Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 817: Mảnh vỡ Thần Linh, cảm ngộ quy tắc, nhìn thấy thiên địa bản nguyên! (3)

Chương 817: Mảnh vỡ Thần Linh, cảm ngộ quy tắc, nhìn thấy thiên địa bản nguyên! (3)
"Hãn Thành... đây là thần triều Lạc Nhật?"
Lục Trường Sinh rốt cục cũng thăm dò được, hắn đã đi tới thần triều Lạc Nhật.
Lúc ở thần triều Đại Nguyệt, Lục Trường Sinh cũng từng tìm hiểu qua về các thần triều.
Thần triều Lạc Nhật, hắn nhớ đây hẳn nằm ở phía Bắc thần triều Đại Nguyệt, hơn nữa khoảng cách còn rất xa.
Ở giữa còn cách tới mấy thần triều.
Xem ra, thật sự là hắn đã chạy rất xa, Thần Linh ở gần thần triều Đại Nguyệt chắc chắn sẽ không tìm thấy hắn.
Chí ít, hắn tạm thời an toàn.
"Ừm, thần triều Lạc Nhật vừa lúc có một người liên lạc, Huyền Dương?"
Lục Trường Sinh thấy danh tự này tựa hồ có vẻ như là đạo hiệu.
Chẳng lẽ là Nguyên Anh Chân Quân?
Chuyện này rất có khả năng.
Thánh Minh cũng không chỉ có mỗi võ giả, đồng dạng cũng có tu tiên giả, hơn nữa còn có rất nhiều Nguyên Anh Chân Quân.
Lục Trường Sinh liên lạc với Huyền Dương.
"Vù vù."
Trong đá truyền tin lập tức xuất hiện một địa chỉ.
Loại đá truyền tin này chỉ có võ giả hoặc là tu tiên giả mới có thể sử dụng.
Thần Linh cũng không thể sử dụng được.
Đương nhiên, Thần Linh cũng có thể sẽ bắt giữ một ít tu tiên giả hoặc võ giả, dùng để tìm hiểu nguồn gốc "câu cá" .
Nhưng loại tình huống này rất ít khi xảy ra.
Hơn nữa ở trong Thần Vực, không có khả năng hoàn toàn không có nguy hiểm.
Thánh Minh nếu có thể yên ổn hoạt động tại Thần Vực, vậy chắc chắn cũng có một chút thủ đoạn, sẽ không dễ dàng bị phá hủy như vậy.
"Địa chỉ này... Lạc Nhật sơn mạch?"
Lạc Nhật sơn mạch rất lớn.
Thế nhưng phía trên có tọa độ cụ thể, cũng không khó tìm.
Thế là Lục Trường Sinh rời khỏi Hãn Thành, tiến về phía Lạc Nhật sơn mạch.
Bởi vì chỉ có thể vận dụng sức mạnh của thân thể.
Nên Lục Trường Sinh di chuyển hơi chậm.
Mất tới một tháng mới tới được Lạc Nhật sơn mạch.
Dựa theo vị trí trên đá truyền tin, thì đó là một cái sơn cốc.
Gần sơn cốc không có bất cứ người nào.
Lục Trường Sinh khẽ nhướng mày.
Hắn lập tức nhắn tin, báo mình đã tới vị trí ước định.
Sau đó Lục Trường Sinh tìm một chỗ rồi yên lặng chờ đợi.
Trong nháy mắt, mấy ngày trôi qua.
"Tách."
Rốt cục ngoài sơn cốc cũng có động tĩnh.
Một lão giả hạc phát đồng nhan, sắc mặt hồng hào xuất hiện trong sơn cốc.
"Lục đạo hữu ở đâu?"
Lão giả cao giọng hô.
"Là Huyền Dương đạo hữu đó sao?"
Lục Trường Sinh hiện thân.
Hắn nhìn chằm chằm lão giả, với sự hiểu biết của hắn về tu tiên giả, đối phương hẳn là một vị tu tiên giả.
"Thánh Minh, Huyền Dương."
"Thanh Sơn Thánh địa, Lục Trường Sinh." Huyền Dương Chân Quân lần này Lục Trường Sinh liên lạc trên thực tế là người liên lạc của Thanh Sơn Thánh địa.
Lục Trường Sinh tất nhiên sẽ lấy thân phận người của Thanh Sơn Thánh địa.
Dù sao đúng là giờ hắn có thể coi như trưởng lão của Thanh Sơn Thánh địa.
"Lục đạo hữu, xin mời đi theo ta đi."
Hai người cũng không nói nhiều lời dư thừa.
Lục Trường Sinh lập tức đi theo sau lưng Huyền Dương Chân Quân.
Hai người không sử dụng bất cứ sức mạnh siêu phàm nào, vẻn vẹn chỉ là vận dụng sức mạnh của thân thể, phi nước đại giữa núi non.
Sau đó tiến vào một sơn cốc xa lạ, bên trong có một thông đạo đi xuống lòng đất.
Không biết qua bao lâu rới ra khỏi thông đạo.
Trước mắt sáng hẳn lên.
"Nơi này là..."
Lục Trường Sinh kinh nghi bất định.
Nơi này quá lớn.
Hơn nữa Nguyên Anh Chân Quân, Võ Thánh bốn phía đều không hề cố kỵ phóng thích ra khí tức và sức mạnh của mình, tựa hồ không hề sợ bị Thần Linh phát giác vậy.
Huyền Dương Chân Quân vừa cười vừa nói: "Đây là một trong các phân bộ của Thánh Minh, nơi này có trận kỳ và pháp bảo Võ Đạo Thiên Thánh hoặc là Tiên Đạo ban cho, từ đó bố trí ra một đại trận phong ấn, có thể bảo đảm bất cứ khí tức gì của chúng ta cũng sẽ không tiết lộ."
"Bởi vậy tại Thánh Minh không cần thu liễm khí tức, cũng có thể vận dụng bất cứ sức mạnh nào."
Lục Trường Sinh minh bạch.
Pháp bảo cấp độ Thiên Thánh hoặc là Luyện Hư, có thể ngăn chặn hết thảy khí tức.
Thần Linh cũng không thể nhìn trộm.
Đương nhiên, muốn đưa pháp bảo như vật tới đây khẳng định không hề dễ dàng, cần trả giá rất lớn.
Nhưng Thánh Minh có thể thành lập cứ điểm, chỉ sợ đều cùng một nhịp thở với Thiên Thánh, Luyện Hư.
"Lục đạo hữu, trước khi vào Thánh Minh đều phải lấy đạo tâm để thề, không được tiết lộ bất cứ tin tức và vị trí nào của phân bộ."
Lấy đạo tâm ra thề, nếu như vi phạm như vậy trong cõi u minh sẽ sinh ra một chút trở ngại, để bản thân không thể tu hành.
Đương nhiên, cũng có một số người không hề lo lắng.
Chuyện này mỗi người một ý.
Nếu muốn để lộ tin tức kỳ thật đúng là có biện pháp.
Dù sao đây chính là bề nổi.
Thánh Minh có thể duy trì tới hôm nay, khẳng định không phải chỉ dựa vào lời thề đạo tâm của các thành viên người.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng tuân thủ quy củ, lấy đạo ra tâm thề, tuyệt đối không lộ ra tin tức cùng vị trí của phân bộ Thánh Minh.
"Lục đạo hữu, Thánh Minh chính là nơi giao lưu tin tức của rất nhiều đạo hữu Tiên Đạo, Võ Đạo. Ngươi có thể hợp tác với bất cứ đạo hữu nào, cũng có thể từ chối, nhưng trong Thánh Minh, không được tự mình động thủ. Có mâu thuẫn gì đều có thể lên thẳng lôi đài giải quyết, không hạn chế sống chết."
"Nhớ kỹ, nhất định không được đột nhiên gây gổ, nếu không sẽ bị trục xuất ra Thánh Minh."
"Hơn nữa Thánh Minh không có bất cứ biện pháp cưỡng chế nào."
Nói xong, Huyền Dương Chân Quân cáo từ rời khỏi.
Lục Trường Sinh minh bạch.
Thánh Minh tương đương với một cứ điểm của Võ Đạo, Tiên Đạo.
Để võ giả, tu tiên giả có một chỗ đứng tại Thần Vực, không đến mức trốn chui trốn nhủi, khắp nơi bị đuổi giết.
Hiển nhiên, đây nhất định là thủ bút của Thiên Thánh, Luyện Hư.
Lúc trước cường giả Thiên Thánh và Luyện Hư có thể xua đuổi Thần Linh tới Thần Vực, như vậy thành lập từng cứ điểm tại Thần Vực cũng có gì lạ đâu?
Lục Trường Sinh không có vội tìm Thần Linh.
Mà là đi dạo một vòng trong Thánh Minh, tìm hiểu rõ tình hình về Thánh Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận