Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 439. Thân phận bại lộ, Hoàng Thiên Tông Từ Hạo Thiên lộ sát ý! (2)



Chương 439. Thân phận bại lộ, Hoàng Thiên Tông Từ Hạo Thiên lộ sát ý! (2)




Tiếp đó, Tinh Không Lĩnh Vực và Bạo Phong Lĩnh Vực trực tiếp chồng chéo nhau trấn áp chúng.
Ba con linh thú ngũ hành gần như không có sức lực đánh trả đã bị Lục Trường Sinh bắt được, ném vào trong túi không gian.
“Không gian trong túi không gian bị lấp đầy rồi.”
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua túi không gian.
Thật ra không gian trong túi không gian rất lớn.
Nhưng mà không chịu được hình thể của linh thú ngũ hành quá lớn.
Nhìn thì Lục Trường Sinh trấn áp linh thú ngũ hành rất dễ dàng, thoải mái.
Nhưng trên thực tế, hình thể của linh thú ngũ hành quá khổng lồ.
Mỗi một con đã ngang với một con voi lớn.
Hiện tại Lục Trường Sinh bắt được tổng cộng tám con linh thú ngũ hành.
Thật ra như vậy đã kha khá.
“Trở về đã, để xem ta có thể mua thêm một ít túi không gian hoặc bảo vật lưu trữ không gian lớn hơn nữa không.”
Lục Trường Sinh ngẫm nghĩ, chuẩn bị rời đi.
“Vèo.”
Đúng lúc này, Lục Trường Sinh lại thấy được một bóng hình chui ra từ giữa bụi cây.
Gần giống như xuất hiện một cách “trống rỗng”.
“Hửm?”
“Trận pháp che đậy?”
Ánh mắt Lục Trường Sinh hơi nhíu lại.
Vừa rồi ngay cả hắn cũng không phát hiện ra nơi này có một người.
Đối phương rõ ràng là tiên sư luyện khí, trên người có dao động linh lực, điều này rất dễ phân biệt với đạo đồng.
Đây không phải lần đầu Lục Trường Sinh nhìn thấy tiên sư.
Hắn từng thấy được tiên sư khi còn ở thành Trạm Hải của vương triều Đại Ngư.
Tuy nhiên, nơi này là khu vực tầng thứ hai Cổ Vực, còn ở núi Giới Bi vô cùng nguy hiểm.
Một tiên sư luyện khí xa lạ đột nhiên xuất hiện ở đây, Lục Trường Sinh ngay lập tức cảnh giác.
Dừng như tiên sư luyện khí nhìn thấy Lục Trường Sinh đang cảnh giác, hắn vội vàng mở miệng nói: “Đừng hiểu lầm, ta là đệ tử Thanh Liên Giáo, đạo hiệu Huyền Thông.”
“Vừa nãy ta ẩn nấp thân hình để bắt giữ Ngũ Hành Thủy Thú. Nhưng ta mai phục hơn một tháng mà vẫn chưa bắt được nó. Vừa rồi chứng kiến các hạ bắt được hai con Ngũ Hành Thủy Thú nên muốn hỏi xem các hạ có đồng ý trao đổi một con Ngũ Hành Thủy Thú với ta không?”
Huyền Thông tiên sư vội vàng giải thích.
“Ngươi ngồi chờ hơn một tháng ở chỗ này mà không bắt được Ngũ Hành Thủy Thú?”
“Ngươi xem ta là kẻ ngốc dễ gạt sao? Ngươi là tiên sư, sao một con Ngũ Hành Thủy Thú làm khó ngươi được?”
Lục Trường Sinh lạnh lùng nói.
Thực lực của linh thú ngũ hành rất yếu, dù chúng có độn thuật nhưng tiên sư luyện khí có vô số thủ đoạn, pháp khí, trận pháp, phù chú, pháp thuật, chắc chắn có cách đối phó với linh thú ngũ hành.
Làm sao hắn không bắt được một con Ngũ Hành Thủy Thú?
Tên Huyền Thông này phân nửa còn có mục đích khác.
Lục Trường Sinh mới tới núi Giới Bi, không thể không cảnh giác.
“Các hạ thật sự hiểu lầm, muốn ta bắt một con linh thú ngũ hành đương nhiên không khó. Nhưng ta là thủy linh căn, toàn bộ pháp lực của ta đều mang thuộc tính thủy, mà Ngũ Hành Thủy Thú rất nhạy cảm với bất kì lực lượng ‘thủy’.”
“Dù ta bố trí trận pháp hay thi triển pháp khí, hoặc là sử dụng phù chú, phóng thích pháp thuật, chắc chắn sẽ có dao động pháp lực thuộc tính thủy, không thể che giấu được, chắc chắn sẽ bị Ngũ Hành Thủy Thú pháp hiện rồi thi triển độn thuật chạy trốn.”
“Chỉ cần các hạ đồng ý trao đổi một con Ngũ Hành Thủy Thú, Huyền Thông vô cùng cảm kích.”
Lục Trường Sinh khá suy tư.
Lý do này còn nghe được.
Thật ra, Lục Trường Sinh chỉ cần một con Ngũ Hành Thủy Thú thôi.
Nhưng một con là một vạn điểm cống hiến.
Đây cũng không phải là con số nhỏ.
Một vạn điểm cống hiến có thể đổi được hai viên Ngộ Đạo Đan.
Nghĩ đến Ngộ Đạo Đan, ánh mắt Lục Trường Sinh sáng ngời.
Ngộ Đạo Đan chẳng phải do tiên sư luyện chế sao?
Nếu đối phương có Ngộ Đạo Đan thì dễ nói chuyện rồi.
Vì thế, Lục Trường Sinh trầm ngâm một lúc, nói: “Ngươi có Ngộ Đạo Đan không?”
“Ngộ Đạo Đan? Có, tất nhiên ta có Ngộ Đạo Đan.”
“Được, năm viên, không, mười viên Ngộ Đạo Đan đổi lấy một con Ngũ Hành Thủy Thú, ngươi thấy thế nào?”
Huyền Thông biết giá cả của Ngộ Đạo Đan.
Tuy nhiên, hắn không thèm để ý.
Ngũ Hành Thủy Thú quá quan trọng với hắn, hắn phải có được nó.
“Thành giao!”
Lục Trường Sinh không hề do dự đồng ý.
Mười viên Ngộ Đạo Đan.
Chúng có giá trị gấp năm lần Ngũ Hành Thủy Thú.
Vì thế, hai bên nhanh chóng hoàn thành trao đổi.
Lục Trường Sinh nhìn mười viên Ngộ Đạo Đan trong tay, im lặng.
Vừa nãy lúc Huyền Thông lấy mười viên Ngộ Đạo Đan.
Lục Trường Sinh thấy được, khá lắm, tên kia đâu chỉ có mười viên?
Chỗ đó rất nhiều, ít nhất là mấy chục viên Ngộ Đạo Đan.
Hơn nữa, xem ra Ngộ Đạo Đan không phải đan dược trân quý nhất.
Lục Trường Sinh sớm biết, trong hệ thống tu hành ở Cổ Vực, người tu hành tiên đạo giàu có nhất.
Võ giả, yêu ma đều rất “Nghèo”.
Tuy vậy, hắn chưa có cái nhìn toàn diện về “độ giàu có” của các tiên sư.
Đến bây giờ, hắn biết được tiên sư giàu có đến mức nào.
Ngộ Đạo Đan được hắn coi như trân bảo chỉ là thứ không đáng nhắc tới với các tiên sư.
Chỉ cần biết luyện đan, tiện tay cũng luyện chế Ngộ Đạo Đan được.
Thậm chí, các võ giả còn phải vội vàng thu gom vật liệu, lại phải có thêm chút ưu đãi đặc biệt thì các tiên sư mới đồng ý luyện chế Ngộ Đạo Đan.
Làm kiểu này, bảo sao tiên sư không giàu cho được?
Huyền Thông có vẻ rất vui mừng, hắn cười nói: “Không biết tên các hạ là gì?”
“Chân truyền của Cổ Vực Thiên Tông, Lục Trường Sinh.”
Lục Trường Sinh suy nghĩ rồi cũng báo ra danh hào.
Kết giao với một tiên sư, lại là tiên sư của đại phái tiên đạo như Thanh Liên Giáo, chắc chắn thu được nhiều chỗ tốt.
Có khi lại có lúc cần dùng.
“Thì ra là chân truyền của Cổ Vực Thiên Tông, thất lễ, thất lễ.”
“Lục chân truyền, ta định trở về Thanh Liên Tông, có thể tiễn ngươi một đoạn đường.”
Huyền Thông vỗ tay, trước mặt hắn hiện lên một phi thuyền.
Đây là pháp khí có thể phi hành.
“Không cần, tự ta có thể trở về được.”
Lục Trường Sinh lắc lắc đầu.
Tiên sư có thể phi hành, lúc đi đường rất thuận tiện.
Tuy võ giả Thần Tàng rất mạnh mẽ, nhưng không thể phi hành.
Nhưng mà, nếu lên phi thuyền sẽ rất nguy hiểm. Hết chương 439.



Bạn cần đăng nhập để bình luận