Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 193. Hải Lãng Ý Cảnh lấn át sáu tên võ giả cảnh giới Thần Lực! (3)



Chương 193. Hải Lãng Ý Cảnh lấn át sáu tên võ giả cảnh giới Thần Lực! (3)




Ba quyền đều kinh thiên động địa.
Bởi vì cả ba quyền đều thi triển Tam Trọng Lãng.
Mỗi quyền nhắm vào một tên trưởng lão.
Dù là công kích cách một khoảng xa nhưng lại có Hãi Lãng Ý Cảnh tăng phúc.
Sức của Lục Trường Sinh có thể cách không đánh trúng từng tên trưởng lão một.
Nếu để Lục Trường Sinh đánh ra ba quyền này thì ba tên trưởng lão của Vạn Độc Giáo kia chắc chắn sẽ phải chết!
“Mau lui lại!”
Vương Cửu Độc hồi thần đầu tiên, lập tức cũng cảm nhận được ba tên trưởng lão đang gặp nguy hiểm.
Thế nhưng chúng có thể nhanh hơn tốc độ ra quyền của Lục Trường Sinh sao?
“Lâm!”
Đột nhiên một thanh âm quen thuộc lại truyền vào tai Lục Trường Sinh.
Nháy mắt, toàn thân Lục Trường Sinh chấn động, ba quyền đang muốn tung ra cũng biến mất không còn tăm tích.
“Vèo vèo vèo”.
Ba trưởng lão Vạn Độc Giáo vội vã lùi về phía sau, cách “Trang Thập Tam” một quãng thật xa, lúc này mới dám dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm theo bóng “Trang Thập Tam”.
Suýt nữa là chúng đã mất mạng rồi!
Mà vừa rồi có tới năm võ giả cảnh giới Thần Lực cùng vây công một mình “Trang Thập Tam” thôi đấy.
Không chỉ bị Trang Thập Tam đánh chết một người, mà thậm chí cả ba người bọn chúng đều suýt nữa bị Trang Thập Tam giết rồi.
Ai mà ngờ Trang Thập Tam lại mạnh tới mức này?
Quả là khủng bố!
“Ý cảnh! Trang Thập Tam cư nhiên đã lĩnh ngộ ý cảnh?”
Vương Cửu Độc gằn từng từ một.
Ý cảnh.
Trong đám võ giả cảnh giới Thần Lực kẻ có thể lĩnh ngộ ý cảnh là trăm người không có lấy một!
Ngay cả Vương Cửu Độc được hưởng mấy trăm năm tích lũy của Vạn Độc Giáo, có đủ loại thần công và bí pháp nhưng cũng không thể nào lĩnh ngộ được ý cảnh.
Không ngờ chỉ là một võ giả cảnh giới Thần Lực ở phủ Nam Dương lại có thể lĩnh ngộ được ý cảnh như thế.
“Quách Cửu Linh!”
Lục Trường Sinh nhìn chòng chọc Quách Cửu Linh.
Đối phương từ đằng xa vẫn có thể dùng “Cửu Tự Chân Ngôn” để gây ảnh hưởng tới mình.
Mà Cửu Tự Chân Ngôn cũng rất thần kỳ, chẳng ngờ có thể khiến bản thân hắn thất thần trong một chớp mắt.
Nhưng trong chớp mắt ấy Lục Trường Sinh không thể thi triển rất nhiều thủ đoạn.
Hơn nữa cao thủ so chiêu, một chớp mắt cũng có thể quyết định sinh tử.
Vương Cửu Độc nhìn “Trang Thập Tam” rồi lại nhìn sang Quách Cửu Linh, trầm giọng nói: “Quách Động chủ, nếu chúng ta không liên thủ thì e là không thể làm gì Trang Thập Tam được.”
Sắc mặt Quách Cửu Linh cũng nghiêm lại, lúc này hắn đã không còn dám khinh thường Trang Thập Tam nữa.
Ý cảnh là thứ trong toàn bộ ba mươi sáu động cũng không có bất cứ võ giả nào lĩnh ngộ được.
Phàm là kẻ có thể lĩnh ngộ ý cảnh thì đều có thiên phú kinh người, là thiên tài với ngộ tính trác tuyệt!
“Cửu Tự Chân Ngôn có thể chấn nhiếp Trang Thập Tam trong một chớp mắt, còn việc có thể chém giết hắn hay không thì phải xem các ngươi có nắm được cơ hội này không.”
Quách Cửu Linh hít sâu một hơi, cũng bước từng bước lại gần Trang Thập Tam.
Cửu Tự Chân Ngôn càng tới gần thì hiệu quả lại càng cao.
Tức khắc, Quách Cửu Linh, Vương Cửu Độc và ba trưởng lão cảnh giới Thần Lực đều nhìn chòng chọc “Trang Thập Tam”.
Trong đầu Lục Trường Sinh hiện ra rất nhiều suy nghĩ.
Hắn biết rõ, Hải Lãng Ý Cảnh thật sự có thể áp chế tất cả đám người này.
Thế nhưng “Cửu Tự Chân Ngôn” của Quách Cửu Linh lại có thể cắt ngang Hãi Lãng Ý Cảnh của hắn.
Ở một mức độ nào đó, “Hải Lãng Ý Cảnh” của Lục Trường Sinh đã bị khắc chế.
Chỉ có cách chém giết Quách Cửu Linh thì Lục Trường Sinh mới có thể thắng trong trận chiến này!
Thế nhưng có cách nào rũ bỏ ảnh hưởng của Cửu Tự Chân Ngôn rồi chém giết Quách Cửu Linh đây?
Từ khi Lục Trường Sinh luyện võ tới nay vẫn luôn thuận lợi tiến tới.
Tráng Huyết, Rèn Cốt, Luyện Tạng, tới tận cảnh giới Thần Lực.
Luyện võ cũng được, mà tranh đấu cũng thế, gần như hắn không gặp quá nhiều trở ngại.
Thế nhưng hiện giờ đối mặt với Quách Cửu Linh, toàn bộ thủ đoạn của hắn gần như đều bị khắc chế.
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh gặp phải chuyện như vậy.
Thần Long Biến, Tam Trọng Lãng, thậm chí cả Hãi Lãng Ý Cảnh đều vô cùng hung mãnh, dù lấy một đánh sáu Lục Trường Sinh cũng không hề nao núng.
Nhưng Cửu Tự Chân Ngôn của Quách Cửu Linh lại khiến Lục Trường Sinh không thể thi triển bản lĩnh, thế nên hắn cực kỳ nghẹn khuất.
“Cửu Tự Chân Ngôn của Quách Cửu Linh có thể khiến ý thức của ta trống rỗng trong nháy mắt, là công kích về mặt tinh thần, ngay cả Hải Lãng Ý Cảnh cũng không ngăn được.”
“Nếu chỉ có một mình Quách Cửu Linh thì cũng không vấn đề gì, nhưng còn có thêm bốn cao thủ cảnh giới Thần Lực của Vạn Độc Giáo.”
Lục Trường Sinh bắt đầu ngẫm lại toàn bộ bản lĩnh của mình.
Nếu cứng đối cứng, hắn cảm thấy mấy người kia không phải đối thủ của mình.
“Khoan, ta còn một môn võ công nữa mà.”
Một tia sáng lóe lên trong đầu Lục Trường Sinh.
Hắn còn một môn võ công, thậm chí tới chính hắn cũng suýt quên mất.
Lúc này mới đột nhiên nhớ ra.
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết!
Môn bí pháp này tới nay Lục Trường Sinh vẫn chưa từng dùng tới, thế nên vừa rồi hắn mới không nhớ ra được.
Thế nhưng bí pháp này vẫn luôn tự động tích lũy, không ngờ lại tạo ra “thanh kiếm đúc bằng khí huyết”.
Giờ đã tích lũy được bốn tháng, một khi thi triển thì sẽ bộc phát ra sức mạnh bốn trăm đỉnh!
Sức mạnh đáng sợ nhường này thì ngay cả Quách Cửu Linh, Vương Cửu Độc và mấy tên khác cũng không chống đỡ được.
Hơn nữa bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết chỉ cần có ý thức của Lục Trường Sinh dẫn đường là đủ.
Mà cũng chỉ cần một suy nghĩ trong đầu hắn là đủ, không cần phải dồn quá nhiều ý thức vào.
Cửu Tự Chân Ngôn của Quách Cửu Linh có nhanh thế nào cũng không thể nhanh hơn một suy nghĩ trong đầu Lục Trường Sinh được.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh ngẩng phắt đầu lên, nhìn chằm chằm Quách Cửu Linh.
Tất cả đều là suy nghĩ trong đầu Lục Trường Sinh, thật ra cũng mới chỉ xảy ra trong nháy mắt, không mất bao nhiêu thời gian cả. Hết chương 193.



Bạn cần đăng nhập để bình luận