Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2174: Cuối cùng linh hồn cũng lột xác, Bất Hủ Chân Ý ra đời! (2)

Cái gọi là Bất Hủ Chân Ý thực ra là cảnh giới tự nhiên phát sinh sau khi linh hồn biến đổi.
Bản chất là linh hồn đã biến đổi thành linh hồn Bất Hủ.
Đúng vậy hiện giờ linh hồn Hoàng Kim đã biến đổi.
Gọi là linh hồn Bất Hủ!
Linh hồn Bất Hủ này thực ra chính là gốc rễ của các vị Chúa Tể tam cảnh.
Cũng là nguyên nhân cơ bản khiến các vị Chúa Tể tam cảnh dù rơi xuống Thời Không Trường Hà thì vẫn có thể chống lại sự ăn mòn từ Thời Không Trường Hà.
Thậm chí linh hồn Bất Hủ cũng tương tự như vật chất Bất Hủ.
Thuộc cùng một loại sức mạnh.
Vì vậy, Bất Hủ Chân Ý do linh hồn Bất Hủ sinh ra mới có thể chịu tải vật chất Bất Hủ.
Bởi vì bản chất của cả hai đều là sức mạnh cùng cấp bậc.
Lúc này đây chỉ trong nháy mắt Lục Trường Sinh đã hiểu rõ về Bất Hủ Chân Ý, vật chất Bất Hủ và Chúa Tể tam cảnh.
Một khi linh hồn Bất Hủ ra đời thì đồng nghĩa với việc đã bước một chân vào đệ tam cảnh.
Việc còn lại chính là để cho linh hồn Bất Hủ dẫn dắt nhục thân và ý thức của mình, cũng bước vào con đường bất hủ.
Thực ra điều này cũng có khó khăn.
Thậm chí khó khăn còn rất lớn.
Nếu nhục thân không đủ mạnh thì không thể cất chứa linh hồn Bất Hủ.
Vậy sẽ thành chuyện xấu.
Đến lúc đó nhục thân sẽ sụp đổ, chỉ còn lại linh hồn Bất Hủ, mất đi nguồn sức mạnh chống đỡ, rất nhanh sẽ chìm trong Thời Không Trường Hà.
Những vũ trụ đại năng đã sinh ra Bất Hủ Chân Ý, trùng kích đệ tam cảnh thất bại, thực ra chính là do nhục thân và ý thức không thể chống đỡ linh hồn Bất Hủ.
Cuối cùng thân tử đạo tiêu.
Dù linh hồn Bất Hủ vẫn còn nhưng cũng sẽ nhanh chóng chìm trong Thời Không Trường Hà.
Chẳng khác nào đã chết.
Bởi vậy những tồn tại nửa bước Chúa Tể kia mới bi quan như vậy.
Rất nhiều nửa bước Chúa Tể đều là kẻ trùng kích đệ tam cảnh thất bại.
Một khi thất bại, linh hồn của bọn hắn sẽ chìm trong Thời Không Trường Hà.
“Hóa ra lên tới đệ tam cảnh thì nhất định phải dựa vào nước sông của Thời Không Trường Hà để tẩy rửa nhục thân và ý thức. Chỉ có nhục thân và ý thức th đã được nước sông của Thời Không Trường Hà tẩy rửa mới có thể hoàn toàn biến đổi.”
“Ví dụ như sức mạnh phân giải của Chúa Tể tam cảnh thực ra đã được nước sông Thời Không Trường Hà tẩy rửa mới biến đổi thành sức mạnh phân giải.”
“Lại ví như nhục thân Bất Hủ, chỉ khi nào được nước sông Thời Không Trường Hà tẩy rửa mới có thể biến đổi thành nhục thân Bất Hủ.”
“Nhưng nếu linh hồn không biến đổi thành linh hồn Bất Hủ trước thì không thể chịu được sự cọ rửa của nước sông Thời Không Trường Hà, nhất định sẽ thất bại.”
Lúc này Lục Trường Sinh không cần ai chỉ dạy mà cũng hiểu được phương pháp đột phá của Chúa Tể tam cảnh.
Dù có linh hồn Bất Hủ là đã bước một chân vào đệ tam cảnh.
Nhưng chân còn lại có thể bước vào đệ tam cảnh hay không còn phải xem nhục thân và ý thức thậm chí là sức mạnh tổng thể có đủ mạnh mẽ hay không, nền tảng có đủ vững chắc hay không.
Nếu không linh hồn Bất Hủ mạnh mẽ quá ngược lại còn là một gánh nặng.
Cho đến khi hoàn toàn đè sập vũ trụ đại năng.
Điểm này khác hắn với tưởng tượng của Lục Trường Sinh trước đây.
Trước đây Lục Trường Sinh vẫn cho rằng một khi đã sinh ra Bất Hủ Chân Ý thì đối với vũ trụ đại năng mà nói đã là một bước tiến vô cùng to lớn.
Nhưng điều này chỉ đúng một nửa.
Sinh ra Bất Hủ Chân Ý đối với vũ trụ đại năng mà nói đúng là một bước tiến to lớn.
Nhưng đồng thời cũng là một gánh nặng to lớn.
Sau khi sinh ra Bất Hủ Chân Ý, nếu quá lâu không đột phá đệ tam cảnh thì chính là tự tìm đường chết.
Chẳng trách Thu Sơn Chí Tôn dù đã sinh ra Bất Hủ Chân Ý nhưng vẫn luôn kéo dài thời gian, đợi để trở thành cường giả Chí Tôn số một trên bảng Bách Tôn.
Hóa ra sau khi sinh ra Bất Hủ Chân Ý nhưng luôn phải “nhẫn nhịn” không trùng kích đệ tam cảnh kỳ thực mang tới gánh nặng quá lớn.
“Vậy ta thì sao?”
“Thân thể ta chính là vị diện Chân Giới, ý thức của ta và vị diện Chân Giới có thể gánh vác linh hồn Bất Hủ trong bao lâu?”
Lục Trường Sinh rơi vào trầm tư.
Hắn mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình của bản thân.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhị cảnh
Vị diện Chân giới: 51.800 lần (Có thể tăng trưởng)
Linh hồn Bất Hủ: 0 (Linh hồn bất hủ, có tư cách bước vào Thời Không Trường Hà)
Lục Trường Sinh nhìn thấy con số đằng sau vị diện Chân Giới của mình thì không khỏi sửng sốt.
“Năm vạn một nghìn tám trăm lần? Kích thước của vị diện Chân Giới đã tăng lên bốn vạn lần?”
Trước đó Lục Trường Sinh bị đánh thức.
Cho nên vẫn chưa xem xét cẩn thận.
Giờ hắn dường như ý thức được điều gì đó, lập tức để ý thức quét qua vũ trụ Tử Tinh.
“Ầm ầm.”
Quả nhiên vũ trụ Tử Tinh đã bắt đầu sụp đổ.
Cơ bản toàn bộ vị diện tĩnh mịch trong vũ trụ đều đã bị hắn nuốt sạch.
Dù linh hồn không biến đổi thì hắn cũng sẽ phải dừng tu luyện sớm thôi.
Ngay cả vũ trụ cũng sắp sụp đổ, cũng không còn vị diện tĩnh mịch nữa thì tất nhiên hắn sẽ không thể tu luyện.
“Hai nghìn bảy trăm năm… Chỉ còn chưa tới ba trăm năm là thân phận đệ tử chân truyền của ta ở học phủ Vĩnh Hằng sẽ hết hạn.”
“Chưa tới ba trăm năm, tiếp tục tu luyện cũng không có ý nghĩa gì nữa. Huống chi dù đã sinh ra Bất Hủ Chân Ý nhưng ta cũng muốn thân thỉnh thuyền thời không. Có vẻ linh hồn Bất Hủ cũng có thể tăng lên. Linh hồn Bất Hủ càng mạnh mẽ, dù sẽ tạo thành gánh nặng lớn với thân thể và ý thức, nhưng linh hồn Bất Hủ càng mạnh thì càng có thể gánh vác nhiều nước sông Thời Không Trường Hà hơn, đối với sự biến đổi của nhục thân và ý thức hay sự thay đổi sức mạnh đều có lợi ích rất lớn.”
“Ta nên trở về học phủ Vĩnh Hằng rồi…”
Lục Trường Sinh lẩm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận