Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1761: Lục Trường Sinh trấn sát sinh mệnh Ám Vực! Sức mạnh bản nguyên Ám Vực xuất hiện! (4)

“Thiên Quang lão quỷ, rốt cục ngươi cũng buông lỏng phong ấn thả chúng ta ra. Tức là ngươi đã nắm chắc có thể giết chết chúng ta hả?”
Một thanh âm sắc nhọn vang vọng khắp thế giới Thiên Ngục.
Ngay sau đó Lục Trường Sinh trông thấy đại địa rạn nứt.
Như vừa xảy ra địa chấn khủng khiếp.
Từ dưới mặt đất đột nhiên có hai thân ảnh phóng vụt lên.
Hai thân ảnh này cực kỳ khủng bố, toàn thân chúng màu đỏ sậm, đồng thời còn cao tới mấy vạn trượng.
Trên thân chúng dường như có vô số con mắt.
Nhưng nhìn qua lại rất giống với Nhân tộc.
Quả là kỳ quái.
“Bọn chúng chính là sinh mệnh Ám Vực, hơn nữa còn là sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần!”
Thiên Quang Thánh Nhân trầm giọng nói.
Tầm mắt của hai sinh mệnh Ám Vực cũng đảo qua từng người phe Thiên Quang Thánh Nhân.
“Chẳng lẽ đám lão quỷ các ngươi muốn trấn sát chúng ta? Không có khả năng!”
“Hử? Lại có thêm một sinh mệnh Hỗn Độn mới, nhưng còn chưa từng chuyển tiếp sinh mệnh một lần nào, thế thì có tác dụng gì chứ.”
“Lần này các ngươi gii khaải phong ấn, sau này muốn phong ấn chúng ta lần nữa sẽ phải trả giá rất lớn đấy!”
Giọng nói của hai sinh mệnh Ám Vực chuyện đều đằng đằng sát khí.
Dường như chỉ liếc qua là thấy ngay nội tình của đối thủ.
Dù sao Thiên Quang Thánh Nhân và các sinh mệnh Hỗn Độn ở đây kỳ thực đều là “người quen biết cũ” bọn chúng, cả đám đã từng gặp qua rồi.
Chỉ có một người duy nhất chưa từng gặp qua chính là Lục Trường Sinh.
Nhưng khí tức phát ra trên người Lục Trường Sinh cũng chỉ là sinh mệnh Hỗn Độn vừa mới hình thành, không có khí tức của kẻ đã chuyển tiếp sinh mệnh.
Chỉ cần chưa từng chuyển tiếp sinh mệnh thì hai sinh mệnh Ám Vực sẽ không để coi trọng.
“Hừ.”
Thiên Quang Thánh Nhân không tranh cãi với hai sinh mệnh Ám Vực làm gì.
Hắn nhìn về phía Lục Trường Sinh.
“Lục Thánh Nhân, làm phiền rồi.”
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu: “Không dám.”
Thấy cảnh này, hai sinh mệnh Ám Vực không khỏi kinh ngạc, nhưng bọn chúng rất nhanh đã phát giác được điều không bình thường.
Thiên Quang Thánh Nhân là ai?
Bọn chúng tất nhiên biết rõ.
Đó là một sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần, thậm chí còn là người khai sáng Thiên Quang Thánh Tông, là nhân vật tổ sư khai sơn lập phái, gần như đứng trên đỉnh Bách Hoa Vực.
Nhân vật như vậy vì sao phải cung kính với một sinh mệnh Hỗn Độn vừa mới thành tựu?
Có vấn đề.
Trong chuyện này chắc chắn có vấn đề!
Chẳng mấy chốc bọn chúng đã biết vấn đề ở đâu.
Đáng tiếc bọn chúng đã không có cơ hội.
“Vù vù.”
Ngay sau đó một đạo u quang đột nhiên bay ra từ trong mi tâm Lục Trường Sinh.
U quang trong nháy mắt biến thành một tòa bảo tháp.
Bảo tháp tản ra một khí tức làm người ta không khỏi sợ hãi.
“Đây là… tháp Hắc Quang!”
Hai sinh mệnh Ám Vực này chẳng ngờ cũng có chút kiến thức.
Còn biết cả tháp Hắc Quang.
Chính vì biết nên sắc mặt bọn chúng mới đột biến.
Bọn chúng rất rõ tháp Hắc Quang là thứ gì.
Dù chỉ là tử thể thì cũng có thể tuỳ tiện trấn sát những sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần như bọn chúng.
“Ngươi đã thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang ư?”
Hai sinh mệnh Ám Vực cảm thấy không thể tin nổi.
Một vực giới hẻo lánh như Bách Hoa Vực lại có thể sinh ra một vị thiên tài như thế ư?
Lục Trường Sinh không trả lời.
Hắn tâm niệm khẽ động.
Tháp Hắc Quang trong nháy mắt hướng về phía hai sinh mệnh Ám Vực mà trấn áp.
“Ầm ầm.”
Khi tháp Hắc Quang trấn áp tới, hai sinh mệnh Ám Vực cũng bắt đầu vùng vẫy giãy chết.
Dù biết rõ không địch lại nhưng bọn chúng cũng muốn tranh thủ mọi cơ hội.
Hai sinh mệnh Ám Vực biến thành cự nhân vạn trượng.
Quang mang màu đỏ sậm khắp toàn thân chúng gần như trải rộng cả tòa Thiên Ngục.
Quang mang đỏ sậm tựa hồ khác với bất cứ sức mạnh nào Lục Trường Sinh từng nhìn thấy.
Đó là sức mạnh Ám Vực.
Ám Vực và Hỗn Độn là hai mặt đối lập, là sức mạnh có cấp độ ngang nhau.
Tuy sức mạnh Ám Vực rất mạnh nhưng tháp Hắc Quang càng mạnh hơn.
Tháp Hắc Quang thế như chẻ tre, tuỳ tiện nghiền nát quang mang màu đỏ sậm, sau đó ầm vang rơi xuống.
“A…”
Hai sinh mệnh Ám Vực kêu thảm một tiếng.
Nhục thể của bọn hắn trong nháy mắt đã bị ép thành bột mịn.
Hơn nữa triệt để nghiền nát từ phương diện hạt nhục thân.
Căn bản không có cách nào khôi phục.
Từ khi ra tay đến khi kết thúc vẻn vẹn chỉ chưa tới ba hơi thở.
Hai sinh mệnh Ám Vực cứ thế chết đi.
Giờ phút này toàn bộ thế giới Thiên Ngục đều trở nên lặng ngắt như tờ.
Thấy kết cục của hai sinh mệnh Ám Vực, cả đám người ngỡ ngàng nhìn nhau.
Trước đó bọn hắn đã thấy Lục Trường Sinh và Thiên Quang Thánh Nhân động thủ.
Khi ấy dù tháp Hắc Quang cũng mạnh nhưng dường như không mạnh đến mức không tưởng.
Nhưng giờ bọn hắn mới hiểu được.
Đó là vì Lục Trường Sinh đã nương tay.
Thật sự dốc toàn lực thôi động tháp Hắc Quang thì Thiên Quang Thánh Nhân chắc chắn không ngăn được, kết quả sẽ giống hai sinh mệnh Ám Vực này.
“Cuối cùng hai sinh mệnh Ám Vực kia cũng chết.”
“Lục Thánh Nhân, ngươi giúp chúng ta việc lớn rồi.”
“Ha ha ha, từ nay về sau chúng ta cũng có thể tự do tiến về ngoại vực du lịch, tìm kiếm cơ duyên.”
Các sinh mệnh Hỗn Độn đều nở nụ cười.
Bất kể thế nào, vấn đề sinh mệnh Ám Vực đã được giải quyết, từ nay về sau bọn hắn không cần ở lại trấn thủ thế giới Thiên Ngục nữa.
Có thể thoải mái tu hành.
Nói cách khác thì Lục Trường Sinh đã giúp bọn hắn việc lớn rồi.
Thế là mọi người lại quay về Thiên Quang Thánh Tông lần nữa.
“Thiên Quang Thánh Nhân, ta muốn đi giải quyết một số việc riêng. Sau khi giải quyết xong ta sẽ rời khỏi Bách Hoa Vực tới Hắc Quang giới tiếp nhận khảo hạch cuối cùng luôn.”
Lục Trường Sinh nói với Thiên Quang Thánh Nhân.
Sắc mặt Thiên Quang Thánh Nhân hết sức phức tạp.
Kỳ thực sâu trong nội tâm, hắn rất muốn Lục Trường Sinh ở lại đây.
Một khi Lục Trường Sinh ở lại thì chắc chắn hắn có thể trưởng thành đến mức chuyển tiếp sinh mệnh hai lần, thậm chí là ba lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận