Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2204: Kẻ ác tìm tới cửa, ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm giáng lâm! (3)

Chúa Tể Thiên Hằng dường như cũng có điều lo lắng, hắn cắn răng nói: “Chúa Tể Trường Sinh, chuyện truyền bá tin tức không thành vấn đề. Nhưng tin tức này quá kinh người, bảo vật có khả năng do cảnh giới Vĩnh Hằng để lại sẽ khiến không biết có bao nhiêu Chúa Tể, thậm chí là Chúa Tể đỉnh tiêm vì thế mà phát điên.”
“Một khi tin tức truyền đi, chắc chắn sẽ có một số Chúa Tể làm liều. Nhất là một số Chúa Tể đỉnh tiêm, căn bản không có sức mạnh nào có thể uy hiếp bọn hắn, vậy nên bọn hắn sẽ càng không kiêng nể gì.”
“Ngay cả liên minh vũ trụ chúng ta chỉ sợ cũng không thể bảo đảm được an toàn tuyệt đối…”
Thực ra Chúa Tể Thiên Hằng đã nói rất uyển chuyển rồi.
Đúng là danh tiếng của liên minh vũ trụ rất lớn.
Nhưng đó là so với các Chúa Tể bình thường.
Nếu Chúa Tể đỉnh tiêm không nể mặt liên minh vũ trụ thì liên minh vũ trụ cũng chẳng là gì.
Mỗi một vị Chúa Tể đỉnh tiêm gần như đều đã đứng trên đỉnh Thời Không Trường Hà.
Gần như không có sức mạnh nào có thể giết chết Chúa Tể đỉnh tiêm được.
Bởi vậy nếu như Chúa Tể đỉnh tiêm trở thành kẻ thôn phệ sẽ khiến rất nhiều vũ trụ phải đau đầu.
Những kẻ thôn phệ đỉnh tiêm đó cũng chỉ có thể đánh lui chứ không thể giết chết.
Liên quan đến bảo vật do cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng lưu lại.
Dù Lục Trường Sinh chỉ nói là “có thể” là do cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng để lại thôi.
Nhưng với Chúa Tể đỉnh tiêm mà nói, điều đó không quan trọng.
Bọn hắn chỉ muốn có bảo vật!
Cần gì phải tuân thủ quy củ một nghìn năm sau?
Cứ trực tiếp cướp là được.
Chuyện này không phải chỉ có thể xảy ra.
Mà nhất định sẽ xảy ra!
Có điều Lục Trường Sinh vẫn rất bình tĩnh.
“Không sao, Chúa Tể Thiên Hằng chỉ cần cố gắng truyền bá tin tức ra ngoài là được, còn những chuyện rắc rối này cứ giao cho Lục mỗ giải quyết.”
Lục Trường Sinh bình tĩnh nói.
Chúa Tể Thiên Hằng gật đầu.
Lục Trường Sinh là Chúa Tể đỉnh tiêm.
Mỗi câu nói của hắn không thể không có mục đích gì được.
Đã nói sẽ do hắn giải quyết thì nhất định hắn sẽ có cách giải quyết.
“Được, lão phu sẽ đi làm ngay.”
Lục Trường Sinh cũng trả lại thuyền thời không cho học phủ Vĩnh Hằng.
Sau đó, Lục Trường Sinh trở về đại vũ trụ thăm Lâm Thanh Loan.
Lâm Thanh Loan ở lại đại vũ trụ một thời gian dài, cuối cùng cũng đã trở thành vũ trụ đại năng nhị cảnh.
Nhưng cũng nhờ có Thần Thụ Số Mệnh và Lục Trường Sinh không ngừng vận chuyển khí vận cho Lâm Thanh Loan.
Nếu không có thể cả đời Lâm Thanh Loan cũng không thể tấn thăng nhị cảnh được.
Nhưng đây cũng là cực hạn của Lâm Thanh Loan rồi.
Với tình huống của Lâm Thanh Loan, muốn tấn thăng tam cảnh gần như là chuyện không thể.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không lo lắng chuyện ấy quá.
Nếu hắn có thể tấn thăng cảnh giới Vĩnh Hằng thì tất nhiên sẽ có cách giúp Lâm Thanh Loan.
Nếu hắn tấn thăng thất bại.
Thì cuối cùng cũng phải chìm trong Thời Không Trường Hà, Lâm Thanh Loan có tấn thăng tam cảnh hay không cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Về chuyện của “cảnh giới Vĩnh Hằng”, Lục Trường Sinh cũng đã cho Lâm Thanh Loan biết.
Nhưng Lâm Thanh Loan cũng không giúp được gì.
Thậm chí đừng nói đến Lâm Thanh Loan, toàn bộ đại vũ trụ cũng không giúp được hắn.
Lục Trường Sinh lại đi gặp một số Chúa Tể khác của đại vũ trụ.
Suốt vạn năm qua Lục Trường Sinh chỉ tu luyện tại Thời Không Trường Hà.
Nhưng bên phía học phủ Vĩnh Hằng đã lan truyền tin tức Lục Trường Sinh tấn thăng Chúa Tể đỉnh tiêm từ lâu!
Đối với đại vũ trụ mà nói, đây quả thực là tin tức tốt.
Trước kia đại vũ trụ vẫn luôn nơm nớp lo sợ sẽ bị các dị vũ trụ xâm lược.
Nhưng bây giờ đại vũ trụ đã sinh ra một Chúa Tể đỉnh tiêm.
Ai còn dám xâm lược đại vũ trụ nữa?
Trong liên minh vũ trụ, địa vị của đại vũ trụ cũng đã tăng vọt.
Tất cả những điều này đều là nhờ một mình Lục Trường Sinh.
Vậy nên khi Lục Trường Sinh trở về, các Chúa Tể của đại vũ trụ đều tới bái phỏng hắn.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng lười gặp mọi người.
Hắn chỉ đưa Bia Trấn Giới cho sư tôn Chúa Tể Phi Long xem.
Tất nhiên Chúa Tể Phi Long biết Lục Trường Sinh muốn làm gì.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn nói ra phương hướng tu luyện cảnh giới Vĩnh Hằng mà không hề giấu diếm chút nào.
Chúa Tể Phi Long cũng cực kỳ rung động.
“Linh hồn và nhục thân đều phải đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng nổi mới có một tia cơ hội thoát khỏi Thời Không Trường Hà, tiến vào cảnh giới Vĩnh Hằng. Trường Sinh, vi sư cho rằng suy đoán của ngươi là đúng, nhưng bước này vô cùng khó khăn, chín mươi chín phần trăm các Chúa Tể đều không thể làm được, chỉ riêng việc linh hồn Bất Hủ đạt đủ tiêu chuẩn đã rất khó khăn, huống chi nhục thân còn phải cường đại đến mức khó có thể tưởng tượng.”
“Vi sư thậm chí không thể nghĩ ra có người nào có thể tiến vào cảnh giới Vĩnh Hằng. Có lẽ chỉ có ngươi mới có một tia hy vọng…”
Chúa Tể Phi Long không khỏi cảm khái.
“Sư tôn, đệ tử còn phải trở về học phủ Vĩnh Hằng, nghìn năm sau sư tôn cũng có thể đến học phủ Vĩnh Hằng.”
Chúa Tể Phi Long gật đầu.
Đại vũ trụ quá nhỏ, Chúa Tể đỉnh tiêm như Lục Trường Sinh vị không thể ở lại đại vũ trụ mãi được.
Lục Trường Sinh lại dặn dò Lâm Thanh Loan một phen, sau đó hắn quay về học phủ Vĩnh Hằng.
Hắn còn phải trấn giữ học phủ Vĩnh Hằng.
Dù sao hắn cũng đã định ra một “kỳ hạn nghìn năm.”
Trước kỳ hạn này chắc chắn sẽ có Chúa Tể đỉnh tiêm không nhịn được.
Đến lúc đó không có Lục Trường Sinh thì không được.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn hy vọng có Chúa Tể đỉnh tiêm tìm đến.
Hắn đang thiếu khí vận.
Giết chết Chúa Tể đỉnh tiêm hẳn khí vận sẽ tăng vọt.
Chỉ sợ đám Chúa Tể đỉnh tiêm kia sẽ không đến.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Một trăm năm, hai trăm năm, ba trăm năm…
Sau mấy trăm năm học phủ Vĩnh Hằng vẫn yên bình như trước.
Thực ra cũng không thể nói là yên bình.
Trăm năm gần đây, có rất nhiều Chúa Tể đến học phủ Vĩnh Hằng trước thời hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận