Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2143: Truyền đạo khắp đại vũ trụ, chưa từng có tiền lệ! Chúa Tể Lục Giới Chủ (2)

“Đúng vậy, theo lý thuyết tu hành Thăng Duy Pháp có thể nghịch phạt Chúa Tể tam cảnh về mặt chiến lực! Pháp môn như vậy, dù tại Thời Không Trường Hà chắc chắn cũng là loại pháp môn hàng đầu.”
“Pháp môn như vậy lại không phải do Chúa Tể tam cảnh sáng tạo mà là do một đại năng nhị cảnh tạo ra, thật không thể tin nổi.”
“Đây chính là sự thật… hiện tại Lục Trường Sinh đã là tổ sư sáng tạo đạo pháp, địa vị cũng không kém cạnh các Chúa Tể tam cảnh chúng ta.”
“Giờ Lục Trường Sinh gần như đã là cường giả nhị cảnh vô địch, so với chúng ta, những kẻ thống trị tam cảnh liệu có bao nhiêu khác biệt? chi sắp tới hắn còn đến học phủ Vĩnh Hằng, sau này rất có khả năng sẽ tiến vào tam cảnh.”
“Ha ha ha, đại vũ trụ có thể sinh ra Lục Giới Chủ cũng là phúc phận của đại vũ trụ chúng ta!”
Những vị Chúa Tể này đều là những người hiểu biết rộng rãi.
Tầm nhìn của bọn hắn không hề hẹp hòi.
Không phải bọn hắn không hề ghen tị, không hề ngưỡng mộ chút nào.
Chỉ là những cảm xúc tiêu cực đó rất khó xuất hiện trong lòng bọn hắn.
Đặc biệt tầm nhìn của bọn hắn không chỉ giới hạn ở đại vũ trụ nhỏ bé này.
Mà là hướng đến toàn bộ Thời Không Trường Hà.
Mà Lục Trường Sinh chính là một tia hy vọng.
Hiện giờ đại vũ trụ cũng không thể coi là một vũ trụ cường đại.
Đại vũ trụ chỉ vừa mới tiếp xúc với liên minh vũ trụ, bị buộc phải mở cửa với các vụ trụ khác.
Ai biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì?
Trước đây bọn hắn không rõ tình hình thực tế của Lục Trường Sinh.
Vì danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, tất nhiên bọn hắn phải cố gắng tranh thủ cho đệ tử hoặc hậu bối nhà mình.
Nhưng giờ thì khác rồi.
Giờ bọn hắn đã hiểu được tiềm lực của Lục Trường Sinh khủng khiếp đến nhường nào.
Hiểu được rằng hiện tại Lục Trường Sinh có thể được xưng là “cường giả Chí Tôn”.
Vậy thì tất nhiên bọn hắn sẽ không tranh giành danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng nữa.
Đại hội truyền đạo kết thúc.
Các Chúa Tể cũng đã rời đi.
Phần lớn tu sĩ cũng rời đi.
Lần này người thu hoạch nhiều nhất chắc chắn là các Giới Chủ.
Nhiều Giới Chủ đã bắt đầu thử nghiệm “thăng duy”.
Đáng tiếc không một ai thành công.
Nếu “thăng duy” mà đơn giản như vậy thì đó không còn là “thăng duy” nữa.
Lục Trường Sinh cũng biết “thăng duy” rất khó.
Sau khi “thăng duy”, muốn gia tăng kích thước thế giới thực ra cũng rất khó.
Khi đó phải đến dị vũ trụ cắn nuốt một lượng lớn vị diện tĩnh mịch.
Thậm chí Lục Trường Sinh cũng không dám chắc, nếu có người “thăng duy” tìm đến dị vũ trụ liệu sẽ có chuyện dùng đủ mọi cách để phá hủy một số vị diện, khiến những vị diện này rơi vào cảnh tĩnh mịch hay không.
Theo kinh nghiệm thực tế, về lý thuyết thì bản chất con người rất khó đoán, điều này rất có thể sẽ trở thành hiện thực.
Không phải ai cũng có giới hạn như Lục Trường Sinh.
Rất nhiều tu sĩ vì tu luyện mà chỉ lấy bản thân làm trọng.
Vì tu luyện không từ mọi thủ đoạn.
“Nếu sau này số lượng Giới Chủ ‘thăng duy’ tăng lên, thậm chí tràn lan thì e rằng sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn đến toàn bộ các dị vũ trụ tại Thời Không Trường Hà, từ đó ảnh hưởng đến đại vũ trụ…”
Trong động phủ của Lục Trường Sinh, hắn đang suy nghĩ rất nhiều chuyện.
“Thăng Duy Pháp” có thể là một chiếc hộp Pandora.
Mở nó ra rốt cuộc là đúng hay sai chính Lục Trường Sinh cũng không rõ.
Nhưng đối với cá nhân hắn, việc truyền bá “Thăng Duy Pháp” chắc chắn có lợi ích rất lớn.
Ví dụ như hiện tại, ba ngày truyền đạo của Lục Trường Sinh kết thúc, linh hồn Hoàng Kim tăng thêm 1%, đạt tới 3%.
Hiện vẫn chưa kết thúc.
Theo thời gian trôi qua, lại có một lượng lớn khí vận tụ tập trên người hắn.
Chỉ trong vòng một tháng linh hồn Hoàng Kim lại tăng thêm 1%, đạt tới 4%.
Trong thời gian ngắn, khí vận vẫn không hề suy giảm.
Thậm chí đã rơi vào trạng thái ổn định.
Luôn có rất nhiều khí vận tụ tập.
Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Nếu ngày sau pháp môn này được truyền bá đến dị vũ trụ.
Vậy thì khí vận mà hắn thu hoạch được chắc chắn sẽ càng nhiều.
“Thôi vậy, cho dù là hộp Pandora cũng có sức mạnh có thể kiềm chế.”
“Chúa Tể tam cảnh có thể phân giải thế giới sau khi thăng duy, bất kể thế giới thăng duy rộng lớn đến đâu thì bản chất sức mạnh cũng không sánh bằng sức mạnh phân giải của Chúa Tể tam cảnh.”
“Vì vậy việc cấp bách nhất, cốt lõi của tu hành vẫn là sớm ngày tạo ra Bất Hủ Chân Ý, tấn thăng tam cảnh!”
Lục Trường Sinh không hề quên đi ý nguyện ban đầu.
Hắn biết điều cốt lõi của tu hành là gì.
Bởi vậy sẽ không mãi đắm chìm vào việc tăng trưởng kích thước vị diện Chân giới.
Việc của đại vũ trụ đã xong, Lục Trường Sinh vẫn rất mong chờ hành trình tới học phủ Vĩnh Hằng.
Dù sao nơi đó cũng tụ hội vô số thiên tài hàng đầu của các vũ trụ dưới trướng liên minh vũ trụ.
Hơn nữa còn có vô số tài nguyên.
Thậm chí còn có lời đồn rằng học phủ Vĩnh Hằng có thể nâng cao tỷ lệ tạo ra Bất Hủ Chân Ý của các vũ trụ đại năng.
Lục Trường Sinh thực sự có chút mong đợi.
Hắn chuẩn bị đến học phủ Vĩnh Hằng.
Lục Trường Sinh ra khỏi động phủ, một lần nữa bái kiến sư tôn Chúa Tể Phi Long.
“Sư tôn, danh ngạch học phủ Vĩnh Hằng của đệ tử thế nào rồi?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Về lý thuyết, hiện giờ cuộc tranh giành danh ngạch học phủ Vĩnh Hằng vẫn chưa kết thúc.
Nhưng trong tình cảnh hiện nay còn ai có thể tranh giành với Lục Trường Sinh được nữa?
Vì vậy lý thuyết cũng chỉ là lý thuyết.
Trên thực tế danh ngạch học phủ Vĩnh Hằng này chỉ có thể thuộc về Lục Trường Sinh.
Chúa Tể Phi Long cười nói: “Cũng không còn vấn đề gì nữa, các Chúa Tể khác đều đã từ bỏ việc tranh giành danh ngạch này, về cơ bản danh ngạch đã nằm trong tay ngươi rồi. Sao thế, ngươi muốn đến học phủ Vĩnh Hằng rồi ư?”
“Vâng, đệ tử muốn tới học phủ Vĩnh Hằng sớm.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận