Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 165. Học nghề ở hàng thợ rèn, bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết ra đời! (2)



Chương 165. Học nghề ở hàng thợ rèn, bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết ra đời! (2)




Vì thế Lục Trường Sinh bắt đầu chính thức học nghề trong cửa hàng thợ rèn.
Kỹ năng cơ bản trong việc đúc kiếm chính là đập sắt.
Cần phải nện đánh rất nhiều lần, trải qua muôn vàn lần tôi luyện.
Không thể dùng quá nhiều sức nhưng cũng không thể dùng quá ít sức, cần phải kiên trì bền bỉ, kiểm soát sức lực thật tốt, sức đập mỗi lần đều không thể sai biệt quá nhiều.
Lục Trường Sinh cũng để trần thân trên, tay vung từng búa nện xuống một miếng sắt nung đỏ rực.
Bàn về kiểm soát sức mạnh thì Lục Trường Sinh là võ giả cảnh giới Thần Lực, so với bất cứ ai thì khả năng kiểm soát sức lực của hắn cũng mạnh hơn nhiều.
Mỗi lần nện búa gần như đều không sai lệch, chuẩn xác hệt như một cái máy.
Hơn nữa hắn đã dịch tủy hoán huyết sáu lần, tố chất thân thể vô cùng mạnh mẽ, thể lực so với đám học đồ không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần.
Dù liên tục đập búa ba ngày ba đêm không ngủ nghỉ cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Âu thợ rèn cũng rất quan tâm tới Trang Thập Tam, hơn nữa còn thường xuyên chỉ điểm hắn.
Thế nhưng càng chỉ điểm lại càng kinh hãi.
Năng lực học tập của Trang Thập Tam vô cùng mạnh mẽ, gần như chỉ cần hắn vừa nói là đối phương đã hiểu ngay, phải nói là không bao giờ cần nhắc lại tới lần thứ hai.
Có điều dù thiên phú cao tới đâu, thể lực tốt thế nào nhưng kinh nghiệm cũng không thể tích lũy trong một sớm một chiều được.
Ngày hôm sau, ngày thứ ba, ngày thứ tư, ngày thứ năm...
Từ sáng tới tối Lục Trường Sinh đều có mặt ở cửa hàng thợ rèn để đập sắt, mỗi đêm đều vung búa ít nhất nghìn lần.
Khoảng hai mươi ngày sau Lục Trường Sinh đã vung búa khoảng hai tới ba vạn lần.
Âu thợ rèn tận mắt nhìn Trang Thập Tam trong hơn hai mươi ngày này từ sáng tới tối kiên nhẫn đập sắt, không một câu oán hận nào, trong lòng càng lúc càng thích.
“Quả là người hợp làm nghề rèn mà, tiếc quá, vậy mà lại là võ giả...”
Âu thợ rèn thậm chí còn có xúc động muốn Trang Thập Tam trở thành truyền nhân tiếp nhận y bát của hắn.
Hắn tin rằng một khi Trang Thập Tam dốc lòng theo nghề rèn thì nhất định sẽ tạo ra rất nhiều thần binh lợi khí, thậm chí còn có khả năng đạt tới thành tựu như lão tổ Âu Dã Tử.
Nhưng Âu thợ rèn hiểu rõ, Trang Thập Tam là võ giả trong chốn giang hồ, hơn nữa còn là nhân vật tựa như thần long, sao hắn có thể ở một cửa hàng thợ rèn không danh tiếng gì đập sắt mãi được.
Nếu truyền ra chuyện Trang đại hiệp võ giả cảnh giới Thần Lực mà lại ở cửa hàng thợ rèn này đập sắt thì sao?
Lúc đó sẽ có rất nhiều người cười nhạo hắn!
“Được rồi Trang đại hiệp, hôm nay ngươi không cần đập sắt nữa.”
“Các bước đúc kiếm ngươi cũng đã nhớ kỹ rồi, giờ có thể bắt đầu học đúc kiếm.”
Giọng Âu thợ rèn vang lên bên tai Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh ngẩng đầu, dừng tay búa.
Một tay hắn cầm búa, từng giọt mồ hôi rơi xuống bếp lò, phát ra những tiếng “xèo xèo”.
“Giờ có thể học đúc kiếm rồi sao?”
Lục Trường Sinh có vẻ như cũng bất ngờ, thế nhưng nghĩ lại thì cũng không có gì lạ.
Hơn hai mươi ngày qua, từ sáng tới tối hắn đều ở trong cửa hàng thợ rèn, trông thì có vẻ chỉ chăm chăm đập sắt, nhưng thực ra các bước đúc kiếm hắn đều đã nắm rõ.
“Trang đại hiệp, giờ ngươi có thể thử tự đúc kiếm rồi.”
“Ta sẽ ở bên cạnh giám sát, có gì không đúng ta sẽ nhắc nhở ngay.”
Âu thợ rèn nói.
“Được.”
Lục Trường Sinh cũng không mất bình tĩnh.
Dù sao thì hắn đã nhớ hết các bước rồi.
Thế nên hắn chọn một miếng sắt nóng vừa được nấu chảy, sau đó bắt đầu nện đánh theo cách của mình.
Một lần lại một lần.
Không biết đã nện đánh bao nhiêu lần, dần dần miếng sắt nóng đã trở thành hình dạng thanh kiếm mà hắn muốn.
“Phương pháp huyết luyện thật ra có liên quan tới tinh thần con người.”
“Khi lấy máu phải thật tập trung, như thế máu mới có thể chảy vào kiếm phôi và dung nhập vào đó.”
“Sau nhiều lần tôi luyện như vậy mới có khả năng trở thành binh khí huyết luyện, khiến người sử dụng có thể thoải mái dùng nó.”
Âu thợ rèn đang truyền thụ những điều bí mật về phương pháp huyết luyện cho Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh hiểu, lấy máu chỉ là một bước nhỏ, thật ra không có cũng được.
Mục đích khi lấy máu là để tinh thần dung nhập vào binh khí.
Lục Trường Sinh cũng nghĩ tới bí pháp mình đang cần hoàn thiện kia.
Hắn muốn dùng khí huyết như “quặng sắt”, rèn ra một thanh kiếm khí huyết, nhất định phải dung nhập tinh thần của mình vào đó.
Một khi dung nhập tinh thần của mình vào rồi thì sau khi trải qua tôi luyện rèn giũa xong thanh kiếm khí huyết mới càng dễ sai khiến và bộc phát ra uy lực càng khủng bố.
Lục Trường Sinh làm từng bước một, mỗi bước đều vô cùng chuẩn xác.
“Xì”.
Không lâu sau Lục Trường Sinh đã rèn ra một thanh trường kiếm.
Sau khi trường kiếm được làm lạnh nó tản ra phong mang lạnh băng, tuy không phải thần binh lợi khí gì nhưng đã là bách luyện tinh cương.
Không, thậm chí so với bách luyện tinh cương còn mạnh hơn nhiều.
Bởi đây không chỉ là trăm lần tôi luyện mà là mấy trăm lần, thậm chí nghìn lần tôi luyện!
Âu thợ rèn nhìn thanh trường kiếm, khẽ cười nói: “Trang đại hiệp, ngươi có thể xuất sư rồi!”
Giờ mới qua hơn hai mươi ngày vậy mà Trang Thập Tam đã có thể xuất sư, điều này khiến Âu thợ rèn không khỏi cảm khái.
Hắn thu nhận nhiều học đồ như thế nhưng lại chẳng có một ai có thể chân chính kế thừa y bát của hắn.
Làm nghề rèn cũng cần phải có thiên phú!
Mà thiên phú trong nghề rèn của Trang Thập Tam là cao nhất trong tất cả những người Âu thợ rèn từng gặp.
Tiếc là chí của Trang Thập Tam không ở nghề rèn này.
“Xuất sư ư?”
“Đa tạ Âu sư phụ dốc lòng chỉ dạy.”
Lục Trường Sinh đặt thanh trường kiếm xuống.
Đến cảnh giới của hắn hiện giờ có kiếm hay không thật ra cũng không khác gì nhau.
“Âu sư phụ, cáo từ.”
Lục Trường Sinh cũng không ở lại lâu.
Ngay khoảnh khắc tạo ra thanh lợi kiếm sắc bén kia cũng là lúc hắn có cảm giác, thời cơ của hắn đã tới. Hết chương 165.



Bạn cần đăng nhập để bình luận