Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1716: Lão tổ U tộc thức tỉnh! Thiên gia chấn kinh, ngài là Lục vô thượng của Thiên Quang Thánh Tông?

Ngay sau đó Lục Trường Sinh bước ra một bước.
Bay thẳng vào bên trong khu vực của U tộc.
Nơi đó chính là khu vực đã bị U tộc chuyển hóa.
Ngay cả Đạo Tổ nếu tiến vào trong cũng rất khó cảm ứng được bản nguyên Thiên giới, lại càng không cách nào vận dụng sức mạnh bản nguyên của Thiên giới.
Sao Lục Trường Sinh dám làm thế?
Giờ phút này vô số ánh mắt đổ dồn về phía Lục Trường Sinh.
Ngay cả U tộc cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Lần này cả tám Đế Quân bọn chúng đều có mặt đông đủ
Tới cả bảy vị Đạo Tổ cũng không làm gì được tám Đế Quân này.
Huống chi chỉ là một Thái Ất Kim Tiên cỏn con?
Đã có người nhận ra Lục Trường Sinh.
Chính là Trường Sinh Tiên Tôn nổi danh mấy trăm năm trước.
Nhưng dù có là thiên tài thì hiện tại vẫn chỉ là Thái Ất Kim Tiên mà thôi.
Đối đầu với Đế Quân chẳng phải là muốn tìm chết ư?
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại đi tìm chết thật sao?
Lúc này một tên Đế Quân ra tay, tung một quyền đánh về phía Lục Trường Sinh.
Bất kể Lục Trường Sinh có gì kỳ lạ, nhưng nếu đã tới thì vĩnh viễn ở lại đây đi!
Một Đế Quân ra tay đối phó một Thái Ất Kim Tiên.
Chắc chắn là không thành vấn đề.
Bởi vậy các Đế Quân còn lại cũng không có ý định ra tay mà chỉ hướng mắt nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Lạ là bảy vị Đạo Tổ bên kia thế mà cũng tỏ vẻ thờ ơ.
Mặc cho tên Đế Quân kia thoải mái ra tay.
Sức mạnh khủng bố trong nháy mắt lao tới trước mặt Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh đứng giữa hư không, nhẹ nhàng chỉ một ngón tay.
“Trấn.”
Lời vừa dứt, một tia sáng trắng trong nháy mắt thoáng hiện.
“Ruỳnh.”
Hư giới giáng lâm.
Hư giới khủng bố trực tiếp bao phủ toàn bộ tám tên Đế Quân vào trong.
“Đây là cái gì?”
“Sao ta lại không động đậy được thế này?”
“Không, không thể nào…”
Tám tên Đế Quân bị Hư giới trấn áp chỉ trong nháy mắt.
Còn sức mạnh mà tên Đế Quân kia vừa đánh ra cũng bị trừ khử dưới sự trấn áp của Hư giới.
Tám tên Đế Quân không hề nhúc nhích, như thể chúng đã bị giam cầm.
“Xoạt.”
Một tiếng động nhỏ vang lên.
Sau một khắc, thân thể tám tên Đế Quân nháy mắt tán loạn.
Tựa như phong hoá, cứ thế biến thành bột mịn.
Chết rồi.
Tám tên Đế Quân tại trước mắt bao người, thậm chí không thấy rõ đối thủ ra tay thế nào cũng đã biến thành bột mịn, hoàn toàn vẫn lạc.
Tĩnh!
Toàn bộ hư không rơi vào yên tĩnh một cách chết chóc.
Bất kể tu sĩ U tộc hay Tiên tộc cũng đều không dám tin vào hai mắt của mình.
Bọn hắn vừa nhìn thấy cái gì?
Cả tám Đế Quân đều đã vẫn lạc.
Đây chính là cường giả hàng đầu của U tộc hiện giờ.
Thậm chí tới cả Đạo Tổ cũng không thể làm gì được.
Vậy mà giờ cả tám người đều đã vẫn lạc?
“Không, không thế nào, sao Đế Quân có thể vẫn lạc được? Nhất định là kẻ này đã vây khốn các Đế Quân ở đâu đó, mau, chúng ta đồng loạt ra tay đánh vỡ giam cầm, cứu các Đế Quân ra mau!”
Nhất thời, một số cao thủ cảnh giới Vương của U tộc, tồn tại tương tự Đại La Kim Tiên cuồng loạn cứ như không thể chấp nhận được hiện thực.
Cả đám phóng thắng về phía Lục Trường Sinh.
Phải biết số lượng cao thủ cảnh giới Vương của U tộc rất nhiều.
Dù sao bọn chúng cũng không cần tiến vào Hỗn Độn lịch lãm giống như Đại La Kim Tiên của Tiên tộc.
Số lượng nhiều đến mức che trời lấp đất.
Thế nhưng sắc mặt Lục Trường Sinh lại chẳng hề thay đổi.
Hư giới của hắn chỉ đột nhiên lóe lên.
Sau đó Hư giới trong nháy mắt khuếch trương, trực tiếp cuốn hết những cường giả cảnh giới Vương này vào trong Hư giới.
Tiến vào Hư giới bọn chúng sẽ trực tiếp bị phân giải. Bởi vậy tất cả mọi người có thể thấy rõ ràng.
Sau khi ánh sáng trắng quanh người Lục Trường Sinh không ngừng khuếch tán.
Những nơi tia sáng trắng ấy đi qua, cao thủ cảnh giới Vương của U tộc nhao nhao biến thành bột mịn.
Thậm chí ngay cả chút sức phản kháng cũng không có.
Tình cảnh cực kỳ rung động.
Rõ ràng những cường giả cảnh giới Vương này đều đã chết.
Chết như tám tên Đế Quân ban nãy.
Tám tên Đế Quân kia cũng không phải bị vây nhốt gì cả.
Mà giống như bọn hắn vừa nhìn thấy.
Bọn chúng thật sự đã chết rồi!
Cảnh tượng trước mắt quá mức rung động.
Ngay cả người của Tiên tộc cũng đều trợn mắt há hốc mồm.
Dù bảy vị Đạo Tổ đã biết thực lực của Lục Trường Sinh từ trước.
Thế nhưng khi tận mắt thấy cảnh này bọn hắn vẫn cảm thấy vô cùng kích động như cũ.
Tám tên Đế Quân làm bọn hắn thúc thủ vô sách lại bị giết chết dễ như trở bàn tay.
Thậm chí còn có rất nhiều cao thủ cảnh giới Vương cũng bị giết chết.
U tộc vốn khiến Tiên tộc bó tay hết cách đã bị Lục Trường Sinh đánh tan một cách dễ dàng.
“Thực sự là… khó mà tin nổi! U tộc… U tộc yếu như vậy sao?”
“Chỉ sợ không phải U tộc yếu, mà là… Trường Sinh Tiên Tôn quá mạnh!”
“Trường Sinh Tiên Tôn tới Hỗn Độn một chuyến mới khoảng hơn chín trăm năm phải không? Chỉ mới chín trăm năm sao lại thoát thai hoán cốt tới mức này, thậm chí cả tám tên Đế Quân cũng có thể thoải mái chém giết, rốt cuộc hiện giờ Trường Sinh Tiên Tôn mạnh cỡ nào đây?”
“Đế Quân và Đạo Tổ trong Hỗn Độn đều ở cấp độ Đăng Thần lục giai, mà Trường Sinh Tiên Tôn có thể tuỳ tiện chém giết bọn hắn thì hẳn là đã bước vào Đăng Thần thất giai. Không, dù là Đăng Thần thất giai chỉ sợ cũng không chém giết tám tên Đế Quân dễ dàng như vậy được, có lẽ là Đăng Thần bát giai, thậm chí là Đăng Thần cửu giai!”
“Quá nửa là cường giả Đăng Thần cửu giai, một mình Trường Sinh Tiên Tôn là đủ để quét ngang toàn bộ U tộc rồi.”
“Trong Hỗn Độn mênh mông này, chỉ mất chín trăm năm đã có thể từ Đăng Thần tứ giai lên đến Đăng Thần cửu giai cũng là thiên tài khó lòng tin nổi…”
Trong lòng các Tiên Nhân cũng dấy lên sóng to gió lớn.
Cả Tiên tộc reo hò mừng rỡ.
U tộc bị diệt, kẻ địch lớn nhất của Thiên giới sắp biến mất.
Trong lúc các Tiên Nhân đang reo hò kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận