Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 821: Lục Trường Sinh miểu sát Chân Thần! Cẩn thận mấy cũng có lúc sơ sót, Thần Vương giáng lâm! (3)

Chương 821: Lục Trường Sinh miểu sát Chân Thần! Cẩn thận mấy cũng có lúc sơ sót, Thần Vương giáng lâm! (3)
Vào phủ đệ Trương gia.
Dương Mậu và Lục Trường Sinh đều được thu xếp nghỉ ngơi trong viện tử dành cho khách quý.
Lục Trường Sinh vào phòng Dương Mậu, bàn bạc với hắn vài chuyện.
"Vị trí cụ thể của Phục Sơn Chân Thần ở đâu?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Lục đạo hữu, ngươi muốn động thủ thì phải chuẩn bị sẵn sàng."
"Phục Sơn Chân Thần hẳn là ẩn thân dưới một ngôi miếu thờ Phục Sơn Thần Linh ở thành Đông."
"Miếu thờ đó không có gì đặc sắc, ai ngờ được Phục Sơn Chân Thần lại ẩn thân ở đó chứ?"
"Ta cũng mất rất nhiều tinh lực, dùng rất nhiều năm mới dám xác định."
Dương Mậu trầm giọng nói ra.
"Lục đạo hữu chuẩn bị lúc nào động thủ?"
"Nếu như tin tức là thật thì đêm nay động thủ luôn."
Trong lòng Lục Trường Sinh đã có kế hoạch.
Ban đêm động thủ, nhanh chóng giải quyết Phục Sơn Chân Thần, sau đó nhân đêm tối rời khỏi thần triều Phục Sơn, thậm chí là rời khỏi Thần Vực luôn.
Như vậy mới có thể tránh khỏi ba vị Thần Vương kia.
Dương Mậu không nói gì thêm.
Sau đó hai người lẳng lặng chờ đến khi trời tối.
Trong lúc đó người của Trương phủ cũng không tới quấy rầy bọn hắn.
"Trời tối rồi..."
Lục Trường Sinh đứng dậy, rời khỏi Trương phủ, đi thẳng về phía miếu thờ Phục Sơn Chân Thần ở thành Đông.
Miếu thờ hoặc Thần điện đều giống nhau.
Tại Thần Vực, đều là nơi chốn cung phụng Chân Thần.
Lục Trường Sinh và Dương Mậu đi tới Thần điện.
Dù là ban đêm nhưng vẫn có người cầu nguyện trong Thần điện.
"Lục đạo hữu, chúc đạo hữu hết thảy thuận lợi."
Nói xong, Dương Mậu ẩn vào trong bóng tối.
Hắn cũng không muốn bại lộ hành tung.
Hắn chỉ cùng Lục Trường Sinh đi vào Thần điện mà thôi.
Người thật sự động thủ chỉ có mình Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua Dương Mậu đã ẩn vào bóng tối, hắn không để ý tới Dương Mậu mà trực tiếp hiện thân giữa hắc ám, từng bước một hướng về phía Thần điện mà đi.
Đồng thời Lục Trường Sinh cũng phóng xuất ra Cảm Tri Lĩnh Vực.
Cảm Tri Lĩnh Vực khổng lồ trong nháy mắt bao phủ khu vực xung quanh Thần điện.
Đặc biệt là lòng đất.
Theo lời Dương Mậu nói, Phục Sơn Chân Thần ẩn thân bên dưới Thần điện.
"Kẻ nào?"
"Dừng lại."
"Ngươi..."
Người của Thần điện nhìn thấy Lục Trường Sinh, cảm nhận được khí tức trên thân Lục Trường Sinh, sắc mặt ai nấy đều biến đổi.
"Tà Thần, là Tà Thần!"
"Có Tà Thần..."
"Thành Phục Sơn sao lại có Tà Thần xuất hiện?"
Trong lúc nhất thời, Thần điện lập tức trở nên hỗn loạn.
Vô số người muốn chạy trốn.
Lục Trường Sinh đã không hề bận tâm.
"Rầm."
Thánh Thể Hỗn Độn trong nháy mắt hiển hóa ra ngoài.
Thánh Thể cao trăm trượng, vắt ngang qua hư không.
Cho dù là đêm tối thì Thánh Thể Hỗn Độn vẫn chiếu sáng rạng rỡ, khiến tất cả mọi người trong thành Phục Sơn đều cảm nhận được áp lực nặng nề.
"Đó là cái gì?"
"Loại khí tức này, không phải Phục Sơn Chân Thần, mà là Tà Thần!"
"Là Tà Thần đến rồi!"
"Nhanh cầu nguyện với Chân Thần..."
Lục Trường Sinh đã phóng xuất ra Thánh Thể nhưng Phục Sơn Chân Thần vẫn không chịu xuất hiện, ngược lại thì Phục Sơn Hư Thần đã ra mặt.
"Tà Thần to gan, dám chui vào thành Phục Sơn..."
Phục Sơn Hư Thần hét lớn một tiếng, đang định nói tiếp gì đó.
"Ồn ào."
Chỉ thấy Thánh Thể trăm trượng của Lục Trường Sinh tùy ý vươn một ngón tay.
Sau đó, cong ngón búng ra.
"Vèo."
Một luồng sức mạnh kinh khủng trong nháy mắt gào thét lao về phía Phục Sơn Hư Thần.
"A..."
Phục Sơn Hư Thần kêu thảm một tiếng.
Hắn đã vận dụng sức mạnh tín ngưỡng thế mà tới cả một tia việc ngăn cản cũng không làm được, thậm chí còn trực tiếp bị xuyên thủng. ‌
Phục Sơn Hư Thần trong nháy mắt bị đánh bạo.
Lục Trường Sinh chớp mắt diệt Hư Thần!
Đương nhiên đây chỉ là Phục Sơn Hư Thần, chỉ là tương đương với cảnh giới Thần Thông mà thôi.
Cho dù là cảnh giới Thần Thông đỉnh tiêm thì cũng có ý nghĩa gì đâu?
Một ngón tay của Lục Trường Sinh cũng có thể diệt một vị Hư Thần.
Nhưng Hư Thần không trọng yếu, trọng yếu chính là Phục Sơn Chân Thần kìa!
"Lên!"
Thánh Thể của Lục Trường Sinh đột nhiên giơ bàn tay to vỗ xuống đất.
"Ầm ầm."
Mặt đất chỗ Thần điện rạn nứt, toàn bộ thành Phục Sơn đều như gặp địa chấn.
Lục Trường Sinh giống như muốn lật tung Thần điện lên.
"Làm càn!"
Rốt cục một tiếng quát lạnh cũng vang lên.
Phục Sơn Chân Thần!
Phục Sơn Chân Thần quả nhiên ở ngay phía dưới Thần điện thành Đông.
Nếu Lục Trường Sinh lật tung Thần điện lên thì Phục Sơn Chân Thần cũng biết mình không thể tránh được nữa, hắn chỉ còn cách ra khỏi mặt đất bên dưới Thần điện.
Thần thể của Phục Sơn Chân Thần rất lớn.
Thậm chí cũng không nhỏ hơn bao nhiêu nếu so với Thánh Thể của Lục Trường Sinh.
Thế nhưng giữa hai bên lại khác nhau một trời một vực.
Lục Trường Sinh không nói gì, trực tiếp cách không đấm ra một quyền.
Ba loại Vô Lượng Thần Thông hội tụ giúp tăng phúc gấp mấy trăm lần, một quyền này đánh ra uy lực khủng bố thế nào?
Phải nói là trùng trùng điệp điệp.
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
Phục Sơn Chân Thần gầm lên một tiếng.
Trong lòng hắn vậy mà lại sinh ra một tia sợ hãi.
Đúng, chính là sợ hãi.
Từ trước tới nay hắn chưa từng gặp một quyền nào đáng sợ như vậy.
Phục Sơn Chân Thần đã thấy Thánh Thể của Lục Trường Sinh.
Hắn biết đối phương chỉ là Võ Thánh.
Thế nhưng một vị Võ Thánh chỉ dựa vào Thánh Thể, vì sao lại có thể đánh ra một quyền khủng bố như thế?
Vẻn vẹn chỉ là một quyền, thậm chí còn không hạ xuống người hắn nhưng đã khiến Phục Sơn Chân Thần cảm giác mình đang kề cận cái chết.
Hắn tin rằng, nếu không ngăn được, hắn sẽ chết!
"A..."
Phục Sơn Chân Thần tiếng đau đớn hét thảm một tiếng.
Vẻn vẹn một quyền, tất cả thủ đoạn của hắn chẳng có chỗ dùng.
Căn bản không ngăn được.
Thân thể của hắn bị Lục Trường Sinh một quyền trực tiếp đánh nổ.
Sau đó, thân thể sụp đổ, hóa thành từng mảnh vỡ.
Miểu sát!
Lục Trường Sinh thế mà trực tiếp miểu sát Phục Sơn Chân Thần?
Đâu cần tới một khắc đồng hồ?
Vừa lên đã trực tiếp miểu sát!
Dương Mậu trong bóng tối thấy cảnh này trợn trừng hai mắt nhìn, trong lòng đã dấy lên sóng to gió lớn.
Hắn biết Lục Trường Sinh rất mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận