Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 559. Sơn Hải Đạo Quân, nhớ cho kỹ! Hôm nay Cổ Vực Thiên Tông Lục Trường Sinh sẽ giết ngươi! (5)



Chương 559. Sơn Hải Đạo Quân, nhớ cho kỹ! Hôm nay Cổ Vực Thiên Tông Lục Trường Sinh sẽ giết ngươi! (5)




"Hừ, nữ nhân điên kia làm sao biết thực lực chân chính của bản Đạo Quân chứ? Một kiện pháp bảo Thiên Sơn Ấn vẻn vẹn chỉ là pháp bảo bản Đạo Quân cho ngoại nhân thấy thôi, bản Đạo Quân mạnh nhất thật ra là trận pháp..."
Khóe miệng Sơn Hải Đạo Quân nhếch lên thành một nụ cười lạnh.
"Bản Đạo Quân sẽ đi gặp cường giả bí ẩn Uông Vân chiêu mộ rồi cùng giải quyết hắn một thể, cũng miễn cho chúng quấy phá tâm cảnh bản Đạo Quân, trì hoãn bản Đạo Quân ngưng tụ Kim Đan!"
Nói xong Sơn Hải Đạo Quân sải bước ra khỏi động phủ, trong nháy mắt biến thành một đạo lưu quang, biến mất tại chân trời.
Lúc này, Uông Vân đã tới một nơi cách trụ sở chính của Tử Dương Tiên Tông đại khái trăm dặm.
Trăm dặm nói xa thì không xa.
Nếu như Sơn Hải Đạo Quân muốn diệt cỏ tận gốc, triệt để diệt trừ Uông Vân, vậy khoảng cách trăm dặm này chắc chắn sẽ không trở thành trở ngại của Sơn Hải Đạo Quân.
"Chính là chỗ này."
"Trấn Không, ngươi nhìn xem đi, hôm nay ta sẽ thay ngươi báo thù! Sơn Hải Đạo Quân hẳn phải chết!"
Trong ánh mắt Uông Vân tràn đầy hận ý.
Khu vực này, bốn phía không có một ai.
Ngay cả Uông Vân cũng không phát hiện ra khí tức của Lục Trường Sinh ở xung quanh.
Nhưng Uông Vân biết, Lục Trường Sinh nhất định đang ẩn nấp ngay xung quanh thôi.
Chỉ đợi Sơn Hải Đạo Quân xuất hiện. ‌
Chờ đại khái nửa canh giờ.
"Vèo."
Xa xa giữa hư không, bỗng nhiên bay tới một đạo lưu quang.
Ngay sau đó, một đạo thần thức trong nháy mắt tỏa định Uông Vân.
"Tách."
Uông Vân mở mắt.
"Sơn Hải Đạo Quân, cuối cùng ngươi cũng đến rồi!' ‌
Uông Vân nhìn qua thân ảnh quen thuộc trong hư không, cắn răng nghiến lợi nói ra.
Thân ảnh trong lưu quang dĩ nhiên chính là Sơn Hải Đạo Quân,
Hắn nhìn bốn phía xung quanh, ánh mắt vẫn lạnh băng như cũ, cười giễu: "Uông Vân, hôm nay ngươi tìm ai tới chịu chết thế? Gọi hắn ra đi, bản Đạo Quân sẽ cùng chém giết các ngươi, vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn!"
Sơn Hải Đạo Quân vừa xuất hiện, cũng lười lá mặt lá trái, trực tiếp nói thẳng ra.
"Ngươi biết?"
Sắc mặt Uông Vân đột nhiên biến đổi, có vẻ hơi kinh ngạc.
Không nghĩ tới, Sơn Hải Đạo Quân đã đoán được việc nàng tìm cao thủ đến đây, vậy mà hắn vẫn có can đảm hiện thân như cũ.
Đây là có lòng tin?
Hoặc là nói hắn đã có chỗ chuẩn bị?
Trong lúc nhất thời, Uông Vân ngược lại có chút bất an, không còn tin chắc như cũ nữa.
Trên thực tế, Sơn Hải Đạo Quân đã trải rộng thần thức khắp xung quanh.
Một lần lại một lần.
Nhưng tựa hồ cũng không phát hiện được những võ giả khác.
"Ngươi đang tìm ta sao?"
Bỗng nhiên một thanh âm truyền vào tai Sơn Hải Đạo Quân. ‌
Ngay sau đó, một bóng người cứ thế trống rỗng xuất hiện trong hư không.
Đồng thời từng bước một, đi về phía Sơn Hải Đạo Quân.
"Phương pháp ẩn nấp này..."
Ánh mắt Sơn Hải Đạo Quân khẽ lay động.
Dù phương pháp ẩn nấp của người trước mặt rất mạnh, nhưng vậy thì sao?
"Ngươi là người phương nào?"
"Lại dám trợ giúp Uông Vân chặn giết bản Đạo Quân?"
Trong đầu Sơn Hải Đạo Quân lóe lên từng cái tên.
Thế nhưng tất cả đều không hợp với võ giả thần bí trước mắt.
Hắn tựa hồ cũng không nhận ra võ giả thần bí trước mắt là ai.
"Lục đạo hữu, tên Sơn Hải Đạo Quân này tựa hồ có chỗ chuẩn bị..."
Uông Vân mở miệng nhắc nhở.
Lục Trường Sinh gật đầu nói: "Uông đạo hữu, ngươi trước tiên lui đến một bên quan sát chiến đấu đi."
"Nếu đã đáp ứng ngươi thì Lục mỗ tất nhiên sẽ tự tay chém Sơn Hải Đạo Quân."
"Huống chi, cường giả đến cấp độ như Sơn Hải Đạo Quân có chút âm mưu tính toán kỳ thật đã không có bất cứ tác dụng gì. Chỉ có thực lực, mới có thể chân chính quyết định thắng bại!"
Sau đó, Uông Vân lập tức lui qua một bên.
Lục Trường Sinh đứng chắp tay, ánh mắt nhìn phía Sơn Hải Đạo Quân, giọng điệu bình tĩnh, từng chữ từng câu nói: "Sơn Hải Đạo Quân, nhớ cho kỹ! Cổ Vực Thiên Tông Lục Trường Sinh, hôm nay sẽ giết ngươi!"
"Rầm."
Lục Trường Sinh vừa nói xong não vực trong nháy mắt đã giáng lâm!
"Khẩu khí thật lớn!"
Sơn Hải Đạo Quân giận quá mà cười.
Chỉ là một tên Đạo Cơ đã muốn giết hắn ư?
Thế nhưng theo não vực của Lục Trường Sinh giáng lâm, một cảm giác áp chế đáng sợ từ bốn phương tám hướng liên tục không ngừng hướng về phía Sơn Hải Đạo Quân quét tới.
Đây chính là não vực tạo dựng từ bốn loại pháp tắc.
Pháp tắc càng nhiều não vực sẽ càng mạnh.
Dù không cần thi triển bất cứ thần thuật gì não vực cũng càng ngày càng cường đại.
Sơn Hải Đạo Quân thử cảm thụ đã lập tức minh bạch, Lục Trường Sinh trước mắt rất mạnh!
Chí ít so với Lục Trấn Không cùng Uông Vân liên thủ lúc trước còn mạnh hơn.
"Uông Vân, ngươi cũng không hoàn toàn điên rồ, còn có thể tìm tới như thế một cường giả Đạo Cơ đỉnh tiêm đấy."
"Chỉ là chút lực lượng này không giết được bản Đạo Quân!"
Sơn Hải Đạo Quân vẫy tay một cái.
"Vù."
Một chiếc Thiên Sơn Ấn to lớn xuất hiện.
Pháp bảo Thiên Sơn Ấn tản ra quang huy rạng rỡ.
Nó vừa xuất hiện hư không bốn phía tựa hồ cũng đang vặn vẹo.
Ngay cả não vực của Lục Trường Sinh lúc này cũng biến thành không ổn định, phảng phất phải gánh chịu một nguồn áp lực khó có thể tưởng tượng.
"Ừm?"
"Đây chính là pháp bảo Thiên Sơn Ấn sao?"
Ánh mắt Lục Trường Sinh khẽ đọng lại.
Rất mạnh!
Món pháp bảo này, có thể nói là pháp bảo mạnh nhất Lục Trường Sinh từng thấy.
Dù mới chỉ là phóng xuất ra nhưng uy thế đáng sợ kia cũng đã khiến người ta cảm thấy kinh hãi.
Khó trách lúc trước Lục Trấn Không cùng Uông Vân liên thủ mà kết quả cũng bị Sơn Hải Đạo Quân đánh bại, thậm chí ngay cả một kích của Thiên Sơn Ấn mà Lục Trấn Không cũng không gánh được, bị trực tiếp oanh sát.
"Phá!"
Sơn Hải Đạo Quân hét lớn một tiếng.
Thiên Sơn Ấn toả ra ánh sáng chói lọi.
Cùng lúc đó, quang mang trên Thiên Sơn Ấn lập tức vọt lên mấy trăm trượng.
Xa xa nhìn lại tựa như hư ảnh một ngọn núi to lớn.
Hư ảnh ngọn núi hung hăng nện xuống.
"Răng rắc."
Não vực của Lục Trường Sinh trong nháy mắt bị xé rách.
Căn bản là không cách nào ngăn trở Thiên Sơn Ấn.
"Hỏa Diễm Pháp Tắc!"
"Phong Chi Pháp Tắc!"
"Mộc Chi Pháp Tắc!" Hết chương 559.



Bạn cần đăng nhập để bình luận