Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1817: Lĩnh hội nghìn loại đại đạo trên bia đại đạo! Khói lửa nổi lên, Đại Thánh cũng xuất hiện, Thánh Tông đại chiến! (2)

Tiếp theo đây hắn cần tính toán xem làm thế nào để tăng cường Hư giới.
Nhất định phải thu hoạch được ít nhất 100 tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực mới được.
Như thế hắn mới có thể mở lại thế giới lần thứ ba.
Thế nhưng biết đi đâu tìm sức mạnh bản nguyên Ám Vực đây?
Lần trước trong cấm khu Thiên Yêu, Lục Trường Sinh thu được rất nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Điều này chứng tỏ không cần tìm giết thiên kiêu cũng có thể thu hoạch được sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Kỳ thực tìm yêu ma còn tốt hơn so với việc tìm giết thiên kiêu.
Đằng sau thiên kiêu đều các thế lực lớn.
Đánh nhỏ tới già.
Đánh già lại tới một đám.
Lục Trường Sinh không muốn trêu chọc quá nhiều rắc rối.
Nhưng đối phó với yêu ma thì khác.
Yêu ma chết thì coi như xong thôi.
Sẽ không có người chạy theo sau truy sát Lục Trường Sinh.
Mà như thế thì tu sĩ Nhân tộc cũng sẽ không đồng ý.
Hơn nữa tính công kích của yêu ma rất mạnh, vô số thiên kiêu đã chết trong tay yêu ma.
Thế nên trong cơ thể yêu ma ẩn chứa rất nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Thế nhưng nơi nào có nhiều yêu ma đây?
Lục Trường Sinh bèn lợi dụng thế lực Ngộ Đạo Thánh Tông để điều tra hành tung của yêu ma.
Trong lúc đó Lục Trường Sinh cũng thường xuyên kiểm tra thẻ thân phận của liên minh Hỗn Độn.
Tiếc là vẫn không có bất cứ động tĩnh nào.
Tính toán thời gian, từ khi Lục Trường Sinh tới Ám Vực đã hơn 700 năm, sắp được 800 năm.
Lâu như vậy mà liên minh Hỗn Độn vẫn không tìm được thông đạo mới.
Không thể khơi thông khe rách mới.
Cứ tiếp tục như thế Lục Trường Sinh sẽ lăn lộn thành cao tầng Ám Vực mất.
Chưa biết chừng sẽ có một ngày Lục Trường Sinh cũng có thể lăn lộn danh xưng “Đại Đế” nghe chơi.
Đó không phải là chuyện không thể xảy ra.
Cứ thế này mãi Lục Trường Sinh chắc chắn sẽ trở thành cao giai Đại Thánh.
Thậm chí đến khi Hư giới cường đại tới mức sánh ngang với Đại Đế, không phải không có khả năng hắn sẽ phải ngụy trang thành Đại Đế.
Lục Trường Sinh vẫn nhớ, giờ hắn vẫn đang trong kỳ khảo hạch cuối cùng của Hắc Quang giới.
Kỳ hạn khảo hạch là một vạn năm.
Giờ cách kỳ hạn vạn năm hãy còn rất xa.
Lục Trường Sinh cảm thấy, nếu thật sự ở lại Ám Vực suốt vạn năm thì có lẽ hắn sẽ thành Đại Đế thật…
“Thôi, dù là Hỗn Độn cũng tốt mà Ám Vực cũng được, chỉ cần có thể tu hành là tốt rồi.”
“Dù ở Ám Vực không cách nào tu hành nhục thân, cũng không cách nào tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh nhưng lại có thể tăng cường Hư giới. Giới Chủ hoặc là nguyên sinh mệnh hay Đại Đế kỳ thực đều là trăm sông đổ về một biển cả…
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hắn không đặc biệt hướng về bất cứ hệ thống tu hành nào cả.
Giới Chủ cũng tốt, Đại Đế cũng được, hoặc là nguyên sinh mệnh thật ra đều giống nhau.
Đương nhiên Đại Đế sẽ kém hơn một chút.
Dù sao tuổi thọ của Đại Đế quá ít.
Nếu có thể lựa chọn, chắc chắn Lục Trường Sinh sẽ không chọn trở thành Đại Đế.
Thế nhưng hắn không phải sinh mệnh Ám Vực, cũng không tu hành theo hệ thống Ám Vực, tất nhiên không có khả năng trở thành Đại Đế, bởi vậy về phương diện tuổi thọ hoàn toàn không có gì phải lo, tuổi thọ của hắn rất dài.
Ngay cả bây giờ tuổi thọ của hắn cũng dài hơn Đại Đế rất nhiều.
“Vù vù.”
Đá truyền tin của Lục Trường Sinh rung lên.
Sau đó giọng của Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông truyền tới.
“Mời Lục trưởng lão tới đại điện nghị sự một chuyến.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Những năm qua gia nhập Ngộ Đạo Thánh Tông, về cơ bản Lục Trường Sinh sống rất tốt.
Dù phần lớn thời gian hắn đều ở chỗ bia đại đạo để cảm ngộ.
Nhưng nếu có thời gian rảnh hắn cũng đi khắp nơi xem xét.
Trên dưới Ngộ Đạo Thánh Tông đều tỏ ra hết sức tôn kính với hắn.
Ngay cả Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông gần như cũng không can thiệp vào bất cứ việc gì của Lục Trường Sinh.
Đây cũng là lần đầu hắn gọi Lục Trường Sinh tới đại điện nghị sự, không biết có chuyện gì.
Sau đó Lục Trường Sinh tới đại điện nghị sự.
Lúc này trong đại điện đã có rất nhiều Đại Thánh.
Về cơ bản từ nhị đạo Đại Thánh trở lên của Ngộ Đạo Thánh Tông đều có mặt.
Kỳ thực Ngộ Đạo Thánh Tông có rất nhiều Đại Thánh.
Thế nhưng phần lớn đều là nhất đạo Đại Thánh.
Từ nhị đạo Đại Thánh trở lên số lượng giảm xuống hẳn.
Chuyện này cũng rất bình thường.
Rất nhiều tu sĩ tấn thăng Đại Thánh cũng đã tới cực hạn.
Đã dùng hết tiềm lực.
Nếu tiếp tục lĩnh ngộ loại đại đạo thứ hai sẽ rất miễn cưỡng.
Bởi vậy rất nhiều thế lực lớn có rất nhiều Đại Thánh, nhưng số lượng Đại Thánh từ nhị đạo trở lên lại vô cùng ít ỏi.
Hầu như từ tứ đạo Đại Thánh trở lên chắc chắn là hạch tâm của thế lực, cũng là tầng lớp cầm quyền.
Lục Trường Sinh bước vào đại điện, chào hỏi một ít Đại Thánh quen thuộc.
Giờ không ai thấy Lục Trường Sinh lạ nữa.
Dù sao thời gian Lục Trường Sinh tới Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không ngắn.
Hắn đã quen thuộc với khá nhiều Đại Thánh.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông ngồi trên chủ vị, hắn nhìn lướt qua mười mấy vị Đại Thánh trong đại điện, sau đó cất lời: “Hầu như các vị Đại Thánh đều đã đến đông đủ, bắt đầu nghị sự.”
“Những năm gần đây, bởi chuyện cấm khu Thiên Yêu nên Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta vẫn không thể mở rộng, tình thế khá khó khăn. Nhưng Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta nội tình thâm hậu, dù khó khăn thì vẫn có thể chống đỡ như cũ, chỉ có một chuyện lại không cách nào duy trì, đó chính là đệ tử mới.”
“Nhiều năm qua, số đệ tử mới tìm đến Ngộ Đạo Thánh Tông càng ngày càng ít, người có thiên phú xuất chúng càng lại càng ít ỏi. Một trong những nguyên nhân chính là do sự uy hiếp từ cấm khu Thiên Yêu, rất nhiều đệ tử có thiên phú đều không dám gia nhập Ngộ Đạo Thánh Tông.”
“Thế nhưng nguyên nhân lớn hơn nữa kỳ thực vẫn do thế lực khác ngăn cản một số đệ tử có thiên phú. Bọn hắn dùng đủ mọi thủ đoạn, hoặc uy hiếp, hoặc dụ dỗ để ngăn cản rất nhiều đệ tử gia nhập Ngộ Đạo Thánh Tông.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận