Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 242. Bảng Thần Lực của chiến trường Bắc Vực, Đao Thập Nhị có tên trong danh sách!



Chương 242. Bảng Thần Lực của chiến trường Bắc Vực, Đao Thập Nhị có tên trong danh sách!




Võ giả kia lập tức rút đao ra.
Thế nhưng khoảnh khắc khi hắn rút đao khỏi vỏ.
“Vèo”.
Một tia sáng trắng chợt lướt qua.
Thậm chí còn không thể trông rõ.
Thế nhưng có thể cảm nhận được mũi nhọn sắc bén nháy mắt rơi xuống cánh tay rút đao của hắn.
“Phốc”.
Một tiếng vang nhỏ truyền tới.
Võ giả kia vội cúi đầu nhìn, sau đó hắn hét lên thảm thiết.
“A...”
Thì ra cánh tay của võ giả kia không biết từ lúc nào đã bị chặt đứt tận gốc.
“Ngươi...”
Nhất thời, đám võ giả gây sự đều nhìn Cửu Y Thánh Thủ với vẻ kinh hãi.
Lục Trường Sinh bình tĩnh nói: “Y võ không tách rời, ai nói với các ngươi rằng lang trung thì không thể biết võ công chứ?”
“Tay Lục mỗ có thể cạo xương lóc thịt cứu người bệnh, đương nhiên cũng có thể cầm kiếm giết người!”
“Còn không mau cút đi thì hôm nay không chỉ đứt một cánh tay là xong đâu.”
Đám võ giả kia không dám làm càn nữa, vội nhặt lên cánh tay dưới đất rồi đỡ nhau chạy bán sống bán chết, nhanh chóng biến mất tăm.
Mà cảnh này cũng đã bị rất nhiều người chứng kiến.
“Cửu Y Thánh Thủ cũng biết võ công à?”
“Nếu không biết võ công thì sao hắn có thể thuận lợi đi tới Bắc Vực trong lúc thiên hạ đại loạn thế này?”
“Đúng rồi, người có thể tới Bắc Vực đều có chút thủ đoạn, huống chi người như Cửu Y Thánh Thủ sao có thể không biết chút võ công phòng thân chứ?”
“Cửu Y Thánh Thủ đâu chỉ là biết chút võ công phòng thân? Một kiếm vừa rồi các ngươi có nhìn rõ không? Kiếm nhanh như thế các ngươi nghĩ xem chính mình có cản nổi không?”
“Thật sự không ngờ Cửu Y Thánh Thủ còn là một cao thủ!”
Thành Bắc Lăng nói lớn không lớn mà bảo nhỏ cũng không nhỏ.
Rất nhiều người đều biết tới Cửu Y Thánh Thủ, nhưng không ai biết tên thật của đối phương là gì.
Mọi người đều gọi hắn là “Lục lang trung” cả.
Hơn nữa còn biết Cửu Y Thánh Thủ có y thuật cao minh.
Thế nhưng hôm nay họ mới biết một mặt khác của Cửu Y Thánh Thủ, chính là kiếm pháp!
Kiếm pháp của Cửu Y Thánh Thủ cũng rất lợi hại.
Nghĩ lại thì e rằng muốn ngăn một kiếm của Cửu Y Thánh Thủ cũng không phải chuyện dễ dàng.
Lục Trường Sinh không để ý chuyện vừa xảy ra lắm.
Hắn dọn dẹp xong định quay về tiểu viện của mình.
Lúc đi ngang qua Diễn Võ Lâu lại thấy bên ngoài đang có rất nhiều người tụ tập.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
Lục Trường Sinh có chút kinh ngạc.
Hôm nay Diễn Võ Lâu có chuyện gì mà mọi người lại xôn xao thế này?
Vì thế Lục Trường Sinh cũng nhịn không được bước về phía Diễn Võ Lâu.
Lục Trường Sinh đi tới cạnh một võ giả trẻ tuổi.
Đối phương có vẻ rất kích động.
“Sao ở đây có nhiều người tụ tập thế, xảy ra chuyện gì à?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Võ giả trẻ tuổi nhìn lướt qua Lục Trường Sinh, sau đó hào hứng kể: “Ngươi không biết à? Diễn Võ Lâu sắp công bố bảng Thần Lực của chiến trường Bắc Vực rồi!”
“Hễ là võ giả xuất hiện ở chiến trường Bắc Vực, bất kể người Bắc Lỗ hay võ giả giang hồ của vương triều Đại Ngư, chỉ cần là võ giả cảnh giới Thần Lực thì đều sẽ được xếp hạng dựa trên thực lực thể hiện trên chiến trường.”
“Xếp hạng?”
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Chẳng trách lại khiến nhiều người chú ý như vậy.
Văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị.
Hơn nữa người trong giang hồ coi “danh” quan trọng hơn hết thảy.
Giờ Diễn Võ Lâu lại tự mình công bố “bảng Thần Lực”, vậy tất nhiên đó sẽ là bảng xếp hạng có uy tín số một rồi.
Có võ giả cảnh giới Thần Lực nào lại không muốn trèo được lên bảng chứ?
Dù không phải võ giả cảnh giới Thần Lực thì có thể trông thấy bảng Thần Lực cũng coi như là có chuyện để bàn.
Có điều Lục Trường Sinh cũng đoán được đại khái ý định của Diễn Võ Lâu.
Bảng Thần Lực chắc chắn không chỉ là một bảng xếp hạng đơn thuần.
Mục đích cuối cùng của Diễn Võ Lâu chính là hy vọng có thể điều động toàn bộ lực lượng giang hồ để đối kháng với người Bắc Lỗ.
Một cái “bảng Thần Lực” có thể sẽ khiến vô số võ giả giang hồ trở lên tích cực, vậy cớ sao lại không làm chứ?
Còn về chuyện tính công bằng liêm chính của bảng này.
Với mấy trăm năm danh dự của Diễn Võ Lâu, thậm chí tới người Bắc Lỗ hẳn cũng sẽ tin vào bảng xếp hạng này.
Lục Trường Sinh cũng thấy rất thú vị.
Thật ra từ khi hắn tới thành Bắc Lăng cũng từng ra ngoài “săn bắn” mấy lần, thậm chí còn tạo được chút danh tiếng.
Rốt cuộc hắn có thể xếp hạng thứ bao nhiêu đây?
Thời gian dần trôi.
Người tụ tập bên ngoài Diễn Võ Lâu ngày một nhiều hơn.
Cuối cùng Diễn Võ Lâu cũng công bố “bảng Thần Lực”.
Bảng Thần Lực chẳng ngờ lại được khắc trên một tấm bia đá cực lớn.
Trên tấm bia đá được khắc từng cái tên một, tổng cộng có một trăm người!
Mà lúc này toàn bộ võ giả cảnh giới Thần Lực ở chiến trường Bắc Vực đâu chỉ có trăm người?
Thậm chí số võ giả cảnh giới Thần Lực phỏng chừng còn nhiều hơn một nghìn ấy chứ.
Chiến trường Bắc Vực đã thật sự trở thành tâm điểm của toàn bộ giang hồ.
Có thể được ghi danh vào trăm cái tên trên bảng xếp hạng Thần Lực của hai quốc gia lớn như Bắc Lỗ và vương triều Đại Ngư là vinh dự lớn nhường nào?
Mọi người lập tức nhìn cái tên xếp đầu bảng.
Thiên Tâm!
Nhìn thấy tên này mọi người đều ồ lên.
Nguyên nhân rất đơn giản, “Thiên Tâm” này không phải người của vương triều Đại Ngư mà là người Bắc Lỗ.
Một người Bắc Lỗ lại có thể xếp thứ nhất trên bảng Thần Lực của Diễn Võ Lâu!
“Thiên Tâm... Là hắn, vậy thì cũng đúng thôi. Nghe đồn dù ở Bắc Lỗ thì Thiên Tâm cũng là thiên tài trăm năm khó gặp, còn thấy bảo tên hắn vốn không phải Thiên Tâm, nhưng hắn đi con đường võ đạo dùng tâm mình thay thiên tâm. Bởi vậy về sau mới được gọi là Thiên Tâm.”
“Dám so mình với trời, người như vậy xưa giờ đều hiếm thấy. Nhưng thực lực của Thiên Tâm đúng là rất khủng bố, bên phía Bắc Lỗ hắn cũng chưa từng chiến bại bao giờ.”
“Thiên Tâm à... Hắn đúng là rất mạnh, nhưng chẳng lẽ võ giả cảnh giới Thần Lực của vương triều Đại Ngư chúng ta lại chẳng có một ai so được với hắn?” Hết chương 242.



Bạn cần đăng nhập để bình luận