Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 347. Cuối cùng cũng bại lộ năm loại lĩnh vực, trưởng lão truyền công nói về Thần Tàng! (3)



Chương 347. Cuối cùng cũng bại lộ năm loại lĩnh vực, trưởng lão truyền công nói về Thần Tàng! (3)




“Kết quả vừa tới bia tâm linh kiểm tra, sức mạnh tâm minh của ta mới được năm nấc.”
0
“Nhiều năm trôi qua như vậy rồi, nhưng sức mạnh tâm linh của ta vẫn không phá mười. Nếu muốn tăng sức mạnh tâm linh tới một trăm rồi mở não vực thì cả đời này cũng đừng nghĩ.”
“Đừng nói là chúng ta, ngay cả đệ tử hạt giống nội môn cũng có không ít người nấc tâm linh chẳng ra gì. Ngược lại, Trần Nguyên sư huynh chưa diễn hoá ra lĩnh vực, thực lực cũng không quá mạnh, chỉ yên lặng luyện võ trong nội môn. Kết quả nấc tâm linh của hắn cao tới ba mươi tám, hơn nữa tốc độ tăng mỗi năm cũng rất nhanh, đúng là không thể tưởng tượng nổi.”
“Nghe nói Trần Nguyên sư huynh đã từng có cuộc sống nhấp nhô trắc trở trong thế tục, cuối cùng bước từng bước tới ngày hôm nay, trở thành đệ tử nội môn của Bắc Vực Thiên Tông, đúng là không dễ dàng. Có lẽ hắn là kiểu người triệt để hiểu ra trong thế tục, vậy nên sức mạnh tâm linh rất cao.”
Bởi vì đang đứng trước mặt bia tâm linh nên hơn nửa chuyện các đệ tử nội môn thảo luận đều liên quan đến sức mạnh tâm linh.
Lục Trường Sinh cũng đã hiểu sơ qua tình hình.
Sức mạnh tâm linh cơ bản của đệ tử mới tiến vào nội môn là năm nấc.
Độ mạnh yếu của sức mạnh tâm linh không liên quan đến thực lực và tuổi tác.
Chỉ liên quan đến những chuyện đã trải qua và cá nhân cảm ngộ.
Có vài người kinh nghiệm phong phú, ý chí mạnh mẽ nên có thể sức mạnh tâm linh sẽ khá là mạnh.
Nhưng một vài người xuôi gió xuôi nước trở thành đệ tử nội môi thì sức mạnh tâm linh sẽ yếu hơn một chút.
Có thể tăng sức mạnh tâm linh tới nấc một trăm, từ đó mở não vực, đột phá Thần Tàng, tấn chức đệ tử chân truyền hay không hoàn toàn là do nhiều loại nhân tố.
Không liên quan quá nhiều đến thực lực.
Trong Bắc Vực Thiên Tông, có quá nhiều đệ tử nội môn không có tiếng tăm gì mười năm.
Kết quả lại mài giũa sức mạnh tâm linh tới nấc một trăm, từ đó mở ra não vực, một bước lên trời!
Cũng có thiên khiêu tuyệt đại quét ngang trong nội môn, trấn áp nội môn mười năm.
Kết quả sức mạnh tâm linh vẫn luôn không thể tăng tới nấc một trăm, cuối cùng chỉ có thể buồn bực không vui, chuyển thành chấp sự, cả đời cũng chưa thể đột phá tới Thần Tàng.
Dưới bia tâm linh có rất nhiều đệ tử nội môn đang thí nghiệm, gần như ai ai cũng cảm thấy không quá lý tưởng.
Cuối cùng cũng tới lượt Lục Trường Sinh.
Hắn đứng trước bia tâm linh.
“Ý? Hắn và Lục Trường Sinh vừa mới tấn chức nội môn đúng không?”
“Đúng là hắn! Bốn loại lĩnh vực, bốn tầng Thần Cương, gần như làm tinh thần của Bạch Nguyên Sinh tan vỡ.”
“Nghe nói sức mạnh tâm linh của thiên tài tuyệt đỉnh này đều không tệ. Dù sao cũng có bốn loại lĩnh vực, cảm ngộ thiên địa không ít, không biết nấc sức mạnh tâm linh của hắn là bao nhiêu?”
“Có lẽ có thể phá mười?”
“Phá mười quá khó, càng là thiên tài thì càng không có nhiều kinh nghiệm, một đường tu hành vô cùng thuận lợi. Tâm linh không suy sụp thì sức mạnh tâm linh có thể mạnh đến đâu được chứ?”
“Dù cảm ngộ thiên địa thì hẳn là cũng sẽ không phá mười.”
Trong lúc nhất thời, đông đảo đệ tử đều bắt đầu bàn tán sôi nổi.
Bọn họ đều rất tò mò về nấc tâm linh của Lục Trường Sinh.
Bởi vì bây giờ Lục Trường Sinh cũng không phải là người vô danh, mà là thiên tài đứng đầu danh chấn nội môn!
Lục Trường Sinh không quan tâm đến lời bàn tán của những người khác.
Dù đi đến đâu, hắn đều sẽ trở thành tiêu điểm của mọi người.
Lục Trường Sinh đã quen với chuyện này từ lâu.
Dựa vào ngộ tính của hắn, nếu không mai danh ẩn tích thì sao có thể không bị người khác chú ý cho được?
Khiêm tốn là chuyện không thể rồi, chỉ cần ngộ tính của hắn không ngừng tăng lên thì hắn sẽ vĩnh viễn không thể khiêm tốn.
Lục Trường Sinh hít sâu một hơi rồi đặt tay lên trên bia tâm linh.
Hắn cảm thấy như toàn bộ ý thức đều đắm chìm trên bia tâm linh, giống như có một loại ma lực nào đó vậy.
Cảm giác này chỉ diễn ra trong chớp mắt.
Khi hắn tỉnh táo lại, bia tâm linh đã thay đổi.
“Vù.”
Con số nào đó trên bia tâm linh tỏa ra một tia sáng trắng lấp lánh.
Nhưng tia sáng trắng lấp lánh này lại làm tâm thần của tất cả đệ tử đang chú ý chấn động.
Trên mặt bọn họ sôi nổi lộ ra một tia khó có thể tin.
Bởi vì trên bia tâm linh, con số tỏa ra ánh sáng làm người ta cảm thấy vô cùng chấn động.
Hai mươi tám!
Nấc tâm linh hai mươi tám!
Chỉ thiếu hai nấc tâm linh nữa thôi là đạt tới ba mươi!
Tất cả các đệ tử nội môn nhìn thấy một màn này, đều nổi lên sóng to gió lớn ở sâu nơi đáy lòng.
Nấc tâm linh gần ba mươi.
Không phải vượt qua mười, thậm chí đều không phải là hai mươi, mà là gần ba mươi!
“Lục Trường Sinh mới vừa vào tông hơn bốn tháng, từ ngoại môn tăng lên nội môn, mới ngưng tụ thần cương, chỉ sợ còn chưa hề dùng Ngộ Đạo Đan, hắn làm như thế nào để tăng nấc tâm linh lên tới hai mươi tám chứ?”
“Kinh khủng, thật sự quá kinh khủng! Cái gì mới là thiên phú? Cái này là thiên phú! Lục Trường Sinh còn vô cùng trẻ tuổi, có vẻ như còn chưa trải qua đau khổ nơi thế tục, càng không có lột xác về tâm linh, kể cả đánh nhau sống chết, chỉ sợ cũng rất ít. Hắn hoàn toàn dựa vào cảm ngộ thiên địa, cảm ngộ ý cảnh, diễn biến lĩnh vực, cuối cùng tăng nấc tâm linh lên đến hai mươi tám!”
“Như này mới là hạt giống chân truyền chân chính! Thần cương gì đó, lĩnh vực gì đó, ý cảnh gì đó, thật ra đều không hề quan trọng. Ở nội môn, chỉ có sức mạnh tâm linh là quan trọng nhất. Cho dù ngươi phong hoa tuyệt đại, chiến lực chèn ép nội môn, vậy thì sao chứ? Sức mạnh tâm linh mới là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định giá trị duy nhất của đệ tử nội môn. Sức mạnh tâm linh không mạnh, vậy không thể mở ra não vực, không thể trở thành cường giả cảnh giới Thần Tàng.”
“Hiện giờ Lục Trường Sinh đã có được nấc tâm linh hai mươi tám, tiền đồ vô lượng! Tương lai có cơ hội rất lớn mở ra não vực, lên đến Thần Tàng.” Hết chương 347.



Bạn cần đăng nhập để bình luận