Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 133. Tay túm cương đao, niết sắt thành bùn (3)



Chương 133. Tay túm cương đao, niết sắt thành bùn (3)




"Ở Diêm Thành này, có rất nhiều người sợ Hắc Thủy Bang các ngươi, nhưng Lôi mỗ thì không!"
"Đúng rồi, quay về nói với bang chủ của các ngươi là chỉ dựa vào một mình Hắc Thủy Bang đã muốn độc chiếm Tứ Mục Thiềm Bảo sao, đúng là nằm mơ!"
Sắc mặt hai người của Hắc Thủy Bang bỗng dưng thay đổi.
"Đi."
Cả hai không dám trì hoãn nữa mà lập tức lên cùng một con ngựa, nhanh chóng rời đi.
"Đa tạ đại hiệp, ta xin dập đầu với đại hiệp."
Vào lúc này, mẫu thân của đứa bé tìm tới. Nàng vừa nhận lấy con đã lập tức quỳ xuống đất, dập đầu lạy Lôi Hùng.
Lôi Hùng vội vã nâng hai mẹ con dậy, lắc đầu nói: "Sau này trông con cẩn thận vào. Được rồi, đi mau đi, các ngươi sống ở Diêm Thành, nếu để cho hai tên Hắc Thủy Bang kia chú ý thì phiền toái đấy."
Lôi Hùng phất phất tay để hai mẹ con đi mau.
Hắn không sợ Hắc Thủy Bang nhưng hai mẹ con kia sinh sống ở Diêm Thành, họ không dám đắc tội bọn chúng.
Sau đó, Lôi Hùng cũng mau chóng rời đi.
Lục Trường Sinh tận mắt chứng kiếm tất cả những việc này, ánh mắt hắn lóe lên một tia sáng.
"Tứ Mục Thiềm Bảo à?"
"Trong bí pháp Càn Thiên Hóa Bảo có cần bảy loại kỳ trân bí bảo, một trong số đó chính là Tứ Mục Thiềm Bảo."
"Đúng là trùng hợp thật, Tứ Mục Thiềm Bảo xuất hiện ở Diêm Thành ư?"
Lục Trường Sinh nhìn theo bóng lưng Lôi Hùng với vẻ đăm chiêu.
...
Lôi Hùng đi loanh quanh vài vòng rồi mới trở lại viện tử mà hắn đang thuê để ở tạm.
Rõ ràng hắn không thô lỗ như vẻ ngoài của mình, ngược lại, Lôi Hùng còn là người vô cùng cẩn thận.
Lần này, mục đích khiến hắn lặn lội nghìn dặm xa xôi đi từ Ba Sơn tới Diêm Thành chính là Tứ Mục Thiềm Bảo.
Hắn nhận được tin rằng Tứ Mục Thiềm Bảo đã xuất hiện ở Diêm Thành.
Nếu ăn được Tứ Mục Thiềm Bảo thì bách độc bất xâm, hơn nữa, với võ giả Luyện Tạng mà nói, nó còn có một tác dụng tốt hơn là tăng cường thân thể.
Có Tứ Mục Thiềm Bảo, Lôi Hùng có thể thử đánh sâu vào cảnh giới Thần Lực.
Trong thời gian này, có rất nhiều võ giả tới Diêm Thành để tranh cướp Tứ Mục Thiềm Bảo. Mấy ngày nay, hắn đã gặp phải không ít cao thủ có danh tiếng trong chốn giang hồ, ít nhất là bọn họ không hề yếu hơn hắn.
Nếu muốn lấy được Tứ Mục Thiềm Bảo thì phải mưu tính kỹ càng mới được.
Lúc nãy hắn nói như vậy là để lừa Hắc Thủy Bang mà thôi, hắn cũng không dám chắc Hắc Thủy Bang có thật sự sở hữu Tứ Mục Thiềm Bảo hay không.
Nhưng dù sao Hắc Thủy Bang cũng là địa đầu xà ở Diêm Thành, nếu Tứ Mục Thiềm Bảo thực sự xuất hiện ở nơi này, vậy có khả năng rất cao là nó đang nằm trong tay Hắc Thủy Bang.
"Ngươi biết những gì về Tứ Mục Thiềm Bảo?"
Đột nhiên, một giọng nói xa lạ vang lên bên tai Lôi Hùng.
Lôi Hùng biến sắc: "Ai?"
Cũng ngay khi đó, hắn lập tức rút đao.
"Keng keng."
Lôi Hùng được người trong gia hồ gọi là Ba Sơn Nhất Đao, tất nhiên đây không phải là hư danh.
Dù vào lúc này, hắn đang đứng quay lưng về phía người kia nhưng khi vừa rút đao khỏi vỏ, hắn đã lập tức quét ngang một đường.
Động tác liền mạch, tốc độ rất nhanh.
Hơn nữa, một đao này thế đại lực trầm, dù cho là võ giả Luyện Tạng đỉnh phong cũng không dễ gì đỡ được.
Sau khi xoay người lại, hắn thấy một gã nam tử trẻ tuổi đang bình tĩnh nhìn mình.
Còn lưỡi đao của hắn đã cách cổ đối phương chỉ có ba tấc.
Dường như chỉ một giây sau thôi là đầu lìa khỏi cổ!
"Vèo!"
Nam tử trẻ tuổi giơ tay ra nhanh như chớp, hắn dùng thân thể để mạnh mẽ túm về phía đao phong.
"Xì."
Một tiếng động nhỏ vang lên, Lôi Hùng trợn trừng hai mắt.
Một đao này của hắn bị người ta dùng tay không để nắm lấy.
Thậm chí, trông đối phương có vẻ như đang làm một việc dễ như ăn bánh, bàn tay nắm đại đao vẫn không nhúc nhích, dù cho Lôi Hùng dùng sức thế nào cũng không rút ra được.
"Keng."
Nam tử trẻ tuổi kia sờ lên đại đao một cái, thanh đao lập tức như một tờ giấy mỏng, trong chớp mắt đã biến thành một đống sắt vụn.
"Đao cũng được đấy, nhưng đáng tiếc là đao pháp yếu quá."
Tất nhiên người này chính là Lục Trường Sinh.
Đao pháp của Lôi Hùng đúng là thế đại lực trầm, chí dương chí cương.
Nhưng nếu bàn về đao pháp thì hắn vẫn kém Triệu Lôi một bậc.
"Tay bắt cương đao, niết sắt thành bùn! Cảnh... cảnh giới Thần Lực!"
Lôi Hùng chấn động, sắc mặt hắn lập tức trắng bệch.
Có thể dùng một tay để đỡ đao của hắn, thậm chí còn nhẹ như mây gió bẻ gãy Bách Luyện Cương Đao của hắn, việc này chỉ có võ giả cảnh giới Thần Lực mới làm được mà thôi.
Rõ ràng nam tử trẻ tuổi trước mắt Lôi Hùng chính là một vị võ giả cảnh giới Thần Lực cao cao tại thượng!
"Tiền... tiền bối, ngài muốn hỏi điều gì?"
Lôi Hùng dè dặt, cẩn thận hỏi.
Trong chốn giang hồ, kẻ mạnh ở trên cao.
Nam tử trước mặt Lôi Hùng dù trông còn rất trẻ nhưng hắn lại thật sự là một võ giả cảnh giới Thần Lực, bởi vậy Lôi Hùng không dám có bất kỳ sự bất cẩn nào.
Lục Trường Sinh rút tay về, lạnh nhạt nói: "Ta muốn biết những tin tức liên quan tới Tứ Mục Thiềm Bảo. Nhớ cho kỹ, là bất cứ tin tức gì."
"Vâng, tiền bối. Chuyện là như thế này..."
Ngay sau đó, Lôi Hùng kể hết tất cả những gì mà hắn biết về Tứ Mục Thiềm Bảo ra, không dám che giấu bất cứ điều gì.
Hóa ra trong thời gian qua, có nguồn tin cho rằng Tứ Mục Thiềm Bảo xuất thế tại Diêm Thành.
Sự quý giá của Tứ Mục Thiềm Bảo là không cần phải nghi ngờ, vì thế nó đã nhanh chóng hấp dẫn rất nhiều võ giả tới đây, Lôi Hùng cũng là một trong số đó.
Lôi Hùng muốn có được Tứ Mục Thiềm Bảo để tăng cường thân thể, như vậy hắn sẽ có cơ hội thăng cấp lên cảnh giới Thần Lực.
"Bây giờ Tứ Mục Thiềm Bảo đang nằm trong tay ai?"
Lục Trường Sinh lại hỏi.
Hắn đã có xác định ban đầu rằng Tứ Mục Thiềm Bảo xuất hiện ở Diêm Thành này cũng chính là Tứ Mục Thiềm Bảo cần có trong bí pháp Càn Thiên Hóa Bảo. Hết chương 133.



Bạn cần đăng nhập để bình luận