Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1459: Bạch Cốt đánh lén, Hư giới Lục Trường Sinh phủ xuống trảm Chân Tiên! (2)

Đều dựa vào tu sĩ khác có sơ hở, rồi chém giết tu sĩ khác, thu được tài phú của tu sĩ, từ đó một bước lên trời.
Hiện tại không gian của chiến trường Cổ Tiên có hoàn cảnh tốt như vậy.
Bạch Cốt Tiên Nhân lập tức nhớ lại “nghề cũ”.
Vì vậy, Bạch Cốt Tiên Nhân lập tức thu liễm khí tức, lặng yên không tiếng động mai phục ngọn nguồn của dao động đó.
Khí tức mà Bạch Cốt Tiên Nhân thu liễm rất cao.
Hắn từng thu liễm khí tức, ngay cả một Tiên Thú cấp bậc Thiên Tiên đều không phát hiện được.
Đủ thấy khí tức mà hắn thu liễm cao minh cỡ nào.
Dù sao thì, là một “ma đầu”, nếu như không cách nào thu liễm khí tức, vậy hắn còn đánh ngất thế nào nữa, còn bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn như thế nào nữa?
Bởi vậy, lúc Bạch Cốt Tiên Nhân lặng yên không tiếng động, đến gần ngọn nguồn của dao động đó, hắn lập tức nhìn thấy cảnh tượng khiến hắn khiếp sợ.
Hắn đã nhìn thấy cái gì vậy?
Một Tiên Nhân.
Chính xác mà nói, mà một Chân Tiên.
Giờ phút này, xung quanh Chân Tiên này đều là từng vòng tử linh.
Bạch Cốt Tiên Nhân tính toán sơ lược, có khoảng mười lăm con tử linh.
Chính là mười lăm con!
Thực lực của tử linh không tính là quá mạnh.
Nhiều lắm cùng chỉ gần giống với Chân Tiên.
Thậm chí lực công kích không sánh được với Chân Tiên bình thường.
Nhưng, nếu như mười mấy con tử linh hội tụ lại với nhau thì sẽ khác.
Tử linh hung hãn không sợ chết, hơn nữa cũng sẽ không tử vong.
Một khi bị vây khốn, nếu như không giết được, vậy thì Chân Tiên sẽ ngã xuống.
Bạch Cốt Tiên Nhân nhìn thấy cảnh tượng này, muốn lập tức bỏ chạy.
Nếu hắn bị đám tử linh đó phát hiện thì hậu quả khó mà lường được.
Theo như hắn thấy, Chân Tiên này chắc chắn là chết chắc rồi.
Không có đường sống.
Hắn cũng không muốn giẫm lên vết xe đổ.
Chỉ là, có chút kỳ lạ là dường như đối phương không kinh hoảng.
Trái lại có vẻ rất bình tĩnh.
Thậm chí theo như Bạch Cốt Tiên Nhân thấy, đối phương thực sự là quá bình tĩnh.
Bình tĩnh đến mức khác thường.
Lẽ nào đối mặt mười mấy con tử linh, một Chân Tiên còn có cách gì sao?
Lúc này, Lục Trường Sinh đứng ở giữa một đám tử linh.
Thậm chí hắn còn có chút mừng rỡ.
Hắn vốn không biết trong âm thầm có một Bạch Cốt Tiên Nhân đang nhìn chăm chú nhất cử nhất động của hắn.
Lục Trường Sinh bị mười mấy con tử linh vây ở giữa, nhưng không chút hoảng sợ nào cả.
Dù sao thì những tử linh này đều là “chất dinh dưỡng” của Vạn Linh đạo quả của hắn.
Nhiều “chất dinh dưỡng” như vậy, Vạn Linh đạo quả của hắn rốt cục cũng có thể “cắn nuốt” một phen.
Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.
Vạn Linh đạo quả trong cơ thể hắn khẽ run lên.
“Thần Thông, Thôn Linh!”
“Vù!”
Một lỗ đen cực lớn trong nháy mắt hiện lên trên đỉnh đầu của mười mấy tử linh.
Đồng thời thoáng cái bao trùm mười mấy con tử linh lại.
Lực nuốt hút kinh khủng, ngay lập tức cắn nuốt mười mấy con tử linh.
“Cái gì?”
Bạch Cốt Tiên Nhân nhìn thấy cảnh tượng này, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
Hắn đã nhìn thấy cái gì vậy?
Mười mấy con tử linh!
Đó là mười mấy con tử linh chân chính đó.
Dù là Chân Tiên nào gặp phải, đều phải chạy trối chết đúng không?
Nhưng Chân Tiên xa lạ đó có thể thi triển ra thần thông đạo quả.
Thoáng cái đã nuốt mười mấy con tử linh.
Bạch Cốt Tiên Nhân thấy rất rõ.
Đó chính là thần thông đạo quả, điều này không sai.
Hắn biết thần thông đạo quả của Chân Tiên rất mạnh.
Nhưng dù có mạnh hơn nữa cũng không thể giết chết tử linh.
Điểm này, vô số Chân Tiên đều đã thử qua.
Đừng nói là Chân Tiên, mà Thiên Tiên đều không giết được những tử linh đó.
Hắn đoán, có lẽ thần thông của đối phương chỉ là tạm thời trấn áp những tử linh đó.
Nhưng mười mấy con tử linh hoàn toàn không cách nào trấn áp dễ dàng được.
Có lẽ những tử linh đó sẽ nhanh chóng tránh thoát sự trấn áp của tử linh.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Bạch Cốt Tiên Nhân lại cảm thấy có chút không đúng.
Sao tử linh vẫn chưa giãy giụa khỏi trấn áp vậy?
Trái lại đối phương có dáng vẻ như đạt được lợi ích không nhỏ?
“Có chuyện gì vậy?”
“Lẽ nào đối phương có thể luôn trấn áp tử linh?”
Bạch Cốt Tiên Nhân mở to hai mắt nhìn.
Có thể một mực trấn áp tử linh.
Hắn biết điều này có ý nghĩa gì.
Nếu như một Chân Tiên có thể dễ dàng trấn áp tử linh.
Cho dù không giết chết tử linh, chỉ cần có thể trấn áp là được.
Vậy có nghĩa là, đối phương có thể dễ dàng quét ngang tầng thứ nhất không gian chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.
Vậy thì bất kỳ bảo vật gì của tầng không gian thứ nhất đều có thể bị đối phương cướp đoạt.
Đây quả thực… là không tưởng tượng nổi!
“Sao hắn có thể trấn áp những tử linh đó vậy?”
“Nếu như là một món bảo vật, mà ta có thể đạt được bảo vật này…”
Trong lúc nhất thời, trong lòng của Bạch Cốt Tiên Nhân nóng rực.
Hắn không chịu đi nữa.
Hắn phải nhìn tiếp.
Lỡ như thật sự có bảo vật nào có thể trấn áp tử linh.
Vậy có lẽ đây chính là “cơ duyên” của hắn.
Đạt được “bảo vật” này, thì Bạch Cốt Tiên Nhân có thể một bước lên trời rồi!
Lục Trường Sinh vốn không biết hắn đã bị Bạch Cốt Tiên Nhân hiểu lầm.
Càng không biết Bạch Cốt Tiên Nhân hiểu lầm, trái lại còn nhìn chằm chằm hắn.
Trên thực tế, Lục Trường Sinh hoàn toàn không có bảo vật gì cả.
Cũng không phải là hắn trấn những tử linh đó.
Mà là trực tiếp cắn nuốt, giết chết những tử linh đó.
Còn dùng thần thông đạo quả.
“Mười mấy con tử linh, đợt này hời to rồi.”
Lục Trường Sinh thấp giọng lẩm bẩm.
Trên mặt hắn cũng lộ ra nụ cười.
Sau đó hắn điều ra bảng thuộc tính để kiểm tra.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 17080000 (Vạn cổ vô nhất)
Hồng Trần đạo quả: 2% (Thần thông Hư giới)
Vạn Linh đạo quả: 11% (Thần thông Thôn linh)
Huyết Nhục đạo quả: 1% (Thần thông Vĩ lực)
Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: 1%
Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp bậc Chân Tiên
Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển
Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn
Bạn cần đăng nhập để bình luận