Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1310. Uy lực của Tiên Thể, một chiêu đánh bại Cự Đỉnh! Hai loại Tiên đạo, Cự Đỉnh đầu hàng! (2)



Chương 1310. Uy lực của Tiên Thể, một chiêu đánh bại Cự Đỉnh! Hai loại Tiên đạo, Cự Đỉnh đầu hàng! (2)




Ngược lại, cảm ngộ đất trời, Tiên Linh tinh thần gì đó, thật ra cũng không quan trọng.
Thật sự rất khó để khiến cho thân thể ngộ đạo.
Suy cho cùng, huyết mạch của mọi sinh vật thật ra đều có giới hạn của nó.
Võ đạo ở Tiên Võ giới ban đầu cũng là dựa trên thân thể.
Nhưng điều gì đã xảy ra sau đó?
Đa số dần dần đi lên con đường tu đạo.
Vì sao lại như vậy?
Nguyên nhân thật ra rất đơn giản, rèn luyện thể chất quá khó khăn.
Khi cơ thể đạt đến một mức độ nhất định, nó đã đạt tới giới hạn.
Không thể nào tăng thể chất lên một cách vôi hạn.
Nếu việc đó thực sự dễ dàng như vậy thì toàn bộ các chủng tộc của Giới Hải đều đã rèn luyện thân thể.
Nhưng trên thực tế, có rất ít chủng tộc lựa chọn rèn luyện thân thể.
Nếu thật sự cứng đầu muốn tiếp tục rèn luyện, khả năng có thể sinh ra Tổ Cảnh là không cao.
Đừng nói Tổ Cảnh, chỉ sợ ngay cả Cực Cảnh đều khó có được.
Tộc Cự Linh vô cùng dễ dàng để đi lên Nhục Thể Tiên Đạo, mấu chốt là ở huyết mạch Cự Linh.
Giới hạn trong huyết mạch của tộc Cự Linh rất cao.
Tộc Cự Linh chỉ cần tiếp tục khai thác sức mạnh trong huyết mạch của mình là có thể bước vào Tổ Cảnh, tiếp đó đi lên Nhục Thể Tiên Đạo.
Nhưng những người khác thì không thể.
Ví dụ như Lục Trường Sinh, hoặc là các võ giả bình thường của Tiên Võ giới.
Sẽ rất khó khăn để bọn họ có thể bước vào Nhục Thể Tiên Đạo.
Thậm chí, điều đó gần như là không thể.
“Lúc trước Cự Linh Thủy Tổ để có thể bước vào Nhục Thể Tiên Đạo, không biết đã trải qua bao nhiêu kỳ ngộ, bao nhiêu gian khổ, cuối cùng mới có thể đi lên Nhục Thể Tiên Đạo, đạt tới Tiên Cảnh.”
“Nhưng loại trải nghiệm như thế này không thể tái hiện lại. Thường thường đều là một ít thần thú, tiên thú, linh thú hoặc người trời sinh đã có thể chất mạnh mẽ mới có thể bước vào Nhục Thể Tiên Đạo dễ hơn.”
“Còn những người có thân thể yếu đuối, chẳng hạn như con người, chẳng hạn như một con kiến ​​bình thường, cho dù có luyện tập bao lâu, thì làm sao có thể huấn luyện một con kiến có sức mạnh như một con voi? Đây là điểm yếu bẩm sinh...”
Suy nghĩ này nối tiếp suy nghĩ khác xẹt qua trong đầu Lục Trường Sinh.
Tuy rất khó để đi lên Nhục Thể Tiên Đạo.
Thậm chí điểm bắt đầu cũng đã rất khó khăn, nhưng Lục Trường Sinh lại không muốn từ bỏ.
Lúc trước Cự Linh Thủy cũng được sinh ra với một cơ thể yếu đuối. Nếu Cự Linh Thủy Tổ có thể thành công bước vào Nhục Thể Tiên Đạo, không có lý do gì mà Lục Trường Sinh không thể làm được.
Dù sao, điều kiện hiện tại của Lục Trường Sinh cũng tốt hơn.
“Thật ra, ta đã có cơ sở nhất định của Nhục Thể Tiên Đạo.”
“Huyết Nhục Võ Đạo của ta, bây giờ đã có tám lần sinh trưởng, phương hướng này hẳn là chính xác.”
“Chỉ là sau khi đạt tới tám lần sinh trưởng, rất khó để tiếp tục thôi diễn. Nhưng nếu có thể tăng lên tới tăng trưởng chín lần, mười lần sinh trưởng, không nhất định là ta không thể bước vào Nhục Thể Tiên Đạo.”
“Hơn nữa, ta còn có khả năng phân tích của Hồng Trần Tiên Đạo. Chỉ cần phân tích tinh huyết trong cơ thể của tộc Cự Linh, từ đó có thể thấy rõ một ít bí ẩn trong Nhục Thể Tiên Đạo...”
“Nếu nó không có tác dụng, ta còn có thể dùng điểm ngộ tính để tiến hành thôi diễn, ta không tin thôi diễn không được tăng trưởng chín lần, mười lần sinh trưởng, thậm chí nhiều hơn...”
Lục Trường Sinh ngược lại khá tự tin.
Đây là sự tự tin đối với ngộ tính của bản thân, cũng như đối với khả năng phân tích của Hồng Trần Tiên Đạo.
Hồng Trần Tiên Đạo, cảm ngộ đất trời.
Có thể phân tích vạn vật.
Đó là quá trình “ngộ đạo” của Hồng Trần Tiên Đạo.
“Ngộ đạo” càng nhiều, Hồng Trần Tiên Đạo tiến bộ càng nhanh.
Tuy nhiên, nếu Lục Trường Sinh muốn bước lên Nhục Thể Tiên Đạo, vẫn phải nhờ sự giúp đỡ của Cự Đỉnh lão tổ.
Tốt nhất là có thêm người của tộc Cự Linh.
Vì vậy, việc sắp xếp tộc Cự Linh vào Tiên Võ giới là điều cần thiết.
Hơn nữa, sự hiện diện của tộc Cự Linh trong Tiên Võ giới cũng có thể tăng cường nền tảng của Tiên Võ giới.
Đến lúc đó, tộc Cự Linh chính là một phần tử của Tiên Võ giới!
Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh cũng nở nụ cười.
“Đăng Thiên đạo hữu, ngươi có thu hoạch được gì không?”
Cự Đỉnh lão tổ hỏi.
“Thu hoạch được rất nhiều.”
Lục Trường Sinh cũng đáp lại.
Cự Đỉnh lão tổ có hơi ngạc nhiên.
Chỉ với một giọt tinh huyết, Lục Trường Sinh thật sự thu hoạch được rất nhiều thứ sao?
Nhưng, hắn biết rõ về Nhục Thể Tiên Đạo.
Một chủng tộc có cơ thể yếu ớt gần như không thể đi lên Nhục Thể Tiên Đạo.
Lục Trường Sinh không có huyết mạch Cự Linh, làm sao có thể bước vào Nhục Thể Tiên Đạo?
Tuy nhiên, điều này không liên quan gì đến hắn.
Chỉ cần Lục Trường Sinh hài lòng là được.
“Cự Đỉnh đạo hữu, hiện tại ngươi có thể tập hợp tộc nhân của mình đi đến Tiên Võ giới.”
“Quên mất chưa hỏi, ngươi còn có tộc nhân sao?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Điều này đã đâm trúng nỗi đau của Cự Đỉnh lão tổ.
Cự Đỉnh lão tổ thở dài một tiếng, nói: “Trong nhiều năm qua, thật ra ta cũng đang cố gắng tìm kiếm tộc nhân.”
“Lần lượt cũng tìm được một vài tộc nhân.”
“Ta cần thời gian để triệu tập họ, có thể chờ một lát được không?”
Lục Trường Sinh gật đầu nói: “Không sao cả, chúng ta có thể yên lặng chờ đợi ở thành Thiên Không.”
Lục Trường Sinh cũng không vội, cho nên đợi bao lâu đều không quan trọng.
Vì vậy, Lục Trường Sinh và Cổ Phụ Võ Tổ tạm thời ở lại thành Thiên Không.
Chờ đợi Cự Đỉnh lão tổ triệu tập người của tộc Cự Linh.
Mà Lục Trường Sinh cũng tranh thủ thời gian này để thôi diễn Huyết Nhục Võ Đạo.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Lục Trường Sinh dựa vào ngộ tính siêu phàm và năng lực phân tích của Hồng Trần Tiên Đạo, đang không ngừng thôi diễn Huyết Nhục Võ Đạo.
Đương nhiên, Lục Trường Sinh không có ý định tiêu hao điểm ngộ tính của mình.
Bởi vì điều đó không cần thiết.
Có năng lực phân tích của Hồng Trần Tiên Đạo, chỉ cần cho hắn thời gian là có thể thôi diễn ra tăng trưởng chín lần trở lên.
Thời gian trôi qua, thật ra Lục Trường Sinh đã thôi diễn ra được một ít manh mối. Hết chương 1310.



Bạn cần đăng nhập để bình luận