Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1192. Phiên Thiên Ấn tái hiện, chỉ tay diệt Tôn gia! Niềm vui bất ngờ



Chương 1192. Phiên Thiên Ấn tái hiện, chỉ tay diệt Tôn gia! Niềm vui bất ngờ




“Ta bằng lòng.”
“Triệu gia chúng ta cũng tham gia.”
“Ta có thể xử lý những công việc còn sót lại của Tôn gia.”
Ánh mắt của Âu Dương Phủ trở nên nóng bỏng, lên tiếng: “Âu Dương gia ta nguyện chia sẻ ưu phiền giúp công chúa điện hạ!”
Ánh mắt của Cửu công chúa lần lượt nhìn lướt qua từng người.
Thật ra vừa rồi nàng cảm thấy hơi không hài lòng.
Nói đến đối phó Tôn gia, cả đám đều giả vờ câm điếc.
Đương nhiên, đúng là bọn họ không có thực lực đối phó với Tôn gia.
Nhưng cũng không thể giả vờ câm điếc chứ.
May mà Lục Trường Sinh đứng ra.
“Công chúa điện hạ, hãy để gia chủ Âu Dương gia đi cùng Lục mỗ.”
Lục Trường Sinh bỗng lên tiếng.
Âu Dương Phủ cho hắn một viên Tu La châu, tất nhiên hắn phải có qua có lại.
Hắn không ngại tặng loại “chuyện tốt” như giải quyết những công việc còn lại này cho Âu Dương gia.
Cửu công chúa nhìn thoáng qua Âu Dương Phủ, khẽ gật đầu rồi nói: “Nếu Lục tiên sinh đã mở miệng, vậy gia tộc Âu Dương hãy chuẩn bị sẵn sàng, mọi chuyện nghe theo căn dặn của Lục tiên sinh.”
Âu Dương Phủ mừng rỡ, vội vàng trả lời: “Công chúa điện hạ yên tâm, gia tộc Âu Dương chắc chắn sẽ nghe theo mệnh lệnh của Lục tiên sinh. Còn về sản nghiệp của Tôn gia, gia tộc Âu Dương ta cũng sẽ an bài thoả đáng, làm công chúa điện hạ hài lòng!”
“Được, vậy chuyện này cứ quyết định như vậy nhé.”
“Lục tiên sinh, nếu ngươi có yêu cầu gì thì cứ nói, chỉ cần làm được, phủ công chúa nhất định sẽ giải quyết giúp ngươi.”
Hiển nhiên Cửu công chúa cũng biết xử lý Tôn gia là chuyện hàng đầu của phủ công chúa.
Bởi vì đối phó với Tôn gia không chỉ đơn giản là mỗi Tôn gia, mà còn phải tranh đoạt với thế lực của những vị hoàng tử khác nữa.
Chuyện này không dễ chút nao.
“Lục tiên sinh, lát nữa ta sẽ đưa tài liệu cua Tôn gia cho ngươi để ngươi nghiên cứu, biết người biết ta.”
“Vậy cảm ơn công chúa điện hạ.”
Lục Trường Sinh nói rồi ngồi xuống ghế của mình.
Tiếp theo, Cửu công chúa còn một vài an bài.
Gần đây Thần Đô sẽ thay đổi liên tục.
Trận chiến tranh đoạt giữa hoàng tử và công chúa sẽ trở nên kịch liệt hơn.
Nếu phủ công chúa không ứng đối kịp thời, e là cuối cùng vẫn sẽ làm công dã tràng.
Mấy canh giờ sau, Lục Trường Sinh quay về sân của mình.
Trong tay hắn cũng có một vài tài liệu về Tôn gia.
Lúc này, Âu Dương Phủ cũng đưa tài liệu về Tôn gia mà gia tộc Âu Dương có được tới.
Đọc xong tài liệu hai bên, trong lòng Lục Trường Sinh đã có tính toán.
Tôn gia thật sự không khó đối phó.
Điểm khó chính là thế lực của những vị hoàng tử khác.
Nhưng bây giờ phân thân của hắn đã dung hợp lại, thực lực tăng mạnh.
Một khi phân thân dung hợp, uy năng bùng nổ e là không thua gì bản thể.
Có thực lực cỡ này, hắn còn phải sợ gì nữa chứ?
Điểm hắn chú ý không phải cao thủ của Tôn gia, càng không phải cao thủ của những vị hoàng tử khác, mà là thần vật!
Nguyên nhân hắn chủ động yêu cầu đối phó Tôn gia chỉ có một, đó chính là thần vật!
Hắn phải lấy bằng được thần vật của Tôn gia!
Đại sảnh Tôn gia, nét mặt của những nhân vật trung tâm của Tôn gia đều tràn đầy nghiêm túc, bầu không khí trong đại sảnh cũng vô cùng nghiêm trọng.
“Các vị, bây giờ tình thế gian nan. Thập Tam hoàng tử khó bảo vệ bản thân, thế lực của Đại hoàng tử, Tam hoàng tử và rất nhiều vị hoàng tử khác đều ra tay với thế lực của Thập Tam hoàng tử. Là gia tộc dưới trướng Thập Tam hoàng tử, e là Tôn gia chúng ta cũng khó có thể thoát khỏi.”
Gia chủ Tôn gia chậm rãi lên tiếng.
Những người khác đều quay đầu nhìn nhau.
“Gia chủ, lúc trước ta đã không đồng ý giúp đỡ Thập Tam hoàng tử, kết quả các ngươi tự làm theo ý mình. Bây giờ rơi vào tình thế này, nên giải quyết thế nào đây?”
“Đúng thế, lúc trước chúng ta không nên giúp đỡ Thập Tam hoàng tử. Nếu không, sao bây giờ lại rơi vào tình thế khó khăn này được chứ?”
“Theo ta thấy, lúc trước chúng ta không nên gia nhập vào trận chiến tranh giành ngai vàng giữa các vị hoàng tử, thật sự quá nguy hiểm.”
“Hừ, lúc trước không gia nhập vào trận chiến tranh giành ngai vàng giữa các vị hoàng tử, Tôn gia ta còn có thể tồn tại đến bây giờ chắc? Những gia tộc lựa chọn đứng giữa, không muốn tham gia trận chiến tranh giành ngai vàng giữa các vị hoàng tử, bây giờ đang ở đâu?”
Mọi người đều im lặng.
Đúng vậy, ở trong Thần Đô, muốn không gia nhập trận chiến tranh giành ngai vàng giữa các vị hoàng tử đâu dễ như vậy?
Lúc trước, những gia tộc gió chiều nào xoay theo chiều ấy, hoặc lựa chọn đứng giữa trên cơ bản đều bị các hoàng tử giải quyết, sau đó chia cắt thế lực.
Muốn đứng giữa hả?
Không thể nào!
Mà lúc trước, Tôn gia đã lựa chọn Thập Tam hoàng tử.
Dù sao Tôn gia cũng có quan hệ mật thiết với gia tộc của mẫu thân Thập Tam hoàng tử.
Kết quả bây giờ Thập Tam hoàng tử rơi vào tình thế nguy hiểm, Tôn gia cũng gặp phải tình cảnh nguy hiểm này.
“Trên đời này không có thuốc hối hận.”
“Nếu chúng ta đã ủng hộ Thập Tam hoàng tử, vậy chỉ có thể đi thẳng đến cuối.”
“Bây giờ Thập Tam hoàng tử rơi vào nguy hiểm, Tôn gia chúng ta cũng chỉ có thể tự cố gắng, không thể trông cậy vào Thập Tam hoàng tử được.”
“Hễ có người muốn đối phó Tôn gia, đều phải chuẩn bị sẵn sàng đồng quy vu tận!”
Gia chủ Tôn gia chậm rãi nói từng câu từng chữ.
Thái độ của hắn khá là cứng rắn.
“Gia chủ, ta thấy có nên mời vị đó…”
Trong lúc nhất thời, một người Tôn gia trong số đó cẩn thận nói.
Nội tâm mọi người lập tức hơi giật mình.
Thật ra bọn họ đều biết đến sự tồn tại của “vị đó”.
Nhưng “vị đó” là bí mật chân chính của Tôn gia.
Hơn nữa “vị đó” còn không muốn xuất hiện.
Một khi mời “vị đó”, cái giá phải trả sẽ khá là lớn.
Thậm chí, nếu bại lộ thì đây gần như là tai hoạ ngập đầu với Tôn gia.
Nhưng bây giờ bọn họ đã không còn đường lui nữa.
“Cũng được, mời vị đó ra đi, ta sẽ đích thân đi mời…”
Sau đó, gia chủ Tôn gia lập tức rời khỏi đại sảnh.
… Hết chương 1192.



Bạn cần đăng nhập để bình luận