Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 451. Lục Trường Sinh giết chết Long Vân, bước lên trở thành người đứng đầu Thần Tàng! (5)



Chương 451. Lục Trường Sinh giết chết Long Vân, bước lên trở thành người đứng đầu Thần Tàng! (5)




Hoá ra đây mới là phương hướng tu hành của võ giả đứng đầu trong cảnh giới Thần Tàng.
Đã không còn theo đuổi số lượng lĩnh vực nữa.
Mà là chất lượng lĩnh vực.
Hoặc có thể nói là chuyên lĩnh ngộ lĩnh vực có thể dung hợp với nhau.
Cứ thế, dù số lượng lĩnh vực rất ít nhưng sức chiến đấu lại vô cùng mạnh.
Ngược lại, Thần Tàng lĩnh ngộ rất nhiều lĩnh vực bình thường liếc mắt một cái là có thể nhìn ra không phải đến từ môn phái lớn.
Đây là lúc so đấu nội tình của tông môn và thế gia.
Chắc chắn trong tông môn có rất nhiều lĩnh vực dung hợp riêng.
Chỉ cần lĩnh ngộ từng bước, diễn hoá ra lĩnh vực là có thể hình thành lĩnh vực dung hợp.
Đương nhiên, không phải nói lĩnh vực bình thường không có tác dụng gì.
Ngược lại, tác dụng của nó còn rất lớn.
Lĩnh vực có thể mở rộng não vực, đây chính là căn bản của tu hành!
“Không được thả lỏng lĩnh vực bình thường, có thể lĩnh ngộ thì lĩnh ngộ, số lượng càng nhiều càng tốt, chuyện này liên quan tới tốc độ mở rộng não vực.”
“Nhưng vẫn phải lĩnh ngộ lĩnh vực dung hợp.”
Lục Trường Sinh nghĩ tới Tinh Không Bộc Bố Lĩnh Vực và Thuỷ Long Quyển Lĩnh Vực.
Đây đều là lĩnh vực dung hợp.
Nhưng cũng chỉ thế.
Chỉ có thể dung hợp hai loại lĩnh vực.
Gần như không thể dung hợp ba loại lĩnh vực.
Bởi vì lúc trước Lục Trường Sinh chỉ tình cờ hình thành hai loại lĩnh vực dung hợp này mà thôi.
Dù dựa vào ngộ tính hiện giờ của Lục Trường Sinh, rất khó từ không thành có, sáng tạo ra lĩnh vực dung hợp.
Điểm này vẫn phải mượn dùng kinh nghiệm và trí tuệ của “Người đi trước”.
“Nói về nội tình, sau lưng ta là Cổ Vực Thiên Tông.”
“Mà Cổ Vực Thiên Tông là thế lực cấp bá chủ, nội tình không thua kém bất cứ môn phái võ đạo nào.”
“Trong Cổ Vực Thiên Tông tuyệt đối có không ít lĩnh vực dung hợp.”
Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh lập tức đi tới điện Truyền Công.
Tới điện Truyền Công, dựa vào thân phận đệ tử chân truyền, Lục Trường Sinh có thể đọc bất cứ võ công và bí pháp nào.
Quả nhiên, trong số rất nhiều sách trong điện Truyền Công đúng là có lĩnh vực dung hợp.
Nhưng nó không nằm trong sách bí pháp võ công, mà là được thu nhận sử dụng trong điện Truyền Công theo phương thức “kinh nghiệm” của người đi trước.
Những lĩnh vực dung hợp đó đều là một vài kinh nghiệm của người đi trước.
Nhiều thế hệ tích luỹ, nhiều thế hệ hoàn thiện, tất nhiên chứa đựng một lượng lớn tổ hợp lĩnh vực.
Những tổ hợp này đều có thể dung hợp với nhau trong thực tế.
Ví dụ như Lục Trường Sinh nhìn thấy một loại lĩnh vực dung hợp tên là Phong Sa Lĩnh Vực.
Nó được dung hợp từ Phong Chi Lĩnh Vực và Sa Lịch Lĩnh Vực.
Nhưng Phong Chi Lĩnh Vực thuộc về lĩnh vực được diễn hoá ra sau khi cảm ngộ gió.
Không phải tất cả lĩnh vực liên quan đến gió đều là Phong Chi Lĩnh Vực.
Mà có ấn ký cá nhân độc đáo.
Trừ khi lĩnh vực giống y như nhau, nếu không thì lĩnh vực lĩnh ngộ ra không thể dung hợp với nhau được.
Thậm chí là làm từng bước giống y như kinh nghiệm của người đi trước là cảm ngộ ý cảnh, diễn hoá lĩnh vực, sau đó viên mãn, nhưng vẫn không thể dung hợp.
Cũng chính vì thế nên những quyển sách dung hợp lĩnh vực này chỉ có thể làm “kinh nghiệm” của người đi trước, chứ không trở thành bí pháp võ công.
Chính là vì không thể phổ cập.
“Thì ra là thế…”
“Người đi trước cảm ngộ lĩnh vực có thể trở thành lĩnh vực dung hợp. Nhưng dù đã ghi lại kinh nghiệm, chưa chắc con cháu có thể lĩnh ngộ lĩnh vực giống y như thế.”
“Ví dụ như Phong Chi Lĩnh Vực, loại hình của lĩnh vực này nhiều không kể xiết. Bởi vì đối mặt với gió, mỗi một người đều có cảm ngộ độc đáo của riêng mình.”
“Tương đương với trên thế giới sẽ không có hai chiếc lá cây giống y như nhau. Lĩnh vực cũng thế, không thể hoàn toàn có hai lĩnh vực giống nhau được.”
“Mà kinh nghiệm của người đi trước chỉ có thể trở thành kinh nghiệm. Nếu muốn dung hợp lĩnh vực thì phải tự thử…”
Lục Trường Sinh bừng tỉnh.
Bây giờ, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao “lĩnh vực dung hợp” không tràn lan rồi.
Thật ra, võ giả Thần Tàng đứng đầu giống như Long Vân cũng xem như thiên tài đứng đầu.
Nhưng hắn tu luyện nhiều năm như vậy, kết quả thì sao?
Cũng chỉ có thể dung hợp hai loại lĩnh vực thành Băng Tuyết Lĩnh Vực mà thôi.
Điều này đủ để thấy sự khó khăn của lĩnh vực dung hợp.
Có vài lúc đúng là phải dựa vào may mắn
“Nhưng lĩnh vực dung hợp cũng có một vài quy luật.”
“Chỉ cần tìm ra quy luật là được.”
Lục Trường Sinh nghĩ.
Thật ra hắn có một cách.
Hắn cũng không nói rõ được đây có phải là quy luật hay không.
Nhưng hắn từng thành công một lần.
Cách Lục Trường Sinh nghĩ ra chính là tách lĩnh vực!
Ví dụ, ban đầu Tinh Không Bộc Bố Lĩnh Vực là một loại lĩnh vực đặc biệt Lục Trường Sinh ngoài ý muốn lĩnh ngộ được.
Nhưng vì muốn tu luyện Thần Cương nên hắn mới tách nó ra thành Tinh Không Lĩnh Vực và Bộc Bố Lĩnh Vực.
Không ngờ sau khi tách ra, hắn đã lần lượt diễn hoá ra lĩnh vực, cuối cùng lại còn có thể dung hợp lại.
Đây là một ý nghĩ mới.
Lục Trường Sinh nghĩ ra cách này dưới tình huống cực kỳ ngẫu nhiên.
“Nếu thật sự có thể thì có lẽ đây chính là một lối tắt của lĩnh vực dung hợp rồi!”
Trong ánh mắt Lục Trường Sinh loé lên ánh sao.
Nếu thật sự thành công thì hắn đã mở ra một con đường mới.
Đương nhiên, hắn đã có kinh nghiệm trong chuyện “mở đường”.
Khi còn ở cảnh giới Thần Cương, hắn đã được gọi là người mở đường.
Sáng lập ra một con đường võ đạo mới.
Đó là cảnh giới Thần Cương.
Mà bây giờ, tới cảnh giới Thần Tàng.
Thế mà Lục Trường Sinh vẫn có thể mở đường!
Đương nhiên đây chỉ là ý tưởng, có thể thành công hay không thì hắn còn phải thử một lần xem sao đã.
“Nếu muốn tách lĩnh vực thì cần phải diễn hoá ra lĩnh vực trước. Mà diễn hoá ra lĩnh vực thì cần phải cảm ngộ ý cảnh, ta có thể bắt đầu từ cảm ngộ ý cảnh.” Hết chương 451.



Bạn cần đăng nhập để bình luận