Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 290. Đúc kiếm 14 năm, hài cốt của Thiên Tâm cũng chẳng còn!



Chương 290. Đúc kiếm 14 năm, hài cốt của Thiên Tâm cũng chẳng còn!




Ưu thế của Thiên Tâm là Sát Lục Ý Cảnh đã sắp viên mãn, có thể trấn áp ba loại ý cảnh Lục Trường Sinh.
Ưu thế của Lục Trường Sinh thì là bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn phối hợp với Tâm Kiếm, có thể rung chuyển tinh thần Thiên Tâm, khiến tinh thần Thiên Tâm xuất hiện một tích tắc lơi lỏng và vết rách.
Thế nhưng không ai trong hai người ai có thể hoàn toàn nắm lấy cơ hội.
"Rầm rầm rầm."
Hai người đều là đánh bừa.
Từng chiêu từng chiêu, ý cảnh của cả hai hoặc không thể thi triển ra, hoặc là không cách nào thuận lợi thi triển.
Thuần túy là so đấu sức mạnh thân thể cùng bí pháp.
Lục Trường Sinh có Thần Long tam biến và Tam Trọng Lãng, mà Thiên Tâm có vẻ cũng không thua gì, hắn cũng có bí pháp khủng bố nào đó.
Chỉ là trong quá trình không ngừng liều mạng, Lục Trường Sinh phát hiện tinh thần Thiên Tâm càng ngày càng cô đọng.
Dù là hắn liên tục vận dụng bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn, liên tục dùng Tâm Kiếm chém vào bên trong tinh thần Thiên Tâm.
Thế nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản tinh thần Thiên Tâm dần trở lên cô đọng.
Ngược lại còn giống như đang trợ giúp Thiên Tâm vậy.
Từ nơi sâu xa, Lục Trường Sinh mơ hồ cảm thấy một tia nguy cơ.
Thiên Tâm coi hắn làm đá mài đao, muốn tiện đà kéo tinh thần lên một cảnh giới cực cao, sau đó làm cho Sát Lục Ý Cảnh triệt để viên mãn!
"Vèo."
Lục Trường Sinh trong nháy mắt lui lại.
Kéo ra một khoảng cách với Thiên Tâm.
Hắn không tiếp tục động thủ.
Bởi dù có tiếp tục thi triển bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn và Tâm Kiếm thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.
Sẽ chỉ dung dưỡng Sát Lục Ý Cảnh của Thiên Tâm thêm mà thôi.
"Nhận ra rồi à?"
Thiên Tâm cười nói.
"Nhưng không sao, giờ có nhận ra cũng muộn rồi."
"Sát Lục Ý Cảnh của ta cuối cùng cũng lên tới viên mãn."
"Tâm Kiếm của ngươi không tệ, còn có bí pháp chấn động tinh thần cũng không tệ. Nếu không sẽ không thể rung chuyển tinh thần của ta, cũng không thể giúp ta có lĩnh ngộ mới, nhờ đó khiến cho Sát Lục Ý Cảnh lên đến viên mãn."
"Thế nên ta phải cảm tạ ngươi."
Thiên Tâm vừa nói vừa không tự chủ được phóng xuất ra Sát Lục Ý Cảnh.
Rõ ràng Lục Trường Sinh có thể cảm nhận được, Sát Lục Ý Cảnh trên người Thiên Tâm đang lột xác một cách dữ dội.
Viên mãn!
Sát Lục Ý Cảnh của Thiên Tâm thế mà thật sự bắt đầu lột xác theo hướng viên mãn.
Hơn nữa quá trình này không cách nào ngăn cản!
Nó tương đương với ngộ đạo.
Hiện giờ Thiên Tâm đang rơi vào trạng thái ngộ đạo.
Hắn đã hoàn toàn hiểu rõ Sát Lục Ý Cảnh.
Một khi viên mãn, đối phương trong lúc giơ tay nhấc chân, thi triển ra một chiêu một thức, đều sẽ mang theo uy áp kinh khủng của Sát Lục Ý Cảnh.
Mặt khác bất kể ý cảnh nào, chỉ cần không viên mãn cũng sẽ triệt triệt để để bị áp chế trước mặt ý cảnh viên mãn.
Đến lúc đó, bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn của Lục Trường Sinh, thậm chí cả Tâm Kiếm cũng sẽ không cách nào rung chuyển tinh thần Thiên Tâm được nữa.
"Lấy ta làm đá mài dao?"
Ánh mắt Lục Trường Sinh dần trở lên sắc bén.
Lúc trước hắn dự định chồng chất ba loại ý cảnh của mình lên nhau, bộc phát ra sức mạnh một vạn ba nghìn đỉnh, nhờ đó cứng đối cứng với Thiên Tâm.
Thế nhưng Thiên Tâm căn bản chẳng hề cho hắn cơ hội.
Ba loại ý cảnh của hắn từ đầu đến cuối, thật ra đều không có bộc phát ra uy lực quá mạnh.
Bởi chúng đã bị áp chế.
Thế nhưng Lục Trường Sinh còn có một chiêu cuối cùng.
Hắn hít một hơi thật sâu, từng bước một đi về phía Thiên Tâm.
"Ừm?"
Thiên Tâm không khỏi nghi hoặc.
Đao Thập Nhị dựa vào cái gì mà còn dám đi về phía hắn như vậy?
Lúc này, trong hư không đều là Sát Lục Ý Cảnh đỏ lòm như máu.
Giây phút này, Sát Lục Ý Cảnh thậm chí còn hiển hóa ra bên ngoài, phô thiên cái địa, tạo thành một cái lĩnh vực.
Đây là Sát Lục Lĩnh Vực!
Phàm là thứ ở bên trong Sát Lục Lĩnh Vực thì đều sẽ bị áp chế.
Ngoài ra tinh thần cũng sẽ bị Sát Lục Ý Cảnh ảnh hưởng.
Có lẽ chỉ có thể phát huy ra bảy tám phần thực lực, thậm chí chỉ có năm hoặc sáu phần mười gì đó.
Đây chính là điểm đáng sợ của Sát Lục Lĩnh Vực.
Hoặc là nói, tất cả ý cảnh viên mãn rồi diễn hóa ra lĩnh vực đều sẽ đáng sợ như thế.
"Rầm."
Sát Lục Ý Cảnh giáng lâm.
Lục Trường Sinh cảm giác được chính mình như thể bị sát ý vô biên vô tận bao phủ.
Chính mình trong lúc giơ tay nhấc chân, phảng phất đều có sát ý trấn áp.
Thực lực của hắn đã suy yếu tới cực điểm.
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại chẳng hề e ngại.
Hắn vẫn bước từng bước một về phía Thiên Tâm như cũ.
"Ta có một thanh kiếm, đúc kiếm mười mấy năm, đến nay chưa từng gặp người."
"Hôm nay, ta sẽ dùng thanh kiếm này chém ngươi!"
Giọng điệu của Lục Trường Sinh hết sức bình tĩnh.
Thế nhưng là, trong giọng nói bình tĩnh lại lộ vẻ kiên định như chém đinh chặt sắt, không thể nghi ngờ.
"Kiếm?"
Sắc mặt Thiên Tâm không vui không buồn.
Đao Thập Nhị luôn dùng đao, chuyện này mọi người đều biết.
Giờ hắn lại nhắc đến kiếm?
Vả lại kiếm gì lại cần đúc tới mười mấy năm?
Thế nhưng dù Đao Thập Nhị có thủ đoạn không thể tưởng nào, thì trước Sát Lục Ý Cảnh của hắn cũng chẳng có mảy may tác dụng.
Phải biết là Sát Lục Ý Cảnh có tác dụng trên phương diện tinh thần, tinh thần bị áp chế thì thực lực cũng sẽ bị áp chế.
Đừng nói cảnh giới Thần Lực, tới cả cảnh giới Thần Cương cũng sẽ bị Sát Lục Lĩnh Vực áp chế phần nào.
Sát Lục Ý Cảnh viên mãn, lột xác thành Sát Lục Lĩnh Vực, lại dùng cái này ngưng tụ thần cương.
Như vậy một khi Thiên Tâm bước vào Thần Cương, trong cảnh giới này, hắn dựa vào Sát Lục Lĩnh Vực vẫn có thể độc bộ thiên hạ, ngạo thị võ giả cùng giai như cũ!
Nói gì tới một Đao Thập Nhị nhỏ nhoi.
"Thanh kiếm khí huyết!"
Lục Trường Sinh không hề do dự.
Một khi hắn đưa ra quyết định thì sẽ không có chút do dự nào.
"Vù vù" .
Hắn phóng thanh kiếm khí huyết ra. Hết chương 290.



Bạn cần đăng nhập để bình luận