Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1289. Mười một năm, Lục Trường Sinh quay về Giới Hải! (4)



Chương 1289. Mười một năm, Lục Trường Sinh quay về Giới Hải! (4)




Còn về tiến độ Hồng Trần Tiên Đạo, chỉ dựa vào phân tích thần vật trấn quốc thì tiến bộ không nhiều.
Hiện giờ chỉ mới đạt tới 5% mà thôi.
Lục Trường Sinh vẫn cảm thấy, nếu phân tích thế giới thì có thể tiến bộ sẽ lớn hơn một chút.
Lúc trước, Liễu Vân cũng du lịch Giới Hải, phân tích vô số thế giới mới có thể bước vào Tiên Cảnh.
“Tính thời gian, ta đã đi vào Côn Ngô giới hơn mười năm, thậm chí gần mười một năm…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lẩm bẩm.
Gần mười một năm, thu hoạch của hắn ở Côn Ngô giới có thể nói ra rất lớn.
Không chỉ biết được hai con đường tiên đạo, thậm chí còn đều có chút thành tựu.
Còn về con đường lên trời.
Lục Trường Sinh cũng đã hiểu biết không sai biệt lắm.
Con đường lên trời đã chặt đứt.
Đây là chuyện ngay cả đại năng Tiên Cảnh cũng không có cách nào, hắn lại có thể làm được gì đây?
“Nên rời đi rồi…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lẩm bẩm.
Hắn đã có ý định rời đi.
Dù sao tiếp tục ở lại Côn Ngô giới cũng không thể làm thực lực của hắn tăng lên chút nào.
Dù ở lại Ct giới nghìn năm, vạn năm cũng không thể làm hắn bước vào Tiên Cảnh.
Muốn bước vào Tiên Cảnh thì vẫn phải trở lại Giới Hải.
“Chủ nhân, phải về Giới Hải sao?”
Lão Quy hỏi.
Nó đã gấp không chờ nổi.
Lục Trường Sinh không lập tức trả lời, hắn còn đang chờ đợi
Đợi khoảng mấy ngày.
“Vèo.”
Một bóng dáng xuất hiện trong hoàng cung, đi tới trước mặt Lục Trường Sinh.
Thế mà bóng dáng này lại giống y như Lục Trường Sinh.
“Đạo hữu vất vả rồi.”
“Ngươi và ta là một thể, đâu cần nói vất vả?”
Hai người nhìn nhau cười.
Loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu.
Bởi vì người tới rõ ràng là bản thể Lục Trường Sinh.
Thật ra, bản thể lta vẫn luôn ẩn thân ở một góc trong Côn Ngô giới.
Ai cũng không biết, lta vô cùng cường lại thật ra vẫn luôn chỉ là phân thân.
Nhưng khi nhìn thấy bản thể, Lục Trường Sinh lại hơi cảm thán.
Lúc trước, khi mới phân hóa ra phân thân, phân thân của hắn còn rất yếu, đâu có điểm nào so được với bản thể?
Nhưng bây giờ thì sao?
Bản thể của hắn cũng chỉ là Cực Cảnh mà thôi.
Nhưng phân thân dung hợp lại có thể đạt tới Tổ Cảnh trong chớp mắt.
Không, không đơn giản chỉ là Tổ Cảnh.
Mà đã bước vào con đường tiên đạo.
Điều này không giống những người tu tiên đó.
Người tu tiên, dù là Đại Thừa cũng chỉ là Tổ Cảnh mà thôi, quá khó để bước lên con đường tiên đạo.
Nhưng phân thân và bản thể vốn là một thể, sẽ không có gì khác nhau.
“Đến đây đi.”
Tâm niệm Lục Trường Sinh lay động.
Phân thân của hắn bay thẳng đến bản thể.
“Vù.”
Sau đó, phân thân Lục Trường Sinh lập tức dung nhập vào bên trong bản thể Lục Trường Sinh mà không hề có trở ngại.
Lục Trường Sinh lập tức cảm giác được lực lượng của bản thể tăng vọt.
Đương nhiên, cũng chỉ thế mà thôi.
Mặt ngoài, Lục Trường Sinh vẫn là Cực Cảnh.
Nhưng trên thực tế thì sao?
Chỉ cần hắn muốn, phân thân của hắn dung hợp là lập tức có thể tăng vọt tới chiền lực Tổ Cảnh đứng đầu!
Còn về Hồng Trần Tiên Đạo, đó chỉ tăng lên trên phương diện cảnh giới, không trợ giúp lớn chiến lực của Lục Trường Sinh.
Nhưng dù vậy, lần này Lục Trường Sinh tiến vào Côn Ngô giới đã lột xác về chất, đạt được chỗ tốt to lớn khó có thể tưởng tượng được.
Chiến lực nhảy vọt từ Cực Cảnh đến Tổ Cảnh đứng đầu.
Thậm chí còn bước lên hai con đường tiên đạo!
Cơ duyên như vậy không thể nói là không lớn được.
Nhưng lần này rời đi, ngoài dẫn theo Lão Quy, Lục Trường Sinh còn phải dẫn theo cả Âu Phục Xuân nữa.
Đây là chuyện trước đó hắn đã đồng ý với Âu Phục Xuân.
Rất nhanh sau đó, Âu Phục Xuân đã đến.
Lục Trường Sinh lập tức thu cả đối phương và Lão Quy vào trong Thủy phủ.
Hắn nhìn thoáng qua hoàng cung thần triều Văn Hoa, cùng với toàn bộ Côn Ngô giới một lần.
Sau đó, Lục Trường Sinh không hề lưu luyến gì nữa.
“Dung hợp!”
Khi Lục Trường Sinh dung hợp phân thân, khí tức trên người hắn lập tức tăng vọt.
Giờ phút này, khí tức của Lục Trường Sinh tăng thẳng từ Cực Cảnh lên Tôn Cảnh.
Tới Tôn Cảnh, Lục Trường Sinh bèn lẳng lặng chờ đợi.
Một nhịp thở, ba nhịp thở, tám nhịp thở, mười nhịp thở…
“Vèo.”
Cuối cùng, mười nhịp thở sau, thân hình của Lục Trường Sinh lập tức biến mất.
Hắn đã bị “ép” ra khỏi Côn Ngô giới.

Giới Hải, ngoài Côn Ngô giới, trống trải mà cô tịch.
Nhưng càng tới gần Côn Ngô giới lại càng có thể phát hiện thấy một bóng người rồi lại một bóng người đang không ngừng tiến vào bên trong đó.
Những người này đều là cao thủ vạn tộc trong Giới Hải.
Bọn họ đều là Cực Cảnh, đi vào Côn Ngô giới cũng vì đủ loại cơ duyên bên trong.
“Vù.”
Một gợn sóng bỗng xuất hiện trong hư không.
Ngay sau đó, một bóng dáng đã chậm rãi hiện ra giữa gợn sóng trong hư không.
“Ai đó?”
“Hình như hắn vừa bước ra từ Côn Ngô giới?”
“Vậy là bị Côn Ngô giới bài xích ra sao?”
“Có thể bị Côn Ngô giới bài xích ra ngoài, chắc hẳn là có được cơ duyên nào đó, từ đó đột phá cảnh giới Chí Tôn rồi.”
“Đúng là may mắn, có thể đạt được cơ duyên trong Côn Ngô giới để đột phá…”
Bóng người này vừa xuất hiện, từng ánh mắt cùng với tiếng bàn tán đã lập tức vang lên.
Thật ra ai cũng biết trong Côn Ngô giới có cơ duyên.
Nhưng có nhiều cao thủ Cực Cảnh như vậy vào Côn Ngô giới, cuối cùng có bao nhiêu người có được cơ duyên, thậm chí đột phá cảnh giới Chí Ton cơ chứ?
Mỗi một người đều vô cùng may mắn.
Rất nhiều người coi Lục Trường Sinh trở thành người may mắn như vậy.
“Về rồi đấy à…”
Lục Trường Sinh mở mắt ra, ánh mắt nhìn lướt qua xung quanh.
Dù hắn đã ở trong Côn Ngô giới gần mười một năm, nhưng bây giờ nhìn thấy Giới Hải vẫn cảm thấy quen thuộc như cũ.
Cuối cùng hắn cũng đã trở về rồi!
Đúng lúc tất cả mọi người đều hâm mộ Lục Trường Sinh.

Một vị Tổ Cảnh mặc áo bào lục, thân hình cao khoảng mấy chục trượng bỗng hạ xuống.
Hơn nữa còn lập tức tỏa định Lục Trường Sinh.
“Nghe nói Côn Ngô giới xảy ra một vài biến số.” Hết chương 1289.



Bạn cần đăng nhập để bình luận