Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 472. Chém giết cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng! Não vực bốn mươi dặm, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (4)



Chương 472. Chém giết cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng! Não vực bốn mươi dặm, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (4)




“Gì cơ, dùng chính sức mình đánh bại hai mươi mấy cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng? Chiến lực như vậy khác gì chân truyền đứng đầu của Cổ Vực Thiên Tông cơ chứ?”
“Ngay cả khi không phải chân truyền đứng đầu thì cũng xếp hạng ba trở lên. Ta vốn tưởng rằng Lục sư huynh sẽ lắng đọng một thời gian khi đạt cảnh giởi Thần Tàng, không ngờ tới Lục sư huynh sẽ nhanh chóng một bước lên trời như vậy…”
Các đệ tử trong sảnh Hối Đoái ngay lập tức chấn động.
Não vực bốn mươi dặm có đáng sợ không?
Đáng sợ!
Càng đáng sợ chính là thực lực của Lục Trường Sinh, quả thực kinh thiên động địa.
Bọn họ khó tưởng tượng, khi Lục Trường Sinh đánh bại hai mươi mấy vị cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, não vực của hắn mới chỉ đạt phạm vi mười dặm.
“Tốt, não vực hơn bốn mươi dặm.”
“Ngươi hoàn toàn có thể trực tiếp xin ba viên đá Trấn Giới.”
“Được, đây là ba viên đá Trấn Giới.”
Trưởng lão sảnh Hối Đoái vô cùng sảng khoái.
Hắn lập tức đưa ba viên đá Trấn Giới cho Lục Trường Sinh.
“Tạ ơn trưởng lão.”
Lục Trường Sinh xoay người rời đi, một lần nữa trở về động phủ.
“Bắt đầu thôi.”
“Sau khi luyện hóa ba viên đá Trấn Giới, để xem hiệu suất ôn dưỡng lĩnh vực của não vực tăng đến mức nào?”
“Đến lúc đó, ôn dưỡng lĩnh vực đến viên mãn cần mười ngày? Hay là mười lăm ngày, thậm chí mười ngày?”
Lục Trường Sinh không biết rõ.
Hắn cũng tràn ngập chờ mong, bắt đầu luyện hóa đá Trấn Giới.

Hoàng Thiên Tông, bên trong động phủ của chân truyền đứng đầu Lôi Thiên Đô.
Lôi Thiên Đô mở mắt.
“Cuối cùng não vực đã đạt đến trăm dặm…”
Lôi Thiên Đô rất cảm thán.
Vì một ngày này, hắn trả giá cố gắng mà người thường khó tưởng tượng.
Tuy nhiên, tất cả đều đáng giá.
Lôi Thiên Đô, Hoàng Thiên Tông chân truyền đứng đầu! Xếp hạng thứ chín trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng!
Cũng có thể coi hắn là một trong thập đại Thần Tàng của Cổ Vực!
Đương nhiên, Đạo Cơ Dự Khuyết bảng một năm mới đổi mới một lần.
Thật ra, thời gian một năm có thể xảy ra rất nhiều biến hóa.
Ví dụ như Lôi Thiên Đô.
Hiện tại não vực hắn đã tới trăm dặm, bất cứ lúc nào cũng có thể luyện hóa đá Hóa giới.
Chỉ cần hắn vượt qua kiếp tâm linh, hóa thực não vực không phải vấn đề.
Chỉ là kiếp tâm linh…
Đây là nhược điểm lớn nhất của Lôi Thiên Đô.
Tuy rằng Lôi Thiên Đô là chân truyền đứng đầu Hoàng Thiên Tông, nhưng cuộc đời hắn vô cùng nhấp nhô.
Con đường tu hành võ đạo của Lôi Thiên Đô không thuận buồm xuôi gió.
Trước đây, Lôi Thiên Đô chỉ là người thường trong một tòa thành nhỏ bé ở Cổ Vực.
Cả nhà hắn bị kẻ thù sát hại, hắn may mắn thoát được một kiếp.
Sau này, hắn dựa vào luyện võ bản thân, tự xông xáo trong giang hồ, đạt được thực lực mạnh mẽ, cuối cùng chém giết kẻ thù, báo được đại thù.
Sau đó hắn không ngừng chém giết, tranh đoạt.
Thiên phú võ đạo của Lôi Thiên Đô rất mạnh, nhưng chưa phải dạng cực mạnh trong Hoàng Thiên Tông.
Thiên phú của hắn chỉ xem như một trong những thiên phú đứng đầu.
Không phải người nổi bật nhất.
Tuy nhiên, tính cách Lôi Thiên Đô vô cùng kiên cường, lại rất cố gắng.
Hắn dựa vào cố gắng chính mừng, tiến từng bước vượt xa những thiên tài đứng đầu có thiên phú mạnh hơn hắn, có thân phận bối cảnh cứng hơn hắn, hắn từng bước chạm tới vị trí như hôm nay, trở thành chân truyền đứng đầu Hoàng Thiên Tông.
Thậm chí, hiện giờ não vực của hắn đã trăm dặm, gần như bước một chân vào cảnh giới Đạo Cơ!
Nhưng tâm linh của Lôi Thiên Đô có thiếu hụt trí mạng.
Thuở thiếu niên, hắn tận mắt chứng kiến người nhà chết thảm.
Tuy rằng sau này hắn đã báo thù.
Nhưng cảnh tượng người nhà chết thảm lại in hằn dấu vết sâu thẳm trong tâm linh, không thể tiêu tan.
Bình thường nó không gây ảnh hưởng.
Tuy nhiên, một khi hắn thử đúc Đạo Cơ sẽ gặp phải kiếp tâm linh, khả năng rất cao sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Nhưng vấn đề về tâm linh rất phiền toái, vô cùng khó giải quyết.
“Lôi Thiên Đô.”
Đúng lúc này, bên ngoài động phủ truyền đến âm thanh quen thuộc.
“Trưởng lão Hoàng Cửu Phong?”
Lôi Thiên Đô vừa động tâm niệm, lập tức mở pháp trận động phủ, để trưởng lão Hoàng Cửu Phong tiến vào bên trong động phủ.
“Lôi Thiên Đô, chúc mừng ngươi đạt não vực trăm dặm.”
“Tuy nhiên, tâm linh ngươi có chỗ thiếu hụt, một khi ngươi thử đúc Đạo Cơ, kiếp tâm linh sẽ rất nguy hiểm.”
“Ta có một viên đá Huyễn Tâm, có thể thức tỉnh kí ức sâu thẳm trong nội tâm ngươi, tái hiện lại thành ảo cảnh, giúp ngươi đối mặt với kí ức đó lần nữa. Chỉ có như vậy, ngươi mới hoàn toàn giải quyết thiếu hụt trong tâm linh.”
“Đây là đá Huyễn Tâm.”
Hoàng Cửu Phong trực tiếp lấy ra đá Huyễn Tâm.
Lôi Thiên Đô thoáng nhìn kĩ đá Huyễn Tâm.
Bảo vật như này chỉ có thể gặp, không thể cầu.
Ngay cả Hoàng Thiên Tông cũng không thể đổi.
Viên đá Huyễn Tâm này coi như vật phẩm tư nhân của Hoàng Cửu Phong.
Lôi Thiên Đô muốn có được nó, chắc chắn phải để Hoàng Cửu Phong đồng ý.
Nhưng mà, Lôi Thiên Đô biết rõ, không có miếng bánh ngon nào từ trên trời rơi xuống.
Đá Huyễn Tâm quý giả như vậy, là tâm linh chí bảo.
Sao Hoàng Cửu Phong có thể dễ dàng đưa cho hắn?
“Trưởng lão, ngài cần đệ tử làm chuyện gì?”
Lôi Thiên Đô hỏi.
“Chuyện ta muốn ngươi làm rất đơn giản.”
“Ngươi có thể sử dụng đá Huyễn Tâm trước, giải quyết thiếu hụt trong tâm linh.”
“Nhưng sau khi ngươi giải quyết thiếu hụt trong tâm linh, ngươi không được lập tức đúc Đạo Cơ, ta cần ngươi giết chết một người trước khi đúc thành Đạo Cơ.”
“Lấy thủ đoạn của ngươi, chắc chắn làm được.”
Lôi Thiên Đô nao nao, lập tức hỏi: “Giết ai?”
“Cổ Vực Thiên Tông, Lục Trường Sinh!”
“Ta vừa có tin tức mới, Lục Trường Sinh chém Lam Thiên Khiếu và Hoa Thiên Thường, bí tâm linh pháp của hắn cực kỳ lợi hại. Hắn còn có lĩnh vực hợp nhất từ năm lĩnh vực, thậm chí còn có vài loại lĩnh vực hợp nhất từ hai lĩnh vực.”
“Ta trái lo phải nghĩ, trong các Thần Tàng ở Hoàng Thiên Tông, chỉ có ngươi mới chắc chắn chém giết được Lục Trường Sinh.”
“Một khi ngươi dùng đá Huyễn Tâm cải thiện thiếu hụt trong tâm linh, bí pháp tinh thần của Lục Trường Sinh không thể lay động tinh thần của ngươi. Về phần lĩnh vực…Lĩnh vực ngươi tích lũy hơn mười năm sao có thể thua kém Lục Trường Sinh?” Hết chương 472.



Bạn cần đăng nhập để bình luận