng nghe qua
âm thành nào như vậy, như vậy thật sự quá lớn
Sĩ binh dưới trướng Châu mục lập tức cảm thấy hỏng mất.
Từng người đều lui hết về phía sau, không dám tiến lên thêm bước nào nữa.
“Người đó là ai?”
Đột nhiên trên con đường tối đen thấp thoáng xuất hiện một bóng dáng.
Bóng dáng đó rất to lớn.
“Đó là... cường giả cấp độ Thần Thể của thành Thánh Châu, Lục tiên sinh?”
Châu mục đại nhân nhớ lại.
Suy cho cùng, cường giả cấp độ Thần Thể không thể coi thường.
Cho dù hắn đã triệu tập rất nhiều cường giả ở cấp độ Thần Thể nhưng hắn vẫn còn nhớ như in từng người một.
Càng đừng nói là Lục Trường Sinh đã để lại ấn tượng sâu sắc cho Châu mục, dường như là đã từng đi tới học cung, nói là muốn xem tàng thư trong học cung.
Một cường giả cấp độ Thần Thể lại muốn đến học cung xem tàng thư?
Chuyện như vậy sao có thể không để lại ấn tượng sâu sắc cho Châu mục cơ chứ?
“Còn chưa chết, Lục tiên sinh còn chưa chết.”
“Nhưng dường như Lục tiên sinh bị con đường đó nhốt lại trong lúc phá vỡ con đường đen tối đó.”
“Chẳng lẽ những cao thủ mà bản quan triệu tập được đều bị nhốt ở trong con đường đen kịt đó ư?”
Sắc mặt Châu mục âm tình bất định.
“Lùi lại!”
“Việc này hiện giờ đã không phải là việc mà chúng ta có thể giải quyết được nữa rồi.”
“Bản quan phải lập tức bẩm báo lên triều đình, xin triều đình điều động bảo vật trấn quốc, trấn áp tà ma bên ngoài.”
Châu mục cắn răng, cuối cùng đã đưa ra quyết định.
Trước mặt mọi người, hắn căn bản không thể che giấu được nữa.
Nếu như đã không thể che giấu được nữa vậy thì chỉ có thể thành thật bẩm báo lên thần triều Văn Hoa, mọi thứ đều phải đợi thần triều định đoạt!
Lục Trường Sinh không biết tình hình bên ngoài.
Cũng không biết quyết định của Châu mục.
Thực ra hắn không phải cố ý muốn gây ra tiếng động gì.
Hắn chỉ là muốn thử.
Hôm nay là ngày mười lăm, theo lý thuyết là đây chính là lúc Đăng Thiên Lộ yếu ớt nhất.
Vậy thì Lục Trường Sinh đương nhiên muốn thử xem có thể phá vỡ sự ràng buộc của Đăng Thiên Lộ, sau đó rời khỏi Đăng Thiên Lộ hay không?
Hắn vừa thử một lần, vận dụng sức mạnh của Võ Đạo Chí Tôn.
Kết quả là vô dụng.
Sức mạnh của Võ Đạo Chí Tôn cũng không có cách nào phá vỡ được Đăng Thiên Lộ vào lúc Đăng Thiên Lộ yếu ớt nhất.
Do vậy, Lục Trường Sinh tạm thời cũng không có cách nào để rời khỏi Đăng Thiên Lộ.
Lục Trường Sinh thử một lần vẫn không có kết quả.
Hắn cũng từ bỏ rồi.
Hắn tiếp tục đi vào chỗ sâu trong Đăng Thiên Lộ.
Một tháng, hai tháng, ba tháng...
Đã trôi qua ba tháng nữa.
Nhưng thần triều Văn Hoa vẫn không điều động thần vật trấn quốc.
Nhưng lại có người đến điều tra.
Dường như “nhận ra” Đăng Thiên Lộ. Hết chương 1249.



Bạn cần đăng nhập để bình luận