Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1206. Một đêm dẹp yên ba hoàng tử! Mảnh vỡ bia mộ Hồng Trần Tiên thứ hai!



Chương 1206. Một đêm dẹp yên ba hoàng tử! Mảnh vỡ bia mộ Hồng Trần Tiên thứ hai!




Kết quả, Tiết Quan là một tên lừa đảo?
Cái gì mà càn quét vô địch.
Cái gì mà bày mưu tính kế.
Đều là lừa đảo!
Nhưng chính tên Tiết Quan này lại lừa Thập Nhất hoàng tử xoay vòng vòng.
Khiến cho thập nhất hoàng tử thật sự cho rằng Tiết Quan là một cao nhân, một khi ra tay, nhất định long trời lở đất, càn quét vô địch, giúp hắn thượng vị, đoạt lấy vị trí mà hắn hằng mơ ước kia.
Kết quả, thì là cái này?
“Xì xầm.”
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Hắn dùng một tát đánh Thập Nhất hoàng tử hôn mê.
Đương nhiên là chỉ đánh ngất, sau đó giao cho phủ công chưa, để Cửu công chúa xử lý.
Hoàng tử, cho dù đoạt vị thất bại, vẫn không thể giết.
Điểm này, Lục Trường Sinh cũng rõ ràng.
Có giết hoàng tử hay không, đối với Lục Trường Sinh không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Thân ảnh của hắn trực tiếp lóe lên, đi tới trên đầu phủ đệ hoàng tử.
“Tiết Quan đã chết, Thập Nhất hoàng tử đã đầu hàng.”
“Mọi người hạ vũ khí xuống, đợi người của phủ công chúa tiếp quản.”
“Bất kỳ ai phản kháng, giết không tha!”
Tiếng của Lục Trường Sinh chậm rãi truyền khắp phủ đệ của Thập Nhất hoàng tử.
Nhất thời, rất nhiều người đều bối rối.
“Cái gì, Thập Nhất hoàng tử đầu hàng?”
“Ngay cả Tiết tiên sinh cũng đã chết, đây chính là người Thập Nhất hoàng tử tín nhiệm nhất.”
“Người kia là ai? Dám một mình tiến sâu vào phủ đệ của Thập Nhất hoàng tử?”
“Ta biết người này, hắn chính là vị Đại cung phụng dưới trướng Cửu công chúa kia, tiêu diệt Tôn gia, Lục Trường Sinh đó.”
“Cái gì, hắn chính là Lục Trường Sinh?”
“Đúng, nghe nói Lục Trường Sinh giết người không chớp mắt, một khi chọc giận, Tôn gia chính là kết quả. Một chưởng của Lục Trường Sinh khiến cả Tôn gia cũng bị san thành bình địa.”
“Đầu hàng, chúng ta ngay lập tức đầu hàng!”
Người của phủ đệ Thập Nhất hoàng tử, nghe thấy người trong hư không là Lục Trường Sinh.
Thì lại càng bị dọa sợ tới mức run bắn cả người.
Hiện tại Lục Trường Sinh không phải loại người vô danh.
Thanh danh kia nhưng lại quá lớn.
Chẳng qua, lại là hung danh.
Thật sự Lục Trường Sinh một chưởng đã tiêu diệt Tôn gia.
San bằng Tôn gia thành Bình địa, một màn này thật sự quá chấn động.
Bất luận kẻ nào nghe được, trong lòng đều là sợ hãi.
Lục Trường Sinh cảm thấy dẹp tan Thập Nhất hoàng tử, hình như còn dễ hơn dẹp tan Tôn gia.
Thật ra thì thực lực của Tiếp Quan không yếu.
Nhưng Lục Trường Sinh mạnh hơn.
Bốn cỗ thân thể hợp nhất, đừng nói là một Tiết Quan, cho dù có thêm mấy Tiết Quan nữa thì cũng thế.
Hơn nữa hiện tại hung danh của Lục Trường Sinh bên ngoài.
Còn ai dám chống lại hắn?
Vì vậy, Lục Trường Sinh lên tiếng, người của phủ đệ Thập Nhất hoàng tử đương nhiên không dám chống lại hắn, ngoan ngoãn đợi “hợp nhất” cùng phủ công chúa.
Người của phủ công chúa lần lượt đi vào trong phủ đệ.
Thấy ai ai cũng đều vứt bỏ binh khí.
Một đám người vô cùng thành thật.
Bọn họ nhìn Lục Trường Sinh trong hư không, trong lòng càng thêm kính nể.
“Lại là Lục tiên sinh, nghe nói lần trước chuyện của Tôn gia, gia tộc Âu Dương lại nhặt được tiện nghi lớn.”
“Đúng vậy, Tôn gia bị gia tộc Âu Dương tiếp nhận, thế lực gia tộc Âu Dương ngay lập tức mở rộng rất nhiều. Quan trong là người Tôn gia cũng không dám phản kháng.”
“Phản kháng? Ngay cả nòng cốt của Tôn gia cũng bị một chưởng của Lục tiên sinh đánh thành thịt nát rồi, làm gì còn ai dám phản kháng?”
“Đúng vậy, hiện tại những người của phủ đệ Thập Nhất hoàng tử này, một đám người đều thành thật, ngoan ngoãn buông binh khí, căn bản là không dám có bất kỳ suy nghĩ phản kháng nào. Đây chính là bị Lục tiên sinh đánh phục.”
“Đi theo Lục tiên sinh, thời gian này quả thật quá thoải mái rồi...”
“Các ngươi nói có Lục tiên sinh giúp đỡ, công chúa điện hạ có thể đoạt vị thành công không?”
Mọi người của phủ công chúa đều hưng trí bừng bừng/
Nếu thật sự động thủ với thế lực dưới trướng những hoàng tử khác, thì hai bên sẽ chết thảm trọng.
Nhất định sẽ là trận chiến ác liệt.
Nhưng hiện tại đám người phủ công chúa này tự tin mười phần.
Không ai có cảm giác nguy cơ.
Thậm chí còn muốn tiếp tục đi theo Lục Trường Sinh.
Giống như đây không phải một cuộc chiến ác liệt, mà là tới chia chiến lợi phẩm.
Trên thực tế thì cũng đúng là như vậy.
Lục Trường Sinh thấy người phủ công chúa đến, bắt đâu tiếp quản phủ đệ Thập Nhất hoàng tử, hắn cũng không cần tiếp tục xử lý mấy chuyện vặt vãnh kia nữa.
Hắn lại trở về phòng khách.
“Các ngươi muốn sống, chỉ có một cách, đó chính là thần vật!”
“Dùng hết khả năng giao thần vật ra đây. Không cần biết dùng cách gì, trình thần vật lên giao cho Lục mỗ.”
“Có thần vật, các ngươi có thể sống. Không có thần vật, các ngươi chết.”
“Thậm chí, nếu có thần vật cường đại, ví dụ như thần vật cấp bậc Thần Thể, Lục mỗ có thể đảm bảo các ngươi sẽ trở thành tâm phúc phủ công chúa.”
Nói xong, Lục Trường Sinh không nói thêm gì nữa.
Có thể nắm chặt được cơ hội hay không, thì phải nhìn biểu hiện của những người này.
“Có, ta có thần vật!”
“Ta cũng có thần vật, nhưng ở trong gia tộc.”
“Tuy ta không có thần vật, nhưng ta biết trong bảo khố của Thập Nhất hoàng tử điện hạ có thần vật. Ta có thể dẫn Lục tiên sinh vào trong bảo khố của hoàng tử điện hạ...”
Nhất thời, chỉ cần là người có thần vật, đều lần lượt nối tiếp nhau dâng thần vật lên.
Chỉ sợ chậm trễ một chút là lập tức mất mạng.
“A?”
“Nếu có thần vật, lập tức báo cho thuộc hạ của các ngươi, đưa thần vật tới đây.”
“Còn có, ngươi dẫn ta tới bảo khố của Thập Nhất hoàng tử.”
Lục Trường Sinh hướng về phía một người nam tử trung niên nói.
Vừa rồi chính là đối phương nói biết bên trong bảo khố của hoàng tử có thần vật.
“Vâng, Lục tiên sinh.”
Cho nên mọi người rối rít viết thư.
Bọn họ không thể rời khỏi gian phòng khách này.
Nhưng có thể biết thư, cộng thêm một chút tín vật cho người ta đưa về.
Thuộc hạ hoặc người nhà của bọn họ sau khi thấy thư và tín vật, chắc chắn sẽ mang thần vật tới.
Hiện tại bọn họ dốc hết toàn lực, không dám giữ lại chút nào. Hết chương 1206.



Bạn cần đăng nhập để bình luận