Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 293. Chém Thiên Tâm, tiến lên vị trí số một trên bảng Thần Lực, uy áp toàn bộ chiến trường Bắc Vực!



Chương 293. Chém Thiên Tâm, tiến lên vị trí số một trên bảng Thần Lực, uy áp toàn bộ chiến trường Bắc Vực!




Ai mà ngờ được sẽ có một ngày võ giả của vương triều Đại Ngư có thể chém giết Thiên Tâm, cướp đoạt vị trí thứ nhất trên bảng Thần Lực chứ?
Ngay cả nghĩ họ cũng không dám nghĩ nữa là.
Thế nhưng giờ chuyện đó lại xảy ra trước mắt họ.
Lục Trường Sinh đi vào Diễn Võ Lâu.
"Ta không có đầu của Thiên Tâm, không biết như vậy ta có được tính là đã chém Thiên Tâm không?"
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng.
"Tính!"
"Đao tiên sinh, ngài chém giết Thiên Tâm ngay trước mắt bao người, đương nhiên tính."
"Chém giết Thiên Tâm, ngài thu được năm vạn tiểu công!"
Năm vạn tiểu công, cộng thêm trước đó chém giết Thánh Nguyên Nhất được ba vạn tiểu công, tổng là tám vạn tiểu công cả thảy.
Còn cần hai vạn tiểu công nữa mới đổi được một môn võ công cảnh giới Thần Cương yếu nhất.
Đương nhiên, tích góp hai vạn tiểu công đối với Lục Trường Sinh mà nói cũng không phải việc gì khó.
Tối đa cũng chỉ là tới chiến trường Bắc Vực săn giết thêm mấy lần thôi.
"Đúng rồi, các ngươi có biết gì về tấm lệnh bài này không?"
Lục Trường Sinh vừa hỏi vừa lấy ra lệnh bài lục soát được trên người Thiên Tâm.
"Bắc Vực Thiên Tông?"
Võ giả của Diễn Võ Lâu nhìn qua, ánh mắt đột nhiên co lại.
"Đây là lệnh bài đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông, nếu như cái này được lấy trên người Thiên Tâm thì chứng tỏ Thiên Tâm đã được Bắc Vực Thiên Tông thu làm đệ tử."
Võ giả của Diễn Võ Lâu cung kính đáp.
"Đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông?"
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua võ giả của Diễn Võ Lâu.
Đối phương có vẻ rất cung kính khi nhắc tới Bắc Vực Thiên Tông thì phải.
"Thiên Tâm chết rồi, liệu Bắc Vực Thiên Tông có nhúng tay vào chiến trường Bắc Vực không?"
Lục Trường Sinh lại hỏi.
"Không, không tới mức ấy."
"Bắc Vực Thiên Tông không để ý thế sự, xưa nay đều không tham gia phân tranh giữa các vương triều và quốc gia."
"Có điều nếu muốn trở thành đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông cũng rất khó khăn. Trước đó đã có người suy đoán, Thiên Tâm có lẽ sẽ trở thành đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông, nhưng cũng chỉ là suy đoán mà thôi."
"Hiện giờ có tấm lệnh bài này thì xem ra là thật rồi, Thiên Tâm quả nhiên đã gia nhập Bắc Vực Thiên Tông. Nếu như hắn không chết thì ngày sau chỉ sợ Bắc Lỗ quốc sẽ sinh ra một vị cường giả cực kỳ khủng bố."
Lục Trường Sinh nghe thế thì khẽ gật đầu.
Thật ra dù không gia nhập Bắc Vực Thiên Tông thì với thiên phú và tài hoa của Thiên Tâm, ngày sau tất cũng sẽ vô cùng khủng bố.
Cảnh giới Thần Cương chắc chắn không phải điểm dừng cuối cùng của Thiên Tâm.
Tiếc là dù kinh tài tuyệt diễm ra sao thì cuối cùng Thiên Tâm cũng chết rồi.
Lục Trường Sinh quay về tiểu viện của mình.
Hắn còn thiếu hai vạn tiểu công nữa mới có thể gom góp đủ mười vạn tiểu công, sau đó đổi lấy một môn võ công cảnh giới Thần Cương.
Thế nên ngày hôm sau Lục Trường Sinh lại lần nữa xâm nhập chiến trường Bắc Vực.
Chỉ là không thu hoạch được mấy.
Số lượng người Bắc Lỗ như thể chớp mắt một cái đã giảm đi rất nhiều.
Dường như không có mấy người tiếp tục tiến vào chiến trường Bắc Vực nữa.
Mấy ngày liền đều như vậy.
Thậm chí, theo thời gian trôi qua, người Bắc Lỗ hoạt động trong chiến trường Bắc Vực càng ngày càng ít.
Lục Trường Sinh bỏ ra hơn mười ngày ròng rã mới gom góp được hai vạn tiểu công.
"Có chuyện gì xảy ra thế, người Bắc Lỗ chuẩn bị từ bỏ chiến trường Bắc Vực à?"
Lục Trường Sinh như thể đã đoán ra gì đó.
Cái chết của Thiên Tâm khiến người Bắc Lỗ không tìm ra kẻ nào đủ sức chống lại Đao Thập Nhị nữa.
Mà Lục Trường Sinh dựa vào Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh nên có thể tung hoành khắp chiến trường Bắc Vực.
Đối với người Bắc Lỗ mà nói, đi chiến trường Bắc Vực chính là đi chịu chết.
Thế thì còn ai muốn tới chiến trường Bắc Vực nữa?
Rất có thể người Bắc Lỗ sẽ nhận thua.
Thừa nhận thất bại trên chiến trường Bắc Vực cũng có nghĩa là người Bắc Lỗ sẽ bỏ ý định dẫn quân xuôi Nam.
Vương triều Đại Ngư cũng sẽ thắng trận đánh trên chiến trường Bắc Vực này!
Đương nhiên đó chỉ là suy đoán của Lục Trường Sinh mà thôi.
Ngày nào người Bắc Lỗ còn chưa rút quân thì ngày ấy vẫn chưa thể nói tới thắng bại được.
"Mười vạn tiểu công, có thể tới Diễn Võ Lâu đổi võ công cảnh giới Thần Cương rồi."
Rốt cục Lục Trường Sinh cũng đã tích lũy đủ mười vạn tiểu công.
Thế là hắn đứng dậy đi về phía Diễn Võ Lâu.
"Đao tiên sinh."
"Gặp qua Đao tiên sinh."
Trên đường đi, rất nhiều người đều chủ động chào hỏi Lục Trường Sinh.
Qua cái nhìn nóng bỏng của họ, Lục Trường Sinh có thể cảm giác được họ thật sự kính trọng mình.
Người thứ nhất trên bảng Thần Lực!
Hiện giờ gần như tất cả mọi người đều cho rằng như vậy.
Cũng chỉ thiếu mỗi chuyện bảng Thần Lực đổi mới nữa thôi là danh chính ngôn thuận.
Sau nửa tháng nữa bảng Thần Lực sẽ đổi mới.
Đến lúc đó, Lục Trường Sinh chính là người xếp thứ nhất trên bảng Thần Lực thật sự, uy áp toàn bộ chiến trường Bắc Vực!
Tên của Đao Thập Nhị sẽ truyền đi khắp bốn phương.
Lục Trường Sinh đi tới Diễn Võ Lâu.
"Ta có mười vạn tiểu công, có thể đổi một môn võ công cảnh giới Thần Cương chứ?"
Lục Trường Sinh hỏi.
Võ giả của Diễn Võ Lâu cung kính đáp: "Ngài đương nhiên có thể đổi một môn võ công cảnh giới Thần Cương."
"Nhưng ngài là võ giả đầu tiên đạt tới mười vạn tiểu công ở Diễn Võ Lâu, thế nên phó Lâu chủ của chúng ta muốn gặp ngài một lần."
"Đợi gặp phó Lâu chủ xong nếu ngài còn muốn đổi võ công cảnh giới Thần Cương thì chúng ta đương nhiên sẽ đổi cho ngài."
Lục Trường Sinh hơi nhướng mày.
Phó Lâu chủ?
Hắn biết Diễn Võ Lâu ở thành Bắc Lăng thực ra là do một vị phó Lâu chủ điều hành.
Nghe nói đó là một vị cường giả cảnh giới Thần Cương.
"Tốt, dẫn ta đi gặp phó Lâu chủ của các ngươi."
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, sau đó đi theo sau võ giả của Diễn Võ Lâu lên lầu hai.
Lầu hai yên tĩnh hơn bên dưới nhiều.
Về cơ bản trên này đều là người của Diễn Võ Lâu.
Lục Trường Sinh được đưa tới một gian phòng đợi yên tĩnh.
Sau thời gian khoảng một chén trà nhỏ thì bên ngoài có một bóng người đi vào. Hết chương 293.



Bạn cần đăng nhập để bình luận