Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2158: Kích thước vị diện Chân giới gấp vạn lần, trở về học phủ Vĩnh Hằng! (4)

Hắn điên rồi.
Liễu Sinh Chí Tôn tự thấy mình đã rất cuồng vọng.
Không ai bì nổi.
Nhưng ngay cả Liễu Sinh Chí Tôn cũng không dám đi khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn.
Cuối cùng Lục Trường Sinh vẫn dừng chân trước động phủ của Cao Thiên Chí Tôn.
Hắn lập tức cao giọng hô: “Lục Trường Sinh của động phủ số chín hy vọng có thể khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn!”
Thanh âm trùng trùng điệp điệp truyền khắp tứ phương.
Dù xung quanh có rất nhiều đệ tử chân truyền.
Nhưng lúc này lại yên tĩnh không gì sánh được.
Ngay cả một tiếng ồn cũng không có, gần như tới tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
“Được.”
Trong động phủ truyền tới một giọng nói xa lạ.
Đây là lời hồi đáp của Cao Thiên Chí Tôn.
“Vậy Lục mỗ sẽ chờ Cao Thiên Chí Tôn trên lôi đài.”
Nói xong Lục Trường Sinh đi thẳng tới lôi đài.
“Rầm.”
Trong lòng mọi người cực kỳ chấn động.
Dấy lên sóng gió ngập trời.
Các đệ tử chân truyền đều cảm thấy vô cùng chấn động.
Vậy mà hắn lại khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn thật?
Thậm chí Cao Thiên Chí Tôn còn đồng ý ứng chiến.
Đó không chỉ là lời nói suông mà thôi.
“Nhanh, có người khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn, chính là Lục Trường Sinh đã đánh bại phân thân của Chúa Tể Vĩnh Dạ đấy!”
“Lục Trường Sinh dám khiêu chiến Cao Thiên Chí Tôn, vậy tức là lúc trước Lục Trường Sinh đánh bại phân thân của Chúa Tể đều nhờ thực lực chứ không phải có nguyên nhân khác?”
“Rất có thể là thực lực chân chính, nếu không sao hắn dám khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn?”
“Có thể đánh bại phân thân của Chúa Tể… tới cả Cao Thiên Chí Tôn cũng không dám nói mình dám chắc mười phần đâu nhỉ?”
“Bất kể thế nào thì hẳn là trận chiến này cũng sẽ rất đặc sắc…”
Nhất thời, rất nhiều đệ tử chân truyền đều cảm thấy lúc trước Lục Trường Sinh có thể đánh bại phân thân của Chúa Tể Vĩnh Dạ vì hắn có thực lực mạnh mẽ thật.
Nếu thật thì trận chiến này chính là long tranh hổ đấu.
Bọn hắn lại có thể nhìn thấy Cao Thiên Chí Tôn ra tay.
Dù sao lần gần đây nhất Cao Thiên Chí Tôn ra tay đã cách mấy nghìn năm.
Dù lần này phải sắp xếp thứ tự lại lần nữa thì cũng không có ai tới khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn.
Lục Trường Sinh là đệ tử chân truyền đầu tiên trong mấy nghìn năm gần đây tới khiêu chiến Cao Thiên Chí Tôn.
Đủ thấy uy hiếp của Cao Thiên Chí Tôn lớn thế nào!
Lục Trường Sinh đã lên lôi đài và lẳng lặng chờ đợi từ lâu.
Ngày càng có nhiều đệ tử chân truyền hội tụ xung quanh lôi đài.
Gần như hơn phân nửa đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng đều có mặt.
Thật sự là trận chiến này rất quan trọng.
Cũng quá mức chấn động.
“Vù vù.”
Hư không dao động.
Cao Thiên Chí Tôn đã tới.
Đó là một nam tử mặc áo trắng, toàn thân mang tới cảm giác “thần thánh” và “hờ hững”.
Nhưng Lục Trường Sinh chỉ liếc qua đã nhận ra, trên người đối phương có một loại khí tức đặc biệt.
Bất hủ!
Đối phương có khí tức bất hủ.
Điểm này không thể nghi ngờ.
“Bất Hủ Chân Ý…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm, trong mắt lóe lên một tia quang mang kỳ lạ.
Cao Thiên Chí Tôn đã sinh ra Bất Hủ Chân Ý.
Trở ngại lớn nhất khi tấn thăng đệ tam cảnh đã bị đánh vỡ.
Còn lại chính là tích lũy.
Khi nào tích lũy đầy đủ thì lúc ấy hắn có thể thử trùng kích đệ tam cảnh!
Có điều ngay cả phân thân của Chúa Tể mà Lục Trường Sinh cũng từng đánh tan huống chi chỉ là một vũ trụ đại năng nhị cảnh?
Trên người Chúa Tể không chỉ có Bất Hủ Chân Ý mà còn có sức mạnh phân giải.
Cao Thiên Chí Tôn có sức mạnh phân giải không?
“Lục Trường Sinh, ta đã nghe nói qua về ngươi. Nghe nói ngươi đánh bại một bộ phân thân của Chúa Tể Vĩnh Dạ bệ hạ, hơn nữa còn có rất nhiều người chứng kiến. Nhưng ta vẫn không tin. Chúa Tể vĩ đại dù chỉ là phân thân cũng sẽ có Bất Hủ Chân Ý và sức mạnh phân giải, sao ngươi có thể đánh bại phân thân của Chúa Tể được?”
“Nghe nói ngươi dựa vào kích thước của thế giới, cường ngạnh tiêu hao hết sức mạnh phân giải trong phân thân của Chúa Tể Vĩnh Dạ, nhưng giờ ngươi đang đối mặt với ta, Bất Hủ Chân Ý của ta không ngừng sinh sôi, vĩnh viễn cũng không hao tổn hết!”
Cao Thiên Chí Tôn khoanh tay đứng đó.
Giọng điệu cực kỳ tự tin.
Dù sao hắn cũng là người trấn áp toàn bộ đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng hơn chín nghìn năm.
Chỉ cần là đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng, hơn chín nghìn năm qua đều bị hắn đè dưới chân.
Trừ khi hắn tấn thăng đệ tam cảnh, hoặc mất đi thân phận đệ tử chân truyền.
Nếu không chỉ cần hắn còn tại học phủ Vĩnh Hằng một ngày thì các đệ tử chân truyền khác cũng chỉ có thể ở dưới chân hắn!
Đám đệ tử chân truyền xung quanh nghe Cao Thiên Chí Tôn nói vậy nhưng không một ai cảm thấy kinh ngạc.
Bởi vì bọn hắn hiểu Cao Thiên Chí Tôn chính là người như vậy.
Không thể nói là hắn ngạo mạn.
Mà sự thật vốn dĩ là như thế.
Quả thật Cao Thiên Chí Tôn đã trấn áp học phủ Vĩnh Hằng suốt chín nghìn năm.
Trong khoảng thời gian này, không có bất cứ một ai khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn mà thành công, cũng không có bất cứ ai có thể giành vị trí thứ nhất của hắn!
Cao Thiên Chí Tôn có đủ thực lực và tự tin để nói ra câu này.
Còn Lục Trường Sinh?
Dù hắn cũng vang danh lừng lẫy sau khi đánh bại phân thân của Chúa Tể thật đấy.
Thậm chí sự tích về hắn còn “chấn động” hơn đối phương.
Nhưng bảy nghìn năm không ra tay khiến ấn tượng của mọi người về Lục Trường Sinh đã dần trở nên mơ hồ.
Hơn nữa những người từng thấy Lục Trường Sinh ra tay hầu như đều là đệ tử ngoại môn.
Đệ tử chân truyền gần như chưa có một ai từng thấy Lục Trường Sinh ra tay.
Chỉ là khi đối mặt với thái độ ngạo mạn của Cao Thiên Chí Tôn, Lục Trường Sinh lại không hề phản bác.
Bởi vì không có ý nghĩa gì cả.
“Vậy sao?”
“Nếu nói đến tiêu hao, giờ ngoại trừ chân thân của Chúa Tể e rằng không ai có thể so tiêu hao trước mặt Lục mỗ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận