Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1464: Đạo hữu hiểu lầm rồi, Lục mỗ bảo ba vị đạo hữu cùng lên! (2)

Nếu dựa vào hiệu suất như vậy thì bao lâu mới có thể phân tích được?
Mười năm?
Thậm chí là trăm năm?
Dù sao thì thời gian mấy tháng chắc chắn sẽ không cách nào phân tích được.
Lục Trường Sinh không khỏi mở miệng hỏi: “Đông Ngự đạo hữu, ngươi phân tích Tiên trận này còn cần thời gian bao lâu?”
Đông Ngự Chân Tiên đáp lại: “Không vội, ta đã phân tích được một phần. Dựa theo tốc độ này, đại khái là một năm thì ta có thể phân tích ra một ít mánh khóe. Đến lúc đó chính là thời gian rèn luyện, hao phí mười năm thậm chí là trăm năm, chắc chắn có thể phân tích được Tiên trận này.”
“Thật ra hiệu suất này vẫn rất cao, cũng may trước đó ta cũng có phân tích một Tiên trận tượng tự, cho nên hiệu suất mới cao như vậy.”
Lục Trường Sinh: “…”
Thật ra Lục Trường Sinh không biết nên nói gì cả.
Ba tháng, hình như không có tiến bộ gì cả.
Còn về hiệu suất?
Phân tích một Tiên trận đã cần mấy chục năm đến trăm năm.
Chỉ vậy thôi, còn nói hiệu suất rất cao?
Lục Trường Sinh thực sự không cách nào tưởng tượng nổi.
Dùng mấy chục năm đến trăm năm để phân tích một Tiên trận.
Hơn nữa chỉ là Tiên trận mà hắn tiện tay bố trí mà thôi, vốn không phải là Tiên trận phức tạp vô cùng trắc trở gì cả.
Từ điểm này cho thấy, dường như Lục Trường Sinh đã hiểu năng lực phân tích của Đông Ngự Chân Tiên.
Nếu như nói bình thường Hồng Trần Tiên có năng lực phân tích này, vậy thì khiến Lục Trường Sinh quá thất vọng.
Chỉ với năng lực phân tích, cho dù bọn họ có tăng lên mười lần thậm chí là gấp trăm lần, có lẽ cũng không sánh nổi Lục Trường Sinh.
Chênh lệch của song phương thật sự là quá lớn.
“Được rồi, dừng lại đi.”
Lục Trường Sinh mở miệng, hắn không muốn nhìn tiếp nữa.
“Ồ?”
“Thôi được, vậy thì dừng lại.”
“Nhìn dáng vẻ của Lục đạo hữu, có lẽ là rất thất vọng?”
Đông Ngự Chân Tiên liếc mắt đã nhìn ra tâm trạng của Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh không trả lời.
Hắn không chỉ thất vọng, mà khiếp sợ nhiều hơn.
Lục Trường Sinh cuối cùng cũng rõ năng lực phân tích của hắn rốt cuộc nghịch thiên đến trình độ nào.
Dù cho đều là Hồng Trần Tiên.
Nhưng Hồng Trần Tiên và Hồng Trần Tiên lại khác nhau.
Mà truy tìm ngọn nguồn, sở dĩ năng lực phân tích của Lục Trường Sinh khủng bố như vậy, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là ngộ tính!
Chỉ có đủ ngộ tính khủng bố như thế, phản ứng đến phân tích, mới có thể xuất hiện khác biệt lớn như vậy.
Khó trách Đông Ngự Chân Tiên thấy Lục Trường Sinh đang phân tích tầng không gian này của chiến trường Cổ Tiên lại cảm thấy khiếp sợ.
Dù sao thì, dựa theo năng lực phân tích của Đông Ngự Chân Tiên.
Muốn phân tích không gian?
Thậm chí đều không có tư cách.
Dù cho phân tích một kỷ, thậm chí là mười kỷ, cũng sẽ không có bất kỳ thu hoạch nào.
Phân tích không gian hoàn toàn là làm chuyện vô ích.
Thế nhưng, hình như Đông Ngự Chân Tiên cảm nhận rõ Lục Trường Sinh thật sự có thể phân tích không gian.
Điều này khiến Đông Ngự Chân Tiên nghỉ chân ở bên cạnh Lục Trường Sinh, một mực quan sát mấy tháng.
“Làm phiền Đông Ngự đạo hữu rồi. “
“Không biết chuyến này của Đông Ngự đạo hữu có phải là vì Tiên bảo trấn áp khí vận?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Hắn không muốn đắn đo về vấn đề “phân tích” nữa.
Không có ý nghĩa gì cả.
Nếu hắn đã biết trình độ “phân tích” của Chân Tiên khác.
Lục Trường Sinh rõ ràng sẽ là độc nhất.
Đương nhiên không cần thiết phải thảo luận điều gì cả.
Thấy Lục Trường Sinh chủ động “chuyển” chủ đề, trong ánh mắt của Đông Ngự Chân Tiên hiện lên ánh sáng khác thường.
Chỉ là, nếu Lục Trường Sinh không chịu nói, vậy thì Đông Ngự Chân Tiên cũng sẽ không tìm hiểu ngọn nguồn.
Mà hào phóng gật đầu nói: “Được, Chân Tiên có thể đi đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên xông pha, có ai mà không vì Tiên bảo trấn áp khí vận chứ? Ta nằm mơ cũng muốn thành lập đạo tràng cho mình, chỉ là khổ nổi không có Tiên bảo trấn áp khí vận, luôn chậm chạp không cách nào thành lập đạo tràng, chỉ có thể đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên này thử vận khí.”
“Vốn ta chỉ muốn thử thời vận ở tầng thứ nhất, không muốn đến tầng thứ hai, dù sao thì tầng thứ hai cũng vô cùng nguy hiểm.”
“Thế nhưng, không biết tầng không gian thứ nhất xảy ra biến cố gì mà hoàn toàn trống rỗng. Không chỉ không tìm được Tiên bảo, thậm chí ngay cả tử linh cũng không gặp được, thực sự là kỳ lạ…”
“Lục đạo hữu vào chiến trường Cổ Tiên trước ta, vậy có biết tầng không gian thứ nhất đã xảy ra biến cố gì không?”
Lục Trường Sinh bình tĩnh lắc đầu.
Nhưng trong lòng của hắn rất rõ.
Tầng không gian thứ nhất đã bị hắn “càn quét” qua một lần.
Tử linh cũng bị hắn dùng thần thông cắn nuốt mất rồi.
Đâu còn gặp được tử linh nữa?
Còn về Tiên bảo, Lục Trường Sinh đều không thu được Tiên bảo, chứ đừng nói là Đông Ngự Chân Tiên.
Nhưng đương nhiên Lục Trường Sinh sẽ không chủ động báo những chuyện như thế này.
Chỉ có thể lắc đầu bày tỏ không rõ cho lắm.
“Lục đạo hữu, ta phải tiến đến nơi sâu của không gian tìm kiếm Tiên bảo.”
“Chi bằng hai chúng ta hành động chung, thấy sao? Dù sao thì chúng ta đều là Hồng Trần Tiên, luận chiến lực, thật ra đều có chỗ thiếu sót, nhưng nếu liên thủ thì sẽ khác.”
“Lục đạo hữu thấy như thế nào?”
Đông Ngự Chân Tiên chủ động yêu cầu Lục Trường Sinh liên thủ.
Chỉ là, Lục Trường Sinh không hề nghĩ ngợi, mà trực tiếp từ chối.
Sao hắn có thể liên thủ với một Chân Tiên xa lạ được?
Huống hò, tìm kiếm Tiên bảo, một mình hắn là đủ.
Hoàn toàn không cần liên thủ với người khác.
Vì vậy, Lục Trường Sinh lắc đầu nói: “Không cần, Lục mỗ đã quen một thân một mình, vẫn là một mình từ từ tìm kiếm.”
Đông Ngự Chân Tiên hơi thất vọng.
Nhưng hắn cũng không cưỡng cầu, có tí tiếc nuối nói: “Vậy thì tiếc quá.”
“Nếu đã như vậy, thì ta sẽ không quấy rầy Lục đạo hữu nữa, ta đi trước một bước, tạm biệt…”
Nói xong, Đông Ngự Chân Tiên lập tức xoay người, đi về phía nơi sâu của tầng không gian thứ hai.
Nhanh chóng biến mất không còn hình bóng.
“Đi thật sao?”
Lục Trường Sinh hơi bất ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận