Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 649: Hội tranh bảo bắt đầu! Lục Trường Sinh mây trôi nước chảy khiêng lôi đình, mọi người đều chấn kinh! (3)

Chương 649: Hội tranh bảo bắt đầu! Lục Trường Sinh mây trôi nước chảy khiêng lôi đình, mọi người đều chấn kinh! (3)
"Não vực của ta có lẽ không chống đỡ được quá lâu, chắc chắn không chống đỡ nổi một khắc đồng hồ."
"Đáng chết, ta còn không có cơ hội thi triển Thần Thuật, chẳng lẽ cứ để bị đào thải vậy ư?"
Một số võ giả Đạo Cơ hối hận không gì tả nổi.
Hẳn là phải tu luyện một ít Thần Thuật phòng ngự mới đúng.
Chỉ tiếc giờ hối hận cũng không kịp.
Giờ phút này, người của mười tám nhà bên ngoài đều chăm chú nhìn tình hình bên trong tháp Âm Dương Hủy Diệt.
Không biết Kình lão dùng biện pháp gì.
Tình hình trong tháp Âm Dương Hủy Diệt đều thể hiện hết ra ngoài.
Làm cho tất cả mọi người đều có thể thấy rõ tình hình bên trong tháp.
"Tấm lưới lôi đình trong tháp Âm Dương Hủy Diệt lợi hại thật, Đạo Cơ đỉnh tiêm có ít hơn sáu loại pháp tắc đoán chừng trong nháy mắt sẽ bị lưới lôi đình diệt sát."
"Đạo Cơ đỉnh tiêm có thể tham gia hội tranh bảo có vị nào không có tới bảy, tám loại pháp tắc đâu? Thậm chí chín loại hay mười loại pháp tắc cũng có, nhưng nếu như không có Thần Thuật phòng ngự chỉ sợ cũng không chèo chống được thời gian quá dài."
"Chết rồi, một võ giả Đạo Cơ chết rồi, đó là cao thủ Trần gia à? Không ngờ mới vòng thứ nhất đã bị đào thải, hơn nữa còn là bị đào thải đầu tiên."
"Trần gia đúng là là tệ, cũng chỉ có thể chiêu mộ loại cao thủ Đạo Cơ trình độ này thôi ư?"
Rất nhiều người đều đảo mắt nhìn về phía người của Trần gia. Cao thủ Trần gia chết rồi, hơn nữa còn là kẻ đầu tiên tử vong, tất nhiên sẽ khiến người khác chú ý.
Đương nhiên đây cũng không phải chuyện đáng để kiêu ngạo.
Thậm chí có thể nói là khá mất mặt.
Khiến toàn bộ Trần gia đều mất thể diện.
Đương nhiên cao thủ của Trần gia đã chết, dù có bất mãn họ cũng không có biện pháp gì.
Khi thấy võ giả đầu tiên vẫn lạc, trong lòng các nhà đều xoắn xuýt hết cả lên.
Không ai muốn trở thành người thứ hai bị đào thải.
Lý Quang cũng đang rất căng thẳng.
Dù hắn có lòng tin với Lục Trường Sinh.
Thế nhưng người có thể tiến vào tháp Âm Dương Hủy Diệt có ai không phải cao thủ đâu?
Dù Lục Trường Sinh là vua đấu trường mới thì cũng có khả năng bị đào thải.
"Nhất định phải chống đỡ được!"
Lý Quang thấp giọng lẩm bẩm.
Hắn nhìn thoáng qua Kỳ Thiên Ý.
Phát hiện Kỳ Thiên Ý có vẻ rất thong dong, nhìn hắn vô cùng trấn định.
Lý Quang có chút hoài nghi.
Hắn biết Kỳ Thiên Ý chính là một tên phế vật trong phế vật.
Tố chất tâm lý chắc chắn không tốt bằng hắn.
Thế nhưng hiện giờ Kỳ Thiên Ý tựa hồ như không hề sốt ruột, sắc mặt có vẻ rất bình tĩnh.
Vậy cũng chỉ có một cách giải thích.
Võ giả Kỳ Thiên Ý mang tới có thực lực rất mạnh.
Thậm chí khiến Kỳ Thiên Ý cực kỳ tự tin!
"Người thứ hai, cao thủ Triệu gia cũng đã chết."
"Triệu gia? Hội tranh bảo lần trước ta nhớ là vị cao thủ kia rất mạnh, không ngờ lần này ngay cả vòng thứ nhất cũng không chịu đựng được."
"Không có Thần Thuật phòng ngự thì cửa thứ nhất này không dễ qua đâu."
"Mau nhìn kia, cao thủ Lý Quang chiêu mộ hình như là gọi Lục Trường Sinh nhỉ? Đoán chừng hắn sắp không xong rồi."
"Đúng vậy, năm loại Thần Thuật phòng ngự nhưng đều cũng chỉ là Thần Thuật phòng ngự vô cùng đơn giản, uy lực rất bình thường, dù số lượng nhiều thì có ích gì? Căn bản là không chống đỡ được bao lâu."
"Đoán chừng khi năm loại Thần Thuật phòng ngự bị phá, Lục Trường Sinh không nhận thua thì sợ rằng cũng sẽ phải chết."
Có rất nhiều người chú ý Lục Trường Sinh.
Dù sao Lý Quang cũng coi như không tệ trong các thế lực của mười tám nhà, thế lực tương đối lớn nên tất nhiên sẽ bị người khác chú ý.
Nhất là Lý Quang còn có mâu thuẫn với Kỳ Thiên Ý, đôi bên lúc nào cũng âm thầm tranh cao thấp.
Võ giả dưới trướng Kỳ Thiên Ý tựa hồ rất ổn định, đoán chừng có thể chống đỡ qua vòng thứ nhất.
Nhưng võ giả dưới trướng Lý Quang nếu như ngay cả vòng thứ nhất đều không chống được thì thật sự rất mất thể diện.
Theo thời gian trôi qua, năm loại Thần Thuật phòng ngự trên người Lục Trường Sinh thế mà chống đỡ không nổi thật.
Một loại, hai loại, ba loại, bốn loại...
Bốn loại Thần Thuật rất nhanh bị phá diệt.
"Ha ha, chỉ còn một loại Thần Thuật. Lý Quang, xem ra tên võ giả này của ngươi cũng không có gì hay, quá tầm thường."
Trên mặt Kỳ Thiên Ý nở một nụ cười, giọng điệu cũng không chút khách khí.
Hắn đang giễu cợt đối phương.
Kỳ Thiên Ý thích nhất là được thấy Lý Quang phải ăn quả đắng.
Sắc mặt Lý Quang âm trầm, nhưng không nói gì cả.
Hắn không tin Lục Trường Sinh không chống đỡ được.
Lục Trường Sinh chính là vua đấu trường đấy!
Nhưng lúc này có nói gì cũng không ổn.
Sự thật thắng hùng biện!
Ngay cả Ngô Thuận cũng khẽ lắc đầu.
Lục Trường Sinh biểu hiện quá kém.
Lần này Lý Quang quá nửa là thua rồi.
"Phốc."
Rốt cục cả năm loại Thần Thuật phòng ngự của Lục Trường Sinh đều phá.
Thế nhưng lôi đình từ tấm lưới lôi đình còn chưa kịp rơi xuống, trên thân Lục Trường Sinh lại nổi lên từng đạo quang mang.
"Vù."
Trong chớp mắt, quang mang thập sắc sáng lên.
Ròng rã mười loại Thần Thuật nháy mắt nổi lên.
Hơn nữa tất cả đều là Thần Thuật phòng ngự.
"Không thể nào..."
Kỳ Thiên Ý cơ hồ kinh hô thành tiếng.
Hắn vừa rồi còn tỏ vẻ trấn định không gì sánh được, sắc mặt nhẹ nhàng như mây gió.
Kết quả giờ sắc mặt đã đại biến.
Không riêng gì Kỳ Thiên Ý.
Rất nhiều người đều khẽ giật mình, tựa hồ không thể tin được một màn trước mắt.
Bọn hắn nhìn thấy cái gì?
Lục Trường Sinh tựa hồ vừa rồi còn lung lay sắp đổ, thế mà đã chuyển nguy thành an ngay lập tức.
Thậm chí hắn còn tăng thêm mười loại Thần Thuật phòng ngự.
Điều này sao có thể?
Thần Thuật không phải rau cải, muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu.
Tu luyện Thần Thuật cũng hao phí rất nhiều thời gian.
Huống chi đây chẳng qua chỉ là những Thần Thuật rất bình thường.
Hao phí thời gian và tinh lực để tu luyện Thần Thuật bình thường, đây không phải là có bệnh à?
Hơn nữa Lục Trường Sinh đã cho mọi người thấy mười lăm loại Thần Thuật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận