Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 468. Cường giả Đạo Cơ Dự Khuyết bảng liên thủ đuổi người, Lục Trường Sinh uy chấn Cổ Vực, mạnh mẽ ra trận.(3)



Chương 468. Cường giả Đạo Cơ Dự Khuyết bảng liên thủ đuổi người, Lục Trường Sinh uy chấn Cổ Vực, mạnh mẽ ra trận.(3)




Ngay lập tức, lĩnh vực cuồn cuộn kéo tới.
Đương nhiên, mỗi một cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng sẽ phụ trách một phần Thần Tàng.
Đám người Lục Trường Sinh cũng bị tập trung nhìn vào.
Người ra tay là một nữ nhân.
Số lượng nữ Thần Tàng thật ra không ít.
Nhưng mà, số lượng nữ nhân trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng lại ít hơn nhiều.
“Không tốt, đó là Hoa Thiên Thường.”
“Võ giả xếp thứ bảy mươi chín trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng!”
“Chúng ta bị Hoa Thiên Thường để mắt tới, gặp phiền phức lớn rồi.”
Đám người Cổ Thần cảm thấy trầm trọng.
Hoa Thiên Thường rất khó đối phó.
Đương nhiên chỉ cần là võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng đã khó đối phó.
“Hoa Thiên Thường hãy từ từ.”
“Các ngươi không phải liên thủ với nhau sao? Lục sư đệ cũng có tư cách liên thủ đuổi người!”
Bỗng nhiên, Cổ Thần cắn răng la lớn.
“Hửm?”
Ánh mắt Hoa Thiên Thường hơi nhíu lại.
Nàng tạm thời dừng lại.
Thậm chí không chỉ riêng Hoa Thiên Thường, rất nhiều võ giả khác cũng tập trung nhìn vào đám người Cổ Thần.
Những võ giả Thần Tàng đang trốn xa không thật sự rời đi.
Mà bọn họ trốn ở khoảng cách rất xa, chú ý tình hình bên này.
Nếu như có lời lộc nhặt được thì sao?
Luôn luôn có võ giả không can tâm.
“Ngươi là người nào? Ta nhận thức hầu hết người trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, nhưng chưa từng nhớ có người như ngươi.”
“Hoặc là kiến thức ta hạn hẹp? Có ai trong các ngươi nhận thức hắn không?”
Ánh mắt Hoa Thiên Thường dừng trên người Lục Trường Sinh, nàng lạnh lùng hỏi.
Trong nháy mắt, ánh mắt của hai mươi ba cường giả Đạo Cơ Dự Khuyết bảng rơi trên người Lục Trường Sinh.
“Hắn là ai vậy?”
“Hình như ta không biết.”
“Hình như trong một trăm người trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng không có tên này.”
“Nhìn trang phục trên người hắn hẳn là của Cổ Vực Thiên Tông. Đệ tử Cổ Vực Thiên Tông trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng chỉ có một số người, ta đều biết họ, chắc chắn không có người này.”
“Hừ, dám giả mạo võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, mượn gió bẻ măng?”
“Đáng chết!”
Trong nháy mắt, hai mươi ba vị võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng nảy sinh sát ý với Lục Trường Sinh.
Dám giả mạo là cường giả Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, lại còn trước mặt cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng chân chính.
Bọn họ còn mặt mũi nào nữa?
“Hắn… hình như hắn là Lục Trường Sinh Cổ Vực Thiên Tông!”
“Là hắn, chính là hắn! Ta từng gặp hắn, khi hắn còn ở cảnh giới Thần Cương, hắn đánh toàn bộ Thần Cương ở Cổ Vực đến mức không còn đối thủ, thậm chí còn nghịch phạt Thần Tàng!”
“Thì ra hắn là Lục Trường Sinh. Nhưng mà, hình như Lục Trường Sinh vừa mới thăng cấp lên Thần Tàng, không thể có tên trong Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, hắn đang giả mạo!”
“Lần này có trò hay xem rồi. Dám giả mạo Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, đám người Lam Thiên Khiêu sao có thể tha cho Lục Trường Sinh được.”
“Từ từ, dường như có một tin tức, Lục Trường Sinh chém giết Hoàng Thiên Tông Từ Hạo Thiên. Mà Từ Hạo Thiên có tên trong Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.”
Nói cho cùng, Lục Trường Sinh không phải dạng vô danh tiểu tốt.
Vẫn có rất nhiều võ giả biết “uy danh” của Lục Trường Sinh.
Dù sao, từng là Thần Cương đứng đầu ở Cổ Vực, nghịch phạt Thần Tàng, lại giết Hoàng Thiên Tông Từ Hạo Thiên, Lục Trường Sinh không thể không có chút danh tiếng nào.
“Hắn là Lục Trường Sinh!”
Lúc này, Lam Thiên Khiếu mở miệng.
Hắn đi từng bước tới bên cạnh Hoa Thiên Thường.
Ánh mắt hắn ngước từ trên cao nhìn xuống, quan sát Lục Trường Sinh.
“Hoa Thiên Thường, chắc hẳn ngươi từng nghe tên Lục Trường Sinh.”
“Nghịch phạt Thần Tàng, gần đây còn chém giết Từ Hạo Thiên.”
Lời nói Lam Thiên Khiếu khiến Hoa Thiên Thường nhíu mày.
Chém Từ Hạo Thiên?
Tất nhiên nàng biết Từ Hạo Thiên.
Tuy rằng thứ hạng của hắn thấp hơn nàng rất nhiều nhưng cũng là cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng hàng thật giá thật.
Lục Trường Sinh có thể chém Từ Hạo Thiên, chắc chắn thực lực của hắn phải kinh thiên động địa, không thua kém cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.
“Lục Trường Sinh, tuy thực lực của ngươi kinh người, nhưng xét cho cùng ngươi không có tên trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.”
“Nếu ngươi tham gia tranh đoạt Thương Vân Kỳ Quả, e rằng hơn hai mươi cường giả Đạo Cơ Dự Khuyết bảng còn lại sẽ không đồng ý.”
“Vậy nên, ngươi tự động rút lui thôi.”
Lam Thiên Khiếu đứng khoanh tay, vẻ mặt tươi cười.
Tuy nhiên, trong nụ cười của hắn là giọng điệu không thể nghi ngờ!
Hắn vừa nói, ánh mắt hai mươi ba cường giả Đạo Cơ Dự Khuyết bảng lập tức rơi xuống người Lục trường Sinh.
“A…”
Lúc này, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt.
Đó là những Thần Tàng không nguyện ý rời đi, bị cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng liên thủ tiêu diệt, chém giết bọn họ.
Hơn trăm vị cường giả Thần Tàng, trong nháy mắt đã bị diệt hơn một nửa.
Đủ thấy thực lực cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng khủng bố đến mức nào.
“Lục sư đệ, hay là…”
Cổ Thần không nhịn được mở miệng.
Bọn họ bị nhiều ánh mắt khủng bố nhìn chòng chọc.
Hơn nữa bên tai thường xuyên vang lên âm thanh kêu rên thảm thiết.
Cổ Thần thật sự đã hơi không chịu nổi.
Đừng nói Cổ Thần, ngay cả Liễu Phác, Hàn Vân Thiên cũng sắp không chịu được.
Nếu bọn họ ra tảy, chỉ sợ sẽ bị những cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng “giết trong nháy mắt”.
Lục Trường Sinh chậm rãi đứng dậy.
Hắn ngăn chặn lời khuyên bảo của Cổ Thần.
Đối mặt hai mươi ba ánh mắt khủng bố, thậm chí còn có khí thế cuồn cuộn kéo đến, Lục Trường Sinh lại lù lù bất động, vững như núi Thái Sơn.
Hắn gằn từng tiếng, bình tĩnh nói: “Các ngươi làm đúng một chuyện, chính là đuổi người.”
“Số lượng võ giả Thần Tàng quá nhiều, thật sự cần đuổi đi.”
“Tuy nhiên, không phải võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng đuổi các võ giả khác, mà là tất cả võ giả ngoại trừ đội ngũ của ta sẽ bị đuổi đi!”
“Hiện tại ta cho các ngươi thời gian ba giây.”
“Đi, hoặc là chết!”
Lời nói Lục Trường Sinh khiến tất cả võ giả kinh ngạc.
Bọn họ dường như không tin vào lỗ tai mình được.
Lục Trường Sinh đang uy hiếp hai mươi ba vị cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng sao?
Hơn nữa hắn chỉ có một mình?
Về phần đám người Cổ Thần trực tiếp bị cường giả Đạo Cơ Dự Khuyết bảng coi như không tồn tại.
Với bọn họ, chỉ có Lục Trường Sinh mới đáng để vào mắt.
Ngay cả Lam Thiên Khiếu, vừa rồi hắn phong độ nhẹ nhàng, nhưng bây giờ vẻ mặt cứng đờ.
“Lục Trường Sinh, ngươi bị điên rồi hả?”
“Ngươi thật sự có thực lực, chúng ta cũng cho ngươi mặt mũi, không ra tay với ngươi, để ngươi thong dong rời đi.”
Lam Thiên Khiếu trầm giọng nói.
Giọng nói của hắn đã có ý uy hiếp.
Thậm chí, khí thế trên người Lam Thiên Khiếu, Hoa Thiên Thường đã bắt đầu dâng lên.
Bọn họ chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Yên lặng!
Bốn phía dường như ngay lập tức trở nên yên lặng.
Bầu không khí hai bên trở nên căng thẳng.
Một hơi thở, hai hơi thở, ba hơi thở…
Trong nháy mắt, thời gian ba hơi thở trôi qua.
Ánh mắt Lục Trường Sinh càng lạnh lẽo hơn.
“Xem ra, ngươi lựa chọn cái chết!”
“Ta thỏa mãn mong muốn của ngươi, tiễn ngươi lên đường!”
Lục Trường Sinh vừa dứt lời.
“Ầm.”
Hào quang năm màu lấp lóe.
Mỗi một loại hào quang đại diện cho một loại lĩnh vực.
Sau đó, năm loại lĩnh vực nhanh chóng dung hợp.
Hợp nhất năm lĩnh vực!
Ngũ Hành Lĩnh Vực nháy mắt buông xuống! Hết chương 468.



Bạn cần đăng nhập để bình luận