Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1730: Đăng Thần ngũ giai! Lại lấy được bình xét cấp bậc vô thượng thiên kiêu! (5)

Nhưng chính vì vậy mà chiến lực nhục thân của Lục Trường Sinh đã khủng bố tới mức có thể chiến đấu vượt cấp, tất cả đều dựa vào một câu làm đâu chắc đó.
Dựa vào chân linh, xây dưng mỗi bước cơ bản của nhục thân đều cực kỳ kiên cố, gần như đạt đến cực hạn.
Hiện giờ nhục thân của Lục Trường Sinh thật ra chính là sinh mệnh phổ thông lý tưởng nhất, là nhục thân cực hạn nhất.
Nhưng cũng chính nhục thân bình thường như vậy.
Chính là sinh mệnh bình thường như vậy.
Có thể dựa vào chân linh, từng bước xây dựng nhục thân tới cực hạn, nhờ đó có thể phát ra chiến lực khủng bố sánh ngang với sinh mệnh đặc biệt.
Thậm chí vượt trội trên cả sinh mệnh đặc biệt!
“Chân linh, quả là hóa mục nát thành thần kỳ…”
Lục Trường Sinh thấp giọng cảm thán.
Không hổ là thứ thích hợp nhất với sinh mệnh Hỗn Độn.
Chân linh không trực tiếp tăng cường thực lực nhục thân, nhưng về mặt phụ trợ và đối với việc tăng cường nhục thân lại có tác dụng rất lớn.
“Không còn tài nguyên tu hành, điểm cống hiến cũng gần hết, phải nghĩ cách thu hoạch điểm cống hiến trước.”
Lục Trường Sinh đang chuẩn bị đứng dậy và rời khỏi động phủ.
Đột nhiên ngọc bài thân phận của Lục Trường Sinh chấn động kịch liệt.
Ngay sau đó một tin tức khiến ánh mắt Lục Trường Sinh đột ngột ngưng tụ.
“Liễu Thanh thất bại khi tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn…”
Trong lòng Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.
“Thất bại khi tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn?”
Dù trước mắt Lục Trường Sinh chỉ là Đăng Thần ngũ giai, thế nhưng hắn cũng có chút hiểu biết về sinh mệnh Hỗn Độn.
Bình thường tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn thất bại đúng là sẽ chết.
Đây cũng là vì một trong những lý do quan trọng dẫn tới việc có rất ít sinh mệnh Hỗn Độn.
Quá nguy hiểm!
Một khi tấn thăng thất bại thì sẽ phải chết.
Nếu không sao có chuyện trong Hỗn Độn rộng lớn mênh mông này, tuy có rất nhiều thế giới Hỗn Độn, số lượng cường giả Đăng Thần cửu giai cũng nhiều không kể xiết.
Thế nhưng số lượng sinh mệnh Hỗn Độn lại rất ít ỏi.
Đủ thấy việc tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn khó khăn đến mức nào.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Lục Trường Sinh trực tiếp hỏi thăm Tinh Oánh.
Không lâu sau ngọc bài thân phận của hắn chấn động lần nữa.
Tinh Oánh truyền đến hồi âm.
“Liễu Thanh tỷ tỷ muốn gặp ngươi.”
Đây là tin tức Tinh Oánh gửi tới.
“Gặp ta?”
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Trong lúc hắn trầm ngâm suy nghĩ, trong lòng lại khẽ động.
Hắn đã cảm ứng được, ngay bên ngoài động phủ của hắn xuất hiện một bóng dáng quen thuộc.
Đó là Tinh Oánh!
Chẳng ngờ Tinh Oánh đã trực tiếp tìm tới động phủ của Lục Trường Sinh.
“Tinh Oánh đạo hữu, mời vào bên trong đã.”
Lục Trường Sinh mở động phủ, mời Tinh Oánh vào trong.
Tinh Oánh không còn là tu sĩ Đăng Thần tam giai mà đã lên tới Đăng Thần tứ giai.
Đồng thời vẫn lấy được bình xét cấp bậc thiên kiêu như cũ.
Nhưng lúc này Tinh Oánh cũng không còn vẻ mặt hăng hái dạt dào mà ngược lại có chút mê mang.
“Gặp qua Lục vô thượng.”
Tinh Oánh nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh với vẻ phức tạp.
Thế nhưng nàng vẫn hành lễ với Lục Trường Sinh.
Dù đều là đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông, thậm chí Tinh Oánh cũng là thiên kiêu.
Thế nhưng thiên kiêu và vô thượng thiên kiêu là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
Qua việc quyền hạn của vô thượng thiên kiêu ngang hàng với sinh mệnh Hỗn Độn có thể nhận ra sự khác nhau rồi.
“Tinh Oánh đạo hữu không cần khách khí.”
Lục Trường Sinh xua tay, Tinh Oánh cũng khoanh chân ngồi xuống đối diện.
“Nói đi, rốt cuộc Liễu Thanh làm sao?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Lúc trước Liễu Thanh tỷ tỷ đã chuẩn bị đầy đủ, thế nhưng cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc. Tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn thất bại vốn sẽ vẫn lạc ngay tại chỗ, nhưng Liễu Thanh tỷ tỷ là sinh mệnh đặc biệt, sức khôi phục kinh người, thế nên mới có thể chèo chống thêm một thời gian, nhưng cũng chỉ thế thôi.”
“Qua một thời gian nữa Liễu Thanh tỷ tỷ vẫn sẽ phải chết.”
Lục Trường Sinh trầm mặc.
Liễu Thanh là sinh mệnh đặc biệt, thế lực đằng sau nàng rất lớn, thậm chí còn có Hỗn Độn chí bảo phòng thân, hơn nữa đối phương cũng không thiếu điểm cống hiến.
Trước đây đối phương cũng từng là thiên kiêu.
Lên tới cấp độ Đăng Thần cửu giai thì bình xét cấp bậc cũng là tuyệt thế.
Một sinh mệnh đặc biệt thiên phú dị bẩm như vậy dù đã chuẩn bị kỹ càng hết thảy vậy mà cũng thất bại khi tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn.
Có thể thấy muốn tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn khó khăn đến cỡ nào.
Nhưng nghĩ lại thì Hỗn Độn là vùng đất mênh mông khổng lồ tới mức nào chứ?
Ngoài Bách Hoa Vực thì Hỗn Độn còn có rất nhiều vực khác.
Số lượng tu sĩ Đăng Thần cửu giai lại càng nhiều không kể xiết.
Thế nhưng số lượng sinh mệnh Hỗn Độn vẫn rất ít ỏi.
“Liễu Thanh tỷ tỷ muốn gặp Lục vô thượng một lần…” Tinh Oánh cắn răng nói ra nguyên nhân nàng đến tìm Lục Trường Sinh.
Còn vì lý do Liễu Thanh không trực tiếp đến tìm Lục Trường Sinh.
Có lẽ bởi nàng sợ Lục Trường Sinh sẽ từ chối.
Dù sao quan hệ giữa Tinh Oánh và Lục Trường Sinh cũng gần gũi hơn một chút.
“Được.”
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Hắn và Liễu Thanh cũng coi như từng cùng kề vai chiến đấu.
Tới gặp một lần có sao đâu?
Dù Lục Trường Sinh cũng biết Liễu Thanh muốn gặp hắn, đoán chừng là lần cuối, chắc chắn bởi có chuyện gì quan trọng.
Nhưng nếu hắn không thể làm được thì cứ trực tiếp từ chối là xong.
“Giờ đi luôn thôi.”
Lục Trường Sinh cũng biết Liễu Thanh chẳng còn bao nhiêu ngày nữa.
Thế là hắn không hề do dự, lập tức cùng Tinh Oánh ra khỏi động phủ, bay về phía động phủ của Liễu Thanh.
Chẳng mấy chốc hai người đã tới động phủ của Liễu Thanh.
Lục Trường Sinh cũng thuận lợi gặp được Liễu Thanh.
“Ừm?”
“Liễu Thanh đạo hữu, nhục thể của ngươi đang sụp đổ…”
Sắc mặt Lục Trường Sinh hơi đổi.
Hắn nhìn thấy gì thế này?
Nhục thân của Liễu Thanh vậy mà đang không ngừng sụp đổ.
Nhục thân sụp đổ rồi nhanh chóng bị chôn vùi.
Hơn nữa còn là dạng sụp đổ không thể nghịch chuyển.
Loại sụp đổ này ngay cả cường giả Đăng Thần cửu giai cũng không gánh được.
Dù có nhục thân bất hủ cũng chẳng có bất cứ ý nghĩa gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận