Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 453. Cuối cùng cũng mở rộng não vực ra mười dặm, xin đá Trấn Giới, mọi người ngạc nhiên! (2)



Chương 453. Cuối cùng cũng mở rộng não vực ra mười dặm, xin đá Trấn Giới, mọi người ngạc nhiên! (2)




Hơn nữa, khi não vực mở rộng đến mười dặm, Lục Trường Sinh có thể xin được một viên đá Trấn Giới, từ đó luyện nhập đá Trấn Giới vào trong não vực.
Đến lúc đó, não vực sẽ củng cố hơn, cũng có thể tăng hiệu suất ôn dưỡng của não vực lên.
Vì thế, Lục Trường Sinh dứt khoát lẳng lặng chờ đợi.
Chỉ trong chớp mắt, một tháng ôn dưỡng Sát Lục Lĩnh Vực lại trôi qua.
“Bùm.”
Trong đầu Lục Trường Sinh bỗng nổ vang.
Sát Lục Lĩnh Vực của hắn đã viên mãn.
Ngay sau đó, não vực của Lục Trường Sinh lại mở rộng thêm một dặm nữa và đạt tới mười dặm đáng sợ!
“Mười dặm!”
Dù Lục Trường Sinh đang đeo Thanh Tâm châu, tâm trạng của hắn vẫn vô cùng kích động.
Mười dặm não vực tương đương với Lục Trường Sinh đã bước một bước vững chắc trong cảnh giới Thần Tàng!
“Ôn dưỡng Ngũ Hành Chi Thuỷ Lĩnh Vực.”
Lục Trường Sinh lại bỏ Ngũ Hành Chi Thuỷ Lĩnh Vực vào trong não vực để ôn dưỡng.
Sau đó, hắn mở giao diện thuộc tính ra.
Ký chủ: Lục Trường Sinh.
Não vực: Mười dặm.
Ngộ tính: 5020 (bốn phương ca tụng).
Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết: tiến độ 10% (Ngọc Sắc Tâm Kiếm).
Sát Lục Lĩnh Vực: (đã lột xác).
Ngũ Hành Chi Thuỷ Lĩnh Vực: Đang ôn dưỡng.
Ngộ tính của Lục Trường Sinh đã vượt qua 5000 điểm.
Gần một nửa nữa là được một vạn điểm.
Nếu muốn đợi ngộ tính lột xác rồi mạnh mẽ làm lĩnh vực đạt tới viên mãn thì dường như còn khá xa xôi.
Lục Trường Sinh vẫn chờ mong tác dụng của đá Trấn Giới hơn.
Vì thế, Lục Trường Sinh không hề chần chờ nưa lập tức đứng dậy đi tới sảnh Hối Đoái.
Phải xin đá Trấn Giới ở sảnh Hối Đoái.
Bởi vì bảo vật của Cổ Vực Thiên Tông đều ở sảnh Hối Đoái.
Rất nhanh sau đó, Lục Trường Sinh đã đi tới sảnh Hối Đoái.
Bất cứ đệ tử nào cũng có thể đi vào trong sảnh Hối Đoái.
Nhìn đủ loại bảo vật, tài nguyên trong sảnh Hối Đoái, trong mắt những đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn đó đều lộ ra vẻ hâm mộ.
Hận không thể dọn sạch toàn bộ sảnh Hối Đoái.
Nhưng với Lục Trường Sinh của bây giờ, thật ra hầu hết đồ vật trong sảnh Hối Đoái đều không còn tác dụng gì với hắn nữa.
Thậm chí bây giờ, tài sản của hắn đã rất phong phú, quả thật đã vượt qua bất cứ đệ tử chân truyền nào.
Sáu mươi tám con linh thú ngũ hành sẽ đổi được bao nhiêu điểm cống hiến đây?
Gần như không có thứ gì là Lục Trường Sinh của bây giờ không đổi được.
Bây giờ hắn đi vào sảnh Hối Đoái, dường như trên người đã tràn ngập “hào khí” nhàn nhạt.
Những trưởng lão sảnh Hối Đoái đó đều là người tinh mắt.
Bọn họ vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy “hào khí” trên người hắn.
Đương nhiên, có thể chuyện này hơi khoa trương.
Trên thực tế là vì chiếc nhẫn không gian trên ngón tay Lục Trường Sinh làm trưởng lão sảnh Hối Đoái coi trọng.
Đệ tử có thể đổi được nhẫn không gian thì chắc chắn có không ít tài sản.
“Lục Trường Sinh, ngươi muốn đổi loại bảo vật gì?”
Trưởng lão sảnh Hối Đoái hỏi với thái độ ôn hoà.
Một vài đệ tử xung quanh thấy thái độ “ôn hoà” này của trưởng lão sảnh Hối Đoái đều mở to hai mắt.
Ai có thể làm trưởng lão sảnh Hối Đoái tỏ thái độ như thế?
Nhưng sau khi nhìn thấy rõ là Lục Trường Sinh, bọn họ lại cảm thấy bình thường.
Từ trước đến nay, người có thể nghịch phạt Thần Tàng đều là “truyền thuyết” trong vô số võ giả Thần Cương ở Cổ Vực.
Tất nhiên Lục Trường Sinh không giống người bình thường rồi.
Lục Trường Sinh cũng không quan tâm đến ánh mắt của những đệ tử khác.
Hắn đã quen với việc trở thành “trung tâm” trong đám người rồi.
Vì thế, Lục Trường Sinh trực tiếp nói thẳng: “Trưởng lão, ta không tới đổi bảo vật, ta tới xin một viên đá Trấn Giới.”
“Cái gì, một viên đá Trấn Giới ư?”
“Ta nhớ ngươi vừa mới tấn chức Thần Tàng không lâu đúng không? Nếu muốn xin đá Trấn Giới thì phải mở rộng não vực tới phạm vi mười dặm thì mới có thể xin một viên.”
Trưởng lão nhìn Lục Trường Sinh với ánh mắt nghi ngờ.
Hắn không tin Lục Trường Sinh không biết quy tắc này.
Nhưng rõ ràng đối phương biết quy tắc này, lại vẫn tới xin đá Trấn Giới.
Đối phương đã đạt được bảo vật khó lường gì mà có thể lập tức mở rộng não vực đến mười dặm vậy chứ?
Lục Trường Sinh không nói nhiều, tâm niệm trực tiếp lay động.
“Vù.”
Não vực hiện lên sau lưng Lục Trường Sinh.
Nhưng não vực là hư ảo.
Nếu muốn hoá thật từ hư ảo thì phải trở thành Đạo Cơ mới được.
Chẳng qua bây giờ hiện hoá não vực cũng không có vấn đề gì.
Đôi mắt trưởng lão đối diện trợn tròn nhìn chằm chằm não vực trên đỉnh đầu Lục Trường Sinh.
Chắc chắn trưởng lão sảnh Hối Đoái không nhìn thấy tình hình trong não vực.
Nhìn từ xa, não vực của Lục Trường Sinh là một mảnh mông lung và mơ hồ.
Trừ khi hắn chủ động triển lãm tình hình trong não vực.
Nếu không, những người khác sẽ không thể nhìn thấy lĩnh vực và Tâm Kiếm trong não vực của Lục Trường Sinh.
Nhưng Lục Trường Sinh hiện hoá não vực chỉ làm người đại khái nhìn thấy phạm vi của não vực, điểm này không khó.
“Đây là… não vực mười dặm ư?”
“Không thể chính xác hơn được nữa, đây là não vực mười dặm!”
“Không thể tưởng tượng nổi, Lục Trường Sinh mới tấn chức lên Thần Tàng được bao lâu chứ? Mới mấy tháng thôi, chưa đến nửa năm, thế mà hắn đã mở rộng não vực tới phạm vi mười dặm rồi.”
“Ta nhớ rõ, nếu muốn mở rộng não vực đến hơn mười dặm, thiên tài đứng đầu của Cổ Vực Thiên Tông ngày xưa đều phải mất một năm hoặc mấy năm. Còn mấy tháng…”
Trong sảnh Hối Đoái có rất nhiều trưởng lão, lúc này, bọn họ đều trầm trồ và cảm thấy vô cùng chấn động.
Ngày xưa, khi Lục Trường Sinh vẫn chỉ là cảnh giới Thần Cương, bọn họ đã từng nghe thấy hành động vĩ đại của hắn.
Nhưng võ giả cảnh giới Thần Cương mạnh hơn nữa, một khi lên tới Thần Tàng đều phải lắng đọng mấy năm, không có tiếng tăm gì, chậm rãi tích luỹ thực lực, chờ đến sau này xưng hùng trong Thần Tàng.
Nhưng Lục Trường Sinh đã từng khiêm tốn bao giờ chưa?
Lục Trường Sinh đã từng trầm xuống chưa?
Chưa!
Chưa bao giờ!
Lục Trường Sinh không chỉ không khiêm tốn mà dường như còn làm người ta cảm thấy chấn động hơn lúc hắn còn ở cảnh giới Thần Cương. Hết chương 453.



Bạn cần đăng nhập để bình luận