Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1820: Lĩnh hội nghìn loại đại đạo trên bia đại đạo! Khói lửa nổi lên, Đại Thánh cũng xuất hiện, Thánh Tông đại chiến! (5)

Hắn biết rõ, cừu hận giữa Ngộ Đạo Thánh Tông và Thiên Yêu rất lớn.
Giờ đôi bên lại có thể đạt thành hiệp nghị sao?
Vậy thì chắc chắn Ngộ Đạo Thánh Tông phải bỏ cái giá cực lớn.
Ngộ Đạo Thánh Tông bỏ ra cái giá lớn như vậy, mục đích là gì không cần nói cũng biết.
Nếu không thể hủy diệt Cửu Nguyên Thánh Tông, thì sao Ngộ Đạo Thánh Tông bù lại được tổn thất này?
Lần này rõ ràng Ngộ Đạo Thánh Tông đã quyết tâm phải tiêu diệt Cửu Nguyên Thánh Tông bằng được.
“Hừ, muốn diệt Cửu Nguyên Thánh Tông đâu có dễ dàng như vậy?”
“Phong bế sơn môn, mở ra đại trận. Dù Cửu Nguyên Thánh Tông chúng ta chưa từng sinh ra Đại Đế, nhưng nhiều năm qua trận pháp không ngừng được tăng cường, ngăn cản Đại Đế cũng không phải không được, huống chi chỉ là Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông?”
Tông chủ Cửu Nguyên Thánh Tông cười lạnh.
Hắn quyết định “co đầu rụt cổ”.
Liều mạng với Ngộ Đạo Thánh Tông ư?
Không cần thiết.
Chờ tới khi Ngộ Đạo Thánh Tông không công phá được đại trận bảo vệ sơn môn của Cửu Nguyên Thánh Tông thì Cửu Nguyên Thánh Tông sẽ ra tay, lật ngược tình thế tiêu diệt Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Đợi Ngộ Đạo Thánh Tông nguyên khí đại thương thì đó sẽ là cơ hội của Cửu Nguyên Thánh Tông!
Nghĩ tới đây, dường như Tông chủ của Cửu Nguyên Thánh Tông đã cảm thấy có thể nắm chắc phần thắng.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Trên dưới Cửu Nguyên Thánh Tông dĩ dật đãi lao, yên lặng đợi tới khi người của Ngộ Đạo Thánh Tông Đại Thánh tìm tới cửa.
Mấy ngày sau.
Vẫn không thấy Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông tới cửa.
Thậm chí tới cả một chút tung tích cũng không có.
Ngược lại bắt đầu nhận được từng tin tức xấu.
“Báo, Trần quốc dưới trướng Cửu Nguyên Thánh Tông bị Ngộ Đạo Thánh Tông công kích, Thánh cảnh trấn giữ Trần quốc vẫn lạc.”
“Báo, Lưu quốc bị Ngộ Đạo Thánh Tông công kích, Thánh cảnh vẫn lạc.”
“Báo, Thanh Phong Môn bị Ngộ Đạo Thánh Tông công kích, sơn môn bị diệt, Thanh Phong Môn trên dưới đều bị giết sạch…”
Từng tin tức truyền đến, toàn bộ đều là tin dữ.
Tông chủ Cửu Nguyên Thánh Tông nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Trong lòng hắn gần như đang gầm thét.
Ngộ Đạo Thánh Tông đúng là không nói võ đức, ngang nhiên càn quét thế lực dưới trướng Cửu Nguyên Thánh Tông.
Cứ tiếp tục thế này, đợi tới khi tất cả thế lực dưới trướng đều bị càn quét thì Cửu Nguyên Thánh Tông chỉ còn lại mỗi sơn môn, thế có ý nghĩa gì đâu?
“Khốn khiếp, chúng ta không thể cứ để thế được.”
“Tông chủ, Ngộ Đạo Thánh Tông coi thường chúng ta quá, chẳng khác nào bọn chúng đang đào gốc rễ của Cửu Nguyên Thánh Tông chúng ta.”
“Không thể để Ngộ Đạo Thánh Tông muốn làm gì thì làm được. Cứ chăm chăm bảo vệ sơn môn như vậy cũng không được, chúng ta nhất định phải chủ động xuất kích, chính diện đánh một trận với Ngộ Đạo Thánh Tông.”
“Chúng không chết thì ta vong!”
Các vị Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông cũng lập tức mở miệng.
Bọn hắn biết Ngộ Đạo Thánh Tông đã lên kế hoạch kỹ càng.
Chính vì muốn ép bọn hắn phải chính diện nghênh chiến.
Muốn tránh trong sơn môn bên dĩ dật đãi lao ư?
Không có khả năng.
Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không ngu xuẩn.
Sắc mặt Tông chủ Cửu Nguyên Thánh Tông trầm xuống.
Trong lòng hắn nghĩ tới vô số khả năng.
Hắn đang do dự.
Ngộ Đạo Thánh Tông không phải kẻ yếu, hơn nữa bọn hắn còn chủ động xuất kích, đã chuẩn bị đầy đủ.
Nếu Cửu Nguyên Thánh Tông muốn dĩ dật đãi lao, trốn bên trong sơn môn thì rõ ràng Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không làm được gì Cửu Nguyên Thánh Tông.
Nhưng nếu chính Cửu Nguyên Thánh Tông cũng chủ động rời khỏi sơn môn, đánh với Ngộ Đạo Thánh Tông một trận, chỉ sợ kết quả rất khó lường.
Đối với Cửu Nguyên Thánh Tông đây là lựa chọn rất khó khăn.
Một khi chọn sai rất có thể thứ chờ đợi bọn hắn chính là vạn kiếp bất phục.
Thế nhưng giờ Cửu Nguyên Thánh Tông còn được lựa chọn ư?
Ngộ Đạo Thánh Tông đã dốc hết toàn lực, rõ ràng bọn hắn đang muốn đánh một trận kịch liệt với Cửu Nguyên Thánh Tông.
Để xem ai mới là bá chủ thật sự?
Nếu Cửu Nguyên Thánh Tông sợ.
Hoặc co đầu rút cổ trong sơn môn.
Địa bàn sẽ bị cướp hết, xu thế phồn vinh của Cửu Nguyên Thánh Tông trước đó cũng sẽ bị đánh gãy.
Vậy nên lúc này Cửu Nguyên Thánh Tông không được chọn nữa rồi.
“Không thể ngồi im để bọn chúng ám hại chúng ta như vậy được.”
“Ngộ Đạo Thánh Tông quá khinh thường chúng ta, nếu bọn hắn đã muốn đánh một trận thì cứ làm như bọn hắn mong muốn đi.”
“Những năm qua Cửu Nguyên Thánh Tông chúng ta tích lũy nhiều như thế cũng không phải chỉ có cái vỏ rỗng.”
“Triệu tập tất cả Đại Thánh xuất phát, đánh một trận với Ngộ Đạo Thánh Tông!”
Cuối và Tông chủ Cửu Nguyên Thánh Tông cũng hạ quyết tâm.
Sau đó vô số Đại Thánh đều hội tụ về một nơi.
Sắc mặt ai nấy đều cực kỳ ngưng trọng.
Bọn hắn đều biết trận chiến này không thể có sai sót được.
“Đi.”
Tông chủ Cửu Nguyên Thánh Tông dẫn dắt rất nhiều Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông rời khỏi sơn môn.

Lục Trường Sinh đứng lẫn trong đám người.
Hắn nhìn hoàng cung đã thành phế tích trước mắt.
Đây là một quốc gia phàm tục dưới trướng Cửu Nguyên Thánh Tông.
Nơi này có ba tên Thánh cảnh tọa trấn.
Chỉ tiếc rơi vào tay Lục Trường Sinh tới cả một hiệp cũng không chống đỡ được.
Lục Trường Sinh chỉ mới thi triển Lôi Hỏa Đại Đạo, trong nháy mắt đã tiêu diệt cả ba tên Thánh cảnh này rồi.
Chênh lệch giữa Thánh cảnh và Đại Thánh đúng là quá lớn.
Nhưng Lục Trường Sinh lại không thấy vui vẻ gì cả.
Bắt nạt đám Thánh cảnh này chẳng có chút thu hoạch gì hết.
Một tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực cũng không lấy được.
Điều này cho thấy đám Thánh cảnh này cũng không phải thiên kiêu nên mới không có khí vận, tất nhiên cũng không có sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
“Không biết Cửu Nguyên Thánh Tông còn có thể chịu đựng bao lâu đây?”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hắn biết, thật ra tới giờ chiến đấu vẫn chưa bắt đầu.
Bởi Cửu Nguyên Thánh Tông vẫn chưa có “kết cục”.
Bọn hắn cứ mãi co đầu rút cổ trong sơn môn thì làm thế nào được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận