Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1546: Lột xác, đỉnh cấp ngộ tính! Không thể nói ra, không thể nhìn thấy, không thể nghe được!

Lúc này Bạch Kỳ Tiên Nhân đang đứng giữa hư không bên ngoài Tiên Võ cung, từ trên cao nhìn xuống cả tòa Tiên Võ cung.
Có lẽ thế lực khác đều không thể khinh thường Tiên Võ cung.
Nơi này có Tổ cảnh chí cường tọa trấn, còn có rất nhiều Tổ cảnh đỉnh tiêm và Tổ cảnh phổ thông.
Quả là một thế lực không thể coi thường.
Thế nhưng trong mắt Bạch Kỳ Tiên Nhân, loại thế lực như Tiên Võ cung chẳng đáng nhắc tới.
Hắn tiện tay cũng có thể tiêu diệt.
“Bảo Cung chủ Tiên Võ cung các ngươi cút ra đây!”
Thanh âm Bạch Kỳ Tiên Nhân trùng trùng điệp điệp, truyền vào trong Tiên Võ cung.
Đây là một vị Tiên Nhân chân chính.
Uy thế của Tiên Nhân chính là như vậy.
Toàn bộ Tiên Võ cung lập tức trở lên khẩn trương.
Chẳng trách Tiên Võ cung khẩn trương, thật sự là uy danh của Tiên Nhân quá lớn.
Những năm qua, trên thực tế uy mãnh của Tiên Nhân đã truyền khắp toàn bộ Giới Hải.
Bất kể là ai hay thế lực nào, bất kể cổ xưa đến mức nào, nội tình thâm hậu bao nhiêu.
Chỉ cần Tiên Nhân ra tay thì nhất định sẽ bị san thành bình địa.
Mà bây giờ, Tiên Nhân đã tới bên ngoài Tiên Võ cung, còn muốn động thủ với Tiên Võ cung!
“Ừm?”
“Hắn là… Bạch Kỳ Tiên Nhân?”
Trong tĩnh thất của Tiên Võ cung.
Phân thân Huyết Nhục của Lục Trường Sinh nhìn thấy bóng người quen thuộc bên ngoài Tiên Võ cung, trong lòng không khỏi nao nao.
Đương nhiên hắn sẽ không quên Bạch Kỳ Tiên Nhân.
Lúc trước hắn và Cự Phủ Tiên Nhân cùng nhau chuẩn bị tiến về Đăng Thiên Lộ, phi thăng Thiên giới, kết quả lại gặp phải Bạch Kỳ Tiên Nhân.
Lúc ấy Lục Trường Sinh gần như không hề có sức đánh trả nên bị đánh tới mức chật vật.
Vẫn phải dựa vào Cự Phủ Tiên Nhân mới may mắn trốn được vào Đăng Thiên Lộ.
Nhưng suýt chút nữa không đến được Thiên giới.
Không ngờ giờ hắn vừa mới trở lại Giới Hải lại gặp được Bạch Kỳ Tiên Nhân lần nữa.
Hơn nữa còn là Bạch Kỳ Tiên Nhân chủ động tìm tới Tiên Võ cung.
“Bản tôn, mau trở về.”
Phân thân của Lục Trường Sinh lại thúc giục bản tôn.
Kỳ thực cũng không cần thúc giục.
Bản tôn và phân thân của Lục Trường Sinh đều có thể cảm ứng được lẫn nhau.
Bản tôn cũng đã tăng tốc, sắp sửa về tới Tiên Võ cung rồi, nhưng vẫn cần thêm một chút thời gian nữa.
Trong tình thế Bạch Kỳ Tiên Nhân tự mình giáng lâm.
Chỉ dựa vào người của Tiên Võ cung e là không ngăn được Bạch Kỳ Tiên Nhân.
Đừng nói ngăn cản, có muốn kéo dài thời gian cũng kéo không nổi.
Vẫn phải dựa vào phân thân Huyết Nhục của Lục Trường Sinh tự mình đi gặp Bạch Kỳ Tiên Nhân một chuyến, như thế mới có thể kéo dài thêm chút thời gian.
Còn chuyện bại lộ ư?
Bạch Kỳ Tiên Nhân tìm đến với khí thế hùng hổ như thế, chỉ sợ thân phận của hắn cũng đã bại lộ lâu rồi.
Thế là phân thân của Lục Trường Sinh cũng bước một bước, bay ra khỏi Tiên Võ cung.
Bên ngoài Tiên Võ cung, Phá Vọng lão tổ đã bày sẵn trận địa nghênh đón quân địch.
Thế nhưng hắn chẳng nói một lời nào.
Bởi vì hắn biết nói gì cũng không có tác dụng.
Bạch Kỳ Tiên Nhân giáng lâm, chỉ đích danh muốn gặp Cung chủ.
Cho dù hắn là Tổ cảnh chí cường thì trước mặt Tiên Nhân cũng không đáng nhắc tới, tới cả tư cách nói chuyện cũng không có.
Bởi vậy Phá Vọng lão tổ chỉ có thể im lặng.
Nếu bản tôn của Lục Trường Sinh không về kịp vậy thì toàn bộ Tiên Võ cung sẽ phải liều mạng thật.
“Vèo.”
Bỗng nhiên, một tia sáng từ trong Tiên Võ cung bay ra.
Tia sáng biến thành một bóng người.
Bạch Kỳ Tiên Nhân khẽ híp mắt.
Hắn chăm chú nhìn chằm chằm theo bóng người này.
Lục Trường Sinh!
Đây chắc chắn là Cung chủ Tiên Võ cung Lục Trường Sinh!
Hắn đã biết thân phận của Lục Trường Sinh.
“Ngươi đúng là dám đến thật?”
Bạch Kỳ Tiên Nhân cười lạnh.
Sắc mặt Lục Trường Sinh vẫn rất bình tĩnh, hắn từ tốn nói: “Bạch Kỳ Tiên Nhân, chúng ta lại gặp mặt rồi.”
“Từ ngày đó từ biệt, vậy mà đã hơn một trăm năm.”
Bạch Kỳ Tiên Nhân nghe được lời Lục Trường Sinh nó thì sa sầm cả mặt.
Chuyện năm đó chính là nỗi sỉ nhục của hắn, cũng là vảy ngược của hắn.
Ai nhắc tới thì kẻ đó phải chết!
“Lục Trường Sinh, ngươi chỉ là một thổ dân Giới Hải, năm đó may mắn trốn thoát khỏi tay ta, sau đó ngươi ẩn nấp đã hơn một trăm năm, không ngờ lần này lại ló đầu ra.”
“Hôm nay, bản Tiên sẽ chém giết con chuột nhỏ nhà ngươi, toàn bộ Tiên Võ cung cũng sẽ bị chém tận giết tuyệt!”
Giọng điệu Bạch Kỳ Tiên Nhân lạnh căm.
Hắn không hề che giấu sát ý đối với Lục Trường Sinh.
Nghe thấy lời Bạch Kỳ Tiên Nhân nói, sắc mặt đám người Phá Vọng lão tổ hơi đổi.
Bọn hắn đều biết, hiện tại Lục Trường Sinh xuất hiện trước mặt Bạch Kỳ Tiên Nhân vẻn vẹn chỉ là một bộ phân thân Huyết Nhục mà thôi.
Một bộ phân thân Huyết Nhục sao có thể ngăn cản Bạch Kỳ Tiên Nhân đây?
“Chết đi!”
Nhưng Bạch Kỳ Tiên Nhân cũng mặc kệ những người khác nghĩ thế nào, trực tiếp động thủ với Lục Trường Sinh.
“Ầm ầm.”
Bạch Kỳ Tiên Nhân chém ra một kiếm.
Hư không đều bị cắt ngang.
Kiếm khí khủng bố tựa hồ có thể chôn vùi hết thảy.
Loại kiếm khí khủng bố này lao thẳng về phía Lục Trường Sinh.
Trước mặt loại kiếm khí khủng bố thế này, đám Tổ cảnh như Phá Vọng lão tổ có đáng là gì?
Thật sự là không ngăn được!
Bọn hắn không khỏi nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Hiện tại Lục Trường Sinh chính là hy vọng duy nhất của bọn hắn!
Trong lòng Lục Trường Sinh hơi trầm xuống.
Hắn chỉ là một bộ phân thân Huyết Nhục mà thôi.
Đối phó với Tổ cảnh thì khôn thành vấn đề.
Nhưng muốn đối đầu với Tiên Nhân, dù hắn có là phân thân Huyết Nhục của Thiên Tiên thì chắc chắn vẫn không thể đối kháng với một vị Tiên Nhân chân chính.
Thế nhưng Lục Trường Sinh chung quy vẫn là Hồng Trần Tiên.
Hồng Trần Tiên đối phó địch nhân không chỉ có mỗi cách cứng đối cứng mà phần nhiều vẫn là lợi dụng ngoại vật.
Tỷ như, Tiên trận!
Lục Trường Sinh đã chuẩn bị sẵn.
“Vù vù.”
Khi Lục Trường Sinh vung tay lên.
Một tòa Tiên trận lập tức được tung đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận